[ Nữ Biến Nam] VƯỢT MỆNH 2...

By trieukit135

113K 4.2K 339

- Truyện xuyên không, cổ xuyên kim, nữ biến nam, tình thâm, 1x1 HE - Nhân vật chính: Trịnh Quân Nam (... More

Văn Án
Chương 1: Mượn xác hoàn hồn
Chương 2: Bệnh nhân kì quái gặp phải bác sĩ kì quặc
Chương 3: Cô nương đừng đi! Xin trả lại thân thể cho ta!
Chương 4: Thích nghi
Chương 5: Thân thể của cô là của tôi...
Chương 6: Thôi miên
Chương 7: Cô gái nhỏ kì dị
Chương 8: Cô gái hung dữ lại bạo phát
Chương 9: Thay mặt ông nội tham dự lễ khởi công
Chương 10: Gặp nạn ở phòng vệ sinh
Chương 11: Lại rơi vào túng quẫn
Chương 12: Hóng chuyện của anh ta
Chương 13: Lần đầu tiên bắt tay
Chương 14: Tình huống kinh khủng ở trước phòng cấp cứu
Chương 15: Chuyện ở công trường
Chương 16: Bị bắt cóc
Chương 17: Đoạn clip hấp dẫn
Chương 18: Chuyện xui liên tiếp
Chương 19: Thân thể đấy vốn là của cô ấy
Chương 20: Món quà từ Nam Cực
Chương 21: Này là kẻ bên lề
Chương 22: Bác sĩ tâm lí cũng loạn não
Chương 23: Lại làm mất hình tượng
Chương 24: Bứt rứt
Chương 25: Tai nạn giao thông
Chương 26: Người ở bên cô ấy lúc cần
Chương 27: Tên nhiều chuyện
Chương 28: Nơi kì quái đáng sợ
Chương 29: Chuyện kinh khủng quỉ dị kiểu gì đây?
Chương 30: Là âm mưu của ai đây?
Chương 31: Bà ta muốn gì?
Chương 32: Báo hại thì vẫn là báo hại
Chương 33: Anh phải thay đổi
Chương 34: Tôi có quyền và trách nhiệm được chăm sóc hai người
Chương 35: Y là người duy nhất lúc này quan tâm cô
Chương 36: Đêm mưa to sấm lớn
Chương 37: Tôi muốn anh xác định...
Chương 38: Đi khám thai
Chương 39: Cô đừng thích anh ấy nữa.
Chương 41: Ông ta là ai?
Chương 42: Quan hệ phức tạp
Chương 43: Kẻ địch mạnh khó lường
Chương 44: Nếu có trời mưa thì anh sẽ đến
Chương 45: Tôi muốn mua...
Chương 46: Nên trân trọng từng khoảnh khắc
Chương 47: Vẫn không chịu phát tác
Chương 48: Đồ khốn, em yêu anh
Chương 49: Đối phó
Chương 50: Không kịp trở tay
Chương 51: Bức đến cùng
Chương 52: Chuyện xưa khó nói
Chương 53: Em làm sao giúp chị đây?
Chương 54: Làm trộm không thành
Chương 55: Hoán đổi lại rồi
Chương 56: Hoán đổi xuyên không ư?
Chương 57: Làm sao anh mới trở về?
Chương 58: Dù biết là không phải, nhưng không thể từ bỏ
Chương 59: Chuyện gì thế này?
Chương 60: Phải nghĩ ra cách
Chương 61: Rốt cuộc là ai đối phó với ai
Chương 62: Bước vào cuộc hỗn chiến
Chương 63: Nếu yêu người ấy hãy gọi Lạc Vân Nhi
Chương 64: Giấc mộng
Chương 65: Anh là Lạc Vân Nhi
Chương 66: Phụng thiên tòng hành
Chương 67: Ai bắt đi em bé?
Chương 68: Quan hệ khó ngờ
Chương 69: Là người quen cũ
Chương 70: Nội tình không ai ngờ đến
Chương 71: Cảm ơn đã trở lại!
Chương 72: Rất nhiều chuyện không thể ngờ
Chương 73: Đều là người nhà thì hãy bỏ qua
Chương 74: Kí ức hạnh phúc của ông nội
Chương 75: Mọi chuyện đều có thể làm lại
Chương 76: Kết cuộc

Chương 40: Anh muốn vào nhà sao?

1.9K 57 17
By trieukit135

Sau câu bày tỏ của Quân Nam, hai người lại tiếp tục lâm vào trầm mặc. Cho đến khuya hôm ấy, Quân Nam đưa Uyển Nghi về đến nhà, nhìn cô bước vào cổng liền đóng cổng lại nhốt y bên ngoài. Quân Nam cũng chỉ dám ngây ngốc đứng bên ngoài nhìn theo bước chân cô cho đến khi cô vào tận nhà, đóng cửa. Y nhìn thấy ánh đèn trong nhà sáng lên. Bản thân bị bỏ lại bên ngoài, vẫn không thể nào bước đi cho đành, y ngồi xuống bên ngoài cổng, tựa lưng vào xe nhìn vào bên trong nhà. Không hiểu làm sao, cảm thấy trong lòng rất nặng nề, rất khó chịu, thật không muốn như vậy mà trở về nhà. Vấn đề ở chỗ tâm trạng tự nhiên rối loạn quá, bức bối quá! Lòng nghĩ đến Uyển Nghi, lo cho Uyển Nghi, nhưng lại không thể làm thế nào để tiếp cận được cô, đi vào nội tâm của cô. Nhìn cô vì một người mà khờ dại như thế, lại vì người ấy mà oán hận mình như thế, trong khi bản thân mình...bản thân mình nghĩ đến chính là cô ấy chứ nào phải ai nhưng cũng là "Tương vương hữu mộng, thần nữ vô tình".

Một tiếng, hai tiếng sau, Uyển Nghi ở trong nhà vẫn chưa ngủ. Cô mở laptop làm việc một chút sau đó mệt mỏi mới đóng máy, muốn vào nhà bếp kiếm gì đó lót dạ. Lúc cô mở tủ ra thấy cái tủ vốn trống không giờ lại có một dàn mấy hộp sữa dành cho người mang thai được đặt trên kệ. Những thứ này còn ai ngoài cái người có "tinh thần trách nhiệm" với cô sắm sẵn? Có điều, cô là chủ nhà vậy nhưng cũng không biết người này mang sữa vào nhà cô tự lúc nào? Còn sắp đặt gọn gàng tiện lợi như thế, người này còn lanh lẹ, thạo việc hơn chị Tư giúp việc nhà nữa kia! Uyển Nghi tự nhiên muốn mỉm cười. Cũng không hiểu tự lúc nào, cô đối với thành ý cùng sự quan tâm của người này không còn khó chịu như trước. Có điều, để tiếp nhận y, cô chưa bao giờ nghĩ đến.

Khuấy xong li sữa, Uyển Nghi mang ra phòng khách ngồi xuống định vừa uống vừa tiếp tục nhìn máy tính, bỗng nhiên bầu trời gầm nhẹ một cơn. Uyển Nghi chợt bước đến cửa sổ định đóng lại rồi kéo màn để tránh lát nữa đi ngủ lát nữa sẽ bỏ quên. Lúc cô vô tình liếc ra cửa sổ, hơi giật mình khi nhìn thấy chiếc xe của Quân Nam còn đậu áng ngay cổng nhà cô. Cô đưa mắt tìm kiếm một lúc mới phát hiện kẻ kia như thế lại đang ngồi như một tên dở người nhìn vào trong nhà cô. Cô nhìn sang đồng hồ rồi nhíu mày. Sắp mười hai giờ đêm rồi. Người này như thế lại ngồi ngốc ở trước nhà cô hai giờ đồng rồi? Uyển Nghi thở dài một hơi, đi qua bàn cầm điện thoại bấm gọi.

Quân Nam ở ngoài cổng đang mơ màng chợt nghe điện thoại rung liền sực tỉnh, cầm lấy ấn nghe. Giọng Uyển Nghi trầm trầm nói:

- Anh làm gì còn không về, lại ở trước cổng nhà tôi như kẻ trộm vậy?

- Tôi...chưa muốn về.

- Vậy anh muốn gì? Muốn vô nhà sao? – Uyển Nghi vẫn là kiểu nói chuyện không chút cảm xúc.

- ...

- Muốn vô thì vô đi. Ai bắt anh đứng ngoài cổng như ăn mày vậy? Để người ta nhìn thấy, mặt mũi chủ tịch tập đoàn của anh phải để đâu đây?

- ... À...Hả?

Uyển Nghi tắt máy, ở trong nhà nhìn ra thấy cái bộ dạng đồ ngốc kia mà không nhịn được phải phì cười. Cái người này, ngây ngô đến như thế ai có thể tin trước đây y ta là một kẻ ăn chơi sát gái nổi tiếng nhất đất Sài Thành này được nhỉ? Cô bỏ điện thoại trên bàn rồi cầm chìa khóa cổng, mở cửa nhà bước ra. Lúc cô ra gần đến cổng, cái người bên ngoài kia cũng đã trèo được vô đến bên trong cổng. Khi Quân Nam tiếp đất xong, ngước nhìn lên mới thấy Uyển Nghi đã đi ra gần đến chỗ y. Y ngượng ngùng ngước lên nhìn cô cười. Uyển Nghi cũng cười, tiện tay ném luôn chiếc chìa khóa về phía Quân Nam nói:

- Anh giữ đó đi, lần sau khỏi phải leo vào nữa kẻo hư hết cổng nhà tôi.

A! Này thì...chìa khóa nha! Quân Nam cầm chiếc chìa khóa, y như vừa nhận được một khối vàng trân quí trên tay. Uyển Nghi cho y chìa khóa như vậy nghĩa là...cô ấy chịu mở lòng rồi?

Uyển Nghi bỏ đi vào trước, Quân Nam cũng liền chân chó chạy theo sau. Hai người vào đến trong nhà, cửa vừa đóng lại chợt nhiên nghe đâu đó phát ra một âm thanh kì lạ. Uyên Nghi quay sang nhìn Quân Nam. Quân Nam ngượng ngùng đưa tay xuống xoa bụng. Thiệt mắc cỡ quá! Nhịn đói cũng đâu có lâu lắm đâu sao tự nhiên bụng kêu thành tiếng xấu hổ muốn chết thế này!

Uyển Nghi khẽ cười cười, chỉ tay vào li sữa mình pha để trên bàn nói:

- Đói bụng sao? Uống sữa bà bầu đi, là của anh mua đó!

Quân Nam không đáp, chính y cũng không biết vẻ mặt của y lúc này vậy nhưng bị câu trêu đùa vừa rồi của Uyển Nghi làm đỏ bừng lên. Uyển Nghi cười muốn ra nước mắt. Ôi sao người này dễ đỏ mặt đến như thế? Anh ta còn thẹn thùng hơn cả con gái mười sáu nữa?

Thấy Quân Nam có vẻ ngượng lắm rồi, Uyển Nghi cũng thôi bông đùa, vừa bước vào nhà bếp vừa nói:

- Anh đợi đó đi, tôi nấu gì đó cho anh.

- Ấy! Để tôi.

Quân Nam người ta cũng biết nấu ăn nha, còn nấu rất khá sao lại để cho bà bầu xuống bếp hầu mình được? Uyển Nghi xua tay, cười nhẹ nói:

- Tôi là chủ nhà mà. Để tôi đãi khách. Yên tâm đi, không có gì nhiều đâu, mì gói thôi. Chỉ sợ không biết chủ tịch như anh ăn có được không?

- À được. Cảm ơn.

Uyển Nghi nhướn nhẹ đôi mi dài, thon thả bước chân đi vào trong bếp. Quân Nam ở bên ngoài nhấp nhỏm nhìn vào. Thật ngại để Uyển Nghi phục vụ cho mình, thế nhưng người ta đã nói người ta là chủ nhà, mình là khách. Ừ thì khách nên khép nép lại một chút, mất công lại chọc chủ nhà không vui thì lại bị đuổi về.

Chỉ một loáng sau, Uyển Nghi mang ra một bát mì nóng hổi đặt trên bàn cho Quân Nam. Quân Nam nhìn vào bát mì, ừ, người ta nói thật làm thật, chỉ là mì gói, đổ vào nước sôi, ngay cả một cọng hành thêm cũng không có. Vậy nhưng người ta như thế là có lòng lắm rồi. Quân Nam cầm đũa ăn liền một hơi. Uyển Nghi nhìn bộ dạng ăn của Quân Nam lại muốn cười thầm. "Thật, người này muốn bao nhiêu nữ tính liền có bao nhiêu nữ tính. Vậy mà lại có cái mã tuấn tú, khôi ngô khiến con gái nhìn vào liền đắm say, con trai mà hơi gay thì liền gục ngã. Người như vậy sinh ra để gây họa nhân gian chẳng trách sao quan hệ tình cảm của y ta phức tạp đến vậy. Có khi đều không cần anh ta chủ động, đều là có kẻ tự nguyện dấn thân. Bởi vậy, có khi nào tiếng xấu của anh ta không hẳn gây nghiệt khắp nơi mà do người ta tự đâm vào rồi oán hận?" Oái! Oái! Uyển Nghi cô đang nghĩ gì vậy? Tự dưng lại nghĩ giải thích thay cho Quân Nam sao? Cô là bị trúng độc rồi? Hay là thiếu ngủ khiến tinh thần không được tỉnh táo chăng?

Quân Nam ăn xong, quay sang thấy Uyển Nghi cứ ngồi ngây ra đó, thỉnh thoảng lại lắc đầu, chậc lưỡi, thở dài. Y bất chợt gọi lên một tiếng:

- Uyển Nghi!

- Hả?

Uyển Nghi giật mình, nhìn lên. Bởi vì trong tâm trạng hoàn toàn tĩnh lặng cho nên lúc này ánh mắt của Uyển Nghi trong sáng lạ thường. Là một đôi mắt đẹp thuần khiết, không gợn chút ngoại cảm nào. Quân Nam nhất thời bị ánh mắt ấy đánh vào nội tâm. Y sững người nhìn đôi mắt cô. Vâng, chỉ nhìn vào ánh mắt. Ánh mắt ấy Lạc Vân Nhi cũng không có. Cũng chưa bao giờ nhìn thấy người nào có ánh mắt thanh thuần như thế. Quân Nam nhìn một cách say mê, cổ lại không tự chủ nuốt vào một ngụm. Uyển Nghi lại thấy thấy động tác đó của Quân Nam, liền nghĩ ngay một ý khác. Cô lập tức trấn tỉnh, thu lại ánh mắt, đổi lại giọng điệu lạnh lùng hỏi:

- Được rồi. Anh cũng ăn no rồi. Xem như chủ nhà này không có đối tệ với khách nha. Anh...về chưa?

Quân Nam cắn môi, lắc đầu.

- Tôi...ở lại được không? Tôi ngồi ở sofa, chờ trời sáng. Trời cũng sắp sáng rồi.

Uyển Nghi muốn bật cười. Người này bị làm sao thế? Ở đây ngồi chờ trời sáng? Bộ không có chuyện gì làm, tự hành xác mình làm vui sao?

- Anh lạ thật đó? Không ngủ ngày mai tinh thần đâu để đi làm? Ngốc nghếch!

Lúc Uyển Nghi nói câu cuối, giọng điệu bất ngờ trở nên mềm oặt, nghe không giống một câu mắng mà giống một lời tình tứ hơn. Chính cô không nhận ra giọng điệu chính mình, nhưng mà Quân Nam nghe rõ. Người ta cũng dịu dàng hơn chút rồi. Hay là mình...tiến lên một chút? Quân Nam thừa lúc Uyển Nghi muốn bước đi, liền từ phía sau bắt lấy tay cô. Uyển Nghi hơi giật mình quay nhìn lại. Quân Nam bị nhìn liền trở nên ấp úng. Uyển Nghi thấy vẻ mặt buồn cười kia của Quân Nam. Cô nhỏ nhẹ nói:

- Ngồi đó đi, tôi lấy mền gối cho anh!

A! Lấy mền gối, vậy là cho mình ở lại? Quân Nam mừng rỡ liền ngoan ngoãn buông tay để Uyển Nghi đi. Một lúc sau, ở trên sofa hai người đang ngồi cạnh nhau xem một bô phim ma chiếu trên tivi. Quân Nam thông thường rất ít xem vô tuyến, huống hồ chi còn xem phim, mà đã vậy còn phim ma đáng sợ đến là thế! Bởi vậy mỗi một phân cảnh gây hồi hộp, y đều giật bắn mình rồi rúc rúc lại, nép sát vào mình Uyển Nghi. Uyển Nghi là con gái nhưng lại thích những màn khiêu khích kích thích như xem phim kinh dị, chơi trò chơi cảm giác mạnh. Cô thì xem rất tự nhiên mặc cho ai kia hình như sắp biến thành con thỏ chui luôn vào trong lòng cô rồi. Xem gần hết bộ phim, cảnh đáng sợ đều cũng qua hết vậy mà người kia vẫn làm ổ trong cánh tay cô như đứa nhỏ vậy kia? Uyển Nghi buồn cười, đưa tay khều nhẹ, mắt nhìn xuống người kia mới phát hiện ra tên nam nhi này vậy nhưng đang ôm lấy cánh tay cô, rúc vào nách cô ngủ ngon lành! Đã vậy cái miệng kia còn quay hướng sang bên ngực cô mà chu ra hít vào. Uyển Nghi dở khóc dở cười. Thiệt, cái đứa nhỏ này...cô muốn đánh đòn y quá!

----------------

Triệu Kit: Tiết mục "Bà Tám": Bữa nay tự nhiên nghe một bạn nói chuyện về hai chữ "Comeout". Hi! Ở đây chắc các bạn đều biết chữ này, thậm chí còn rành hơn Kit nữa. Như vậy, có mấy ai đã comeout chưa? Và kết quả thế nào? 

À, hì hì! Nay Triệu Kit đăng đàn là muốn bày chút kinh nghiệm của một người bạn đã từng thành công mách lại. Các bạn xem thử nếu thấy ổn có thể áp dụng nha. Đó là trước khi muốn bộc lộ ra trước các đấng sinh thành quyền lực kính yêu, các bạn nên chuẩn bị tâm lí cho họ trước. Chuẩn bị như thế nào nhỉ? Hihi. Đó là dùng đủ các phương thức có thể để cho họ hiểu đấy là một loại giới tính, ko phải bịnh, càng ko phải tật, tuyệt đối ko phải bắt chước là làm được, dù thật sự có mấy đứa bắt chước đã khiến cho người ta ác cảm...Các bạn lấy các hình mẫu làm ví dụ. Như là: Ở VN có hai anh ca sĩ ấy tên gì gì đó, quen nhau từ năm gì gì đó...người ta vùi dập bao nhiêu lần nhưng vẫn yêu nhau, họ vẫn đàng hoàng, bình thường mà sống, ko có biến thái, ko có tầm bậy...Ở HK có ca sĩ nổi tiếng, cũng yêu người giống mình rồi áp lực phải tự tử. Người bạn còn lại vì anh mà ko ngừng tưởng niệm. Người ta chết cả chục năm rồi, người này vẫn chung tình chờ đợi...Rồi bà phó thủ tướng nước nọ, vậy nhưng cũng yêu một cô gái, vì cô ấy mà phải đánh đổi bao nhiêu. Đến rốt cuộc bà vẫn là phó thủ tướng...Đổi lại có những người lập gia đình, vẫn bị phụ bạc, bị phũ phàng, bị ruồng rẫ...Nếu mà có người hỏi tại sao hồi xưa hổng thấy giờ "bị" vậy nhiều thế? Bạn cứ trả lời sao biết hồi xưa hổng có? Vợ của Hán Vũ Đế đời Hán Trần A Kiều cũng từng yêu phụ nữ, người phụ nữ ấy tên là Sở Phục. Hai người họ cách đây gần cả ngàn năm rồi đấy. Còn cả bao nhiêu điển tích nữa, kể ra cho họ hiểu, thấm và cảm thấy bình thường. Sau đó một ngày...bạn bể ra, họ sẽ ko sốc bức nốc. Đấy! Kinh nghiệm của nhỏ bạn làm KT.

Vâng, mình nói để các bạn giải trí. Ai thấy hay hay thì thử rồi kể kết quả cho Kit nghe, Kit lấy làm ý tưởng nha. Hihi

Continue Reading

You'll Also Like

263K 23.7K 86
Tên truyện: Nơi mặt trời chiếu rọi (Sơn nam thủy bắc) Thể loại: : Hiện đại, yêu sâu sắc, gương vỡ lại lành, thanh mai trúc mã, chính kịch chữa lành N...
93.6K 4.6K 54
Một nữ sinh viên đang yên đang lành, lại bị xuyên a! Còn là xuyên thành NAM nha. Nàng phải làm sao đây?
55.3K 2.4K 37
Xuyên Nhanh Chi Ta Không Phải Tra Nam Tác giả: Tinh Bất Thị Tam Kim Link: novelid=4822693 【 ngày mai ( 06.03 ) muốn nhập V lạp! Cùng ngày đổi mới 2 c...
20.2K 494 22
Nguồn : Tử Đằng - Wikidich.com Nữ biến nam thận vào. Truyện rất dài, nhiều Chương, nhiều câu chuyện, nếu có sót Chương xin cmt dưới truyện. Xin cảm ơ...