Chương 32: Năm 2012

429 19 0
                                    

Được một cô gái tỏ tình là chuyện rất bình thường, dù sao đối với một người thiên về nghệ thuật, sự cởi mở nào có điểm mấu chốt? Ít nhất, điểm mấu chốt của tôi là khá thấp! Nhưng đến đây lại nảy sinh vấn đề, được một cô gái trẻ đẹp giàu có theo đuổi, lại bị cưỡng hôn, tôi không biết mình lợi hại ở chỗ nào? Người tốt hơn tôi còn cả đống, Tần Quân nhất định là bị mù, nhưng sau khi tôi vội vàng rời đi vào ngày hôm đó, cô ấy đã không còn tìm tôi nữa.

Người phụ nữ như cô ấy, chắc hẳn đã quen được người khác ngưỡng mộ, cuối cùng lại muốn theo đuổi một người, ai ngờ lại hù dọa tôi chạy mất, nếu cái này rơi vào người nào chắc chắn sẽ có chút tổn thương! Cô ấy không chủ động tìm tôi, còn vờ chơi trò xa cách, nhưng mà, tôi mỗi ngày đều mở danh bạ ra nhìn chằm chằm vào số của cô ấy, chỉ là tôi không đủ can đảm để gọi điện thoại.

Trạng thái này kéo dài rất lâu, cô ấy đã trả cho tôi rất nhiều tiền, hoàn toàn vượt quá mong đợi của tôi, mùa thu đến rồi, chắc cô ấy cũng không có hứng thú theo đuổi tôi, nào có ai nói theo đuổi người ta, rồi chẳng có động tĩnh gì hết?

Nhưng mà, tôi từ đầu đến cuối đều đánh giá sai Tần Quân, cô ấy là con cáo già sớm thành hồ ly, cô ấy không có buông tha, đối với tình cảm này cô ấy đang chờ, nói là không quấy rầy tôi không có nghĩa là không chờ đợi, cô ấy tính hết cả rồi, chờ tôi chủ động tìm cô ấy, người mất kiểm soát sẽ là tôi, cho nên đúng như cô ấy dự đoán, sau khi nhận được khoản tiền còn lại, tôi lại chủ động liên hệ cô ấy.

Sau khi nghe điện thoại, cô ấy cười nói: "Hoà Hảo Y Phục Đức, rốt cuộc cũng nhớ đến tôi rồi à?"

Thật không biết xấu hổ! Không thể ngờ người phụ nữ này da mặt dày đến vậy, "Ha ha, Vương Vọng Kim, hoá ra cô cũng là người giả dối không thành thật!"

"Nói đi, sao tự nhiên tìm tôi vậy?"

"Mời cô ăn cơm."

"Ồ? Còn có chuyện tốt rơi trúng người tôi vậy sao?"

"Nhờ có cô chiếu cố, tôi đã nhận được một phần thưởng hậu hĩnh rồi. Nghĩ đi nghĩ lại, phải biết ơn đền áp cho sếp chứ...."

"Tôi nhớ rõ tiền công của em hẳn là đã sớm thanh toán xong, cho nên cái tạ ơn của em đến hơi muộn."

Hừ, Tần Quân so với tôi còn kiêu ngạo hơn, ngữ khí có thể làm tôi hộc máu, tôi mệt tim dứt khoát hỏi một câu: "Có ăn hay không?"

"Ăn! Đương nhiên là ăn rồi, còn phải ăn ngon, nơi sang chảnh."

"Này! Dù cô có giàu cỡ nào, tôi cũng là vô sản. Đối với một người giàu có như cô, cô có thể phá sản tôi chỉ bằng một ngụm nước. Đến lúc đó tôi không sống nổi!"

Chắc cô ấy thấy buồn cười vì sự keo kiệt của tôi, bên tai vang lên một tràng cười, cuối cùng cố nén cười hỏi: "Ha... thời gian, địa điểm, tôi sẽ đến đúng giờ hẹn."

Tôi do dự một lúc, và thì thầm: "Bây giờ... nhà của tôi..."

Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh bấm máy của cô, rất nhanh liền nghe thấy cô đang thu xếp: "Hủy bỏ mọi sắp xếp của ngày hôm nay, tôi có việc riêng quan trọng cần giải quyết."

[BHTT][EDIT][HOÀN] TÌNH NHÂN CUỐI TUẦN PHẦN IINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ