[EDIT] Hệ thống Xuyên không:...

By Shadowysady

38K 2.5K 544

Tên Hán Việt: Khoái xuyên hệ thống, phản phái Boss lai tập! (Mau xuyên hệ thống: Vai ác BOSS đột kích!) Tác g... More

Chương 83: Thần Y Khuynh Thành (30)
Chương 84: Thần Y Khuynh Thành (31)
Chương 85: Thần Y Khuynh Thành (32)
Chương 86: Thần Y Khuynh Thành (33)
Chương 87: Thần Y Khuynh Thành (34)
Chương 88: Thần Y Khuynh Thành (35)
Chương 89: Thần Y Khuynh Thành (36)
Chương 90: Thần Y Khuynh Thành (37)
Chương 91: Thần Y Khuynh Thành (38)
Chương 92: Thần Y Khuynh Thành (39)
Chương 93: Thần Y Khuynh Thành (40)
Chương 94: Thần Y Khuynh Thành (41 - Hoàn)
Chương 95: Trấn Quốc Công Chúa (1)
Chương 96: Trấn Quốc Công Chúa (2)
Chương 97: Trấn Quốc Công Chúa (3)
Chương 98: Trấn Quốc Công Chúa (4)
Chương 99: Trấn Quốc Công Chúa (5)
Chương 100: Trấn Quốc Công Chúa (6)
Chương 101: Trấn Quốc Công Chúa (7)
Chương 102: Trấn Quốc Công Chúa (8)
Chương 103: Trấn Quốc Công Chúa (9)
Chương 104: Trấn Quốc Công Chúa (10)
Chương 105: Trấn Quốc Công Chúa (11)
Chương 106: Trấn Quốc Công Chúa (12)
Chương 107: Trấn Quốc Công Chúa (13)
Chương 108: Trấn Quốc Công Chúa (14)
Chương 109: Trấn Quốc Công Chúa (15)
Chương 110: Trấn Quốc Công Chúa (16)
Chương 111: Trấn Quốc Công Chúa (17)
Chương 112: Trấn Quốc Công Chúa (18)
Chương 113: Trấn Quốc Công Chúa (19)
Chương 114: Trấn Quốc Công Chúa (20)
Chương 115: Trấn Quốc Công Chúa (21)
Chương 116: Trấn Quốc Công Chúa (22)
Chương 117: Trấn Quốc Công Chúa (23)
Chương 118: Trấn Quốc Công Chúa (24)
Chương 120: Trấn Quốc Công Chúa (26)
Chương 121: Trấn Quốc Công Chúa (27)
Chương 122: Trấn Quốc Công Chúa (28)
Chương 123: Trấn Quốc Công Chúa (29)
Chương 124: Trấn Quốc Công Chúa (30)
Chương 125: Trấn Quốc Công Chúa (31)
Chương 126: Trấn Quốc Công Chúa (32)
Chương 127: Trấn Quốc Công Chúa (33)
Chương 128: Trấn Quốc Công Chúa (34)
Chương 129: Trấn Quốc Công Chúa (35)
Chương 130: Trấn Quốc Công Chúa (36)
Chương 131: Trấn Quốc Công Chúa (37 - Hoàn)
Chương 132: Mạt Thế Ký Sự (1)
Chương 133: Mạt Thế Ký Sự (2)
Chương 134: Mạt Thế Ký Sự (3)
Chương 135: Mạt Thế Ký Sự (4)
Chương 136: Mạt Thế Ký Sự (5)
Chương 137: Mạt Thế Ký Sự (6)
Chương 138: Mạt Thế Ký Sự (7)
Chương 139: Mạt Thế Ký Sự (8)
Chương 140: Mạt Thế Ký Sự (9)

Chương 119: Trấn Quốc Công Chúa (25)

554 43 12
By Shadowysady

Minh Thù đốt tranh, Hoàng đế thật sự tức giận muốn điên, hơn nữa trước đó nàng lại còn có hành vi dĩ hạ phạm thượng với thiên tử, cho nên bây giờ hắn đương nhiên muốn truy cứu trách nhiệm.

Điều bất ngờ là không biết Điện chủ cùng lão Hoàng đế đã đạt thành được giao dịch gì, mà cuối cùng chuyện này lại cứ thế lắng xuống.

Minh Thù bị cấm túc ba ngày rồi lại được thả ra, tâm trạng khi nàng gặp lại đồ ăn chỉ có thể là cảm giác vô cùng tốt đẹp.

Nhưng mà nàng cũng không có tốt đẹp được bao lâu, Điện chủ thay đổi bộ dáng hiền lành vẫn có, nghiêm mặt đi tới, "Các ngươi đi xuống trước đi."

Đám người Tri Kì có chút sợ hãi hành lễ, nhanh chóng rời đi, nơi đình viện chỉ còn lại Minh Thù cùng Điện chủ.

"Điện chủ, vừa đúng lúc ta cũng có việc muốn nói với ngài."

Minh Thù lên tiếng trước, làm lời Điện chủ muốn nói đến bên miệng lại nuốt trở về.

"Chuyện gì?"

"Lúc ở trong phòng, ta thấy được một số hình ảnh." Minh Thù nói ra những tiên đoán nàng thấy được nói cho Điện chủ.

Điện chủ lại chỉ dùng một ánh mắt phức tạp dò xét nàng.

Nếu nàng ta không phải Thẩm Từ, sao lại có thể tiên đoán được ra những hình ảnh này?

Khả năng tiên đoán cũng đâu phải cải trắng ngoài chợ tùy tiện ai cũng có thể có, Võ Thương vương triều dân cư vô số, vậy mà chỉ có một mình Thẩm Từ...

Chẳng lẽ thật sự là do hắn suy nghĩ quá nhiều? Bởi vì gần đây quá nhiều sự việc phát sinh, Tiểu Từ mới trở nên khó có thể nắm bắt vậy sao?

Điện chủ đành đè nén việc muốn hỏi Minh Thù lúc trước xuống, nói: "Ngoài những điều này, còn có gì nữa không?"

Minh Thù lắc đầu, "Chỉ có như vậy."

Điện chủ trầm tư một lát, "Vậy ngươi cảm thấy đây là biểu hiện điều gì?"

"..." Trẫm mà biết thì còn đem hỏi ngươi làm gì hả? Minh Thù nở một nụ cười như có như không, nói "Có chiến loạn."

Dễ dàng giải thích nhất cho những cảnh tượng kia chỉ có chiến loạn.

Điện chủ cũng không tỏ ra có ý kiến khác, không biết là đồng ý với lời Minh Thù nói hay là không...

Hắn liếc mắt nhìn Minh Thù một cái, trong lòng thầm thở dài, nói: "Nếu còn có điềm báo gì, hãy nói cho ta trước tiên."

Cũng có khi tiên đoán không phải chỉ trong một lần đã có thể nhìn ra rõ ràng, có lẽ sẽ có nhiều lần cùng thể hiện một sự việc.

"Được."

"À đúng rồi." Minh Thù nhớ tới một chuyện tương đối quan trọng, "Sợ rằng trong Thần điện có nội gian, Điện chủ nên tra xét kĩ càng chuyện bộ diêu lần trước."

Ánh mắt Điện chủ trầm xuống, "Ta đã biết."

Điện chủ đầy bụng tâm sự rời đi, Minh Thù chống cằm thở dài.

Cứ có cảm giác vừa rồi khi Điện chủ nghe được lời tiên đoán của nàng, biểu hiện có chút kỳ quái...

-

Thích Hồng Vệ biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, Hoàng đế không bắt được người, nổi giận mắng một đám phế vật rồi cũng chẳng có gì tiến triển.

Hai sự việc biến loạn hạ màn, chuyện Mộ Hoài cần tuyển Vương phi lại bị đưa ra trong buổi nghị sự. Minh Thù nghe người ta nghị luận, cả ngày trên triều đình đều là các đại thần hết lời ca ngợi thiên kim nhà người khác, nơi này tốt nơi đó tốt, nhưng tuyệt nhiên không nói ra khuê nữ nhà mình có gì tốt.

Bọn họ cũng đều biết nếu con gái nhà mình bị gả cho vị Hoài Vương nóng bỏng tay này, khả năng rất cao là rơi vào một kết cục cái cửa nát nhà tan.

Hoàng đế nghe đến phiền, liền điểm danh Trình gia nhị tiểu thư, cũng chính là vị nữ chính nguyên gốc Trình Cẩm Tú.

Trình Cẩm Tú là con gái thứ xuất, lại không được sủng ái, nhưng Trình gia vẫn coi nàng như một quân cờ tùy thời có thể lợi dụng. Đang yên đang lành giờ lại bị Hoàng đế sắc phong thành Hoài Vương phi tương lai, Trình gia muốn đáp ứng không được, không đáp ứng cũng chẳng xong.

Mộ Hoài quả thật có thân phận và địa vị tôn quý, nhưng ai cũng biết chuyện Hoàng đế có điều cố kị hắn, cũng không biết đến khi nào Hoàng đế mới quyết xuống tay diệt trừ mầm họa này? Gần vua như gần hổ, không được phép bước bất cứ bước nào sai lầm.

Dưới tình huống mọi người đều đang nặng lòng mang tâm tư bất ổn, cũng chỉ có một mình Minh Thù phát sầu vì ăn.

Trong cung đâu phải là nơi ngươi muốn ăn thì sẽ có ăn ngay, mỗi nơi đều được phân rõ lượng thức ăn. Rồi vì để bảo đảm nguyên liệu nấu ăn luôn tươi mới, cho nên Ngự Thiện Phòng cũng chỉ luôn chuẩn bị có hai phần thức ăn, căn bản là không có nhiều.

Hơn nữa nàng hiện tại lại không thể tùy tiện xuất cung.

Thử hỏi có tức hay không

"Công chúa, cá này có thể ăn sao?" Tri Kì nhìn Minh Thù vớt cá đi lên, vẻ mặt hoài nghi, "Công chúa, đây cá trong Ngự Hoa Viên, chúng ta cứ bắt ăn như vậy, nếu bị người nhìn thấy thì làm sao bây giờ?

"Yên tâm, xảy ra chuyện gì cứ để ta gánh tội, đi nhóm lửa thôi."

"Công chúa..."

Minh Thù nhìn Tri Kì nở nụ cười thật tươi, Tri Kì tức khắc nghe lời đi nhóm lửa. (Sao lại dại gái thế này :))) )

Tuy rằng công chúa cười đến ôn nhu, nhưng nàng không hiểu sao lại có cảm giác da đầu tê dại run sợ, cứ như có ảo giác nếu không nghe lời nàng, thì một giây tiếp theo có khi chính mình sẽ nằm lại hồ luôn...

Hoàng đế bên kia mỗi ngày đều nhận được cái dạng tin tức thế này ——

Trấn Quốc công chúa lại vớt cá ở Ngự Hoa Viên.

Trấn Quốc công chúa lại đang hái đào.

Trấn Quốc công chúa đang hái hoa trong Ngự Hoa Viên để làm bánh.

Trấn Quốc công chúa lại vặt hết hoa trong Ngự Hoa Viên.

Trấn Quốc công chúa...

Hoàng đế tức giận đến đỉnh đầu bốc khói, nàng ta không thể buông tha Ngự Hoa Viên một ngày sao?

Một cái Ngự Hoa Viên đang yên đang lành giờ thì bị nàng chỗ hái chỗ vặt đến lung tung rối loạn!!

"Công chúa có người tới." Tri Kì chỉ vào con đường nhỏ bên cạnh.

Trình Cẩm Vân đi từ bên kia lại một mình, nàng ta có vẻ cũng đã nhìn thấy Minh Thù, tầm mắt liền đảo quanh bốn phía, sau khi xác định không có ai khác mới hướng Minh Thù tiến đến.

Nàng ta dừng ở cách Minh Thù một thước, ngữ khí không có lấy một chữ kính ngữ vào thẳng luôn vấn đề, "Ta có lời muốn nói với ngươi"

Minh Thù lật cá đang nướng, "Ngươi cứ nói."

Trình Cẩm Vân nhìn về phía Tri Kì đang luống cuống ở bên cạnh, "Ta muốn nói chuyện một mình với ngươi."

Minh Thù tùy ý nói: "Vậy ngươi đừng coi nàng ta là người là được rồi."

Tri Kì: "..." Vậy đem ta coi thành cái gì?

Minh Thù vỗ vỗ đầu nàng, đầy mày cuối mắt đều là ý cười, "Coi là tiên nữ đi."

Tri Kì: "..." Sao trái tim đột nhiên đập bang bang như muốn nhảy ra ngoài luôn mất?

Trình Cẩm Vân đến cạn luôn lời, cái vị Trấn Quốc công chúa này thật đúng là chuyên làm những chuyện ngoài ý muốn người ta.

Nàng ta nhìn Tri Kì vẫn còn đang bị thần hồn điên đảo, hít sâu một hơi nói hết, "Sự việc lần trước, hy vọng Trấn Quốc công chúa sẽ thay ta bảo mật."

Bây giờ nàng chưa thể bị bại lộ, mấy ngày nay nàng đều ăn không ngon ngủ không yên chỉ sợ bí mật bị Minh Thù nói ra, cho nên hôm nay thật vất vả mới tiến được vào cung, chắc chắn phải cùng Minh Thù thương thảo vấn đề này.

"Chuyện gì?" Minh Thù vô tội hỏi lại, cứ như nàng thật sự không biết chuyện đấy là chuyện gì.

"Trấn Quốc công chúa không cần thiết phải cố hỏi việc mình đã biết." Nàng rõ ràng hiểu đang nói đến chuyện gì.

Minh Thù bừng tỉnh, "À, nhưng mà Hoàng thúc cũng biết đó a, ngươi có thể bịt miệng ta, chứ có thể bịt miệng hắn?"

"Chuyện này không nhọc Trấn Quốc công chúa phải quan tâm, chỉ hy vọng ngươi có thể giúp ta bảo mật vậy thì mọi chuyện sẽ đều tốt đẹp."

Có lẽ là bởi vì nàng là trùng sinh trở về, nên bản thân đã mang theo một loại cảm giác mê hoặc về sự ưu việt vượt trội. Cho nên cách Trình Cẩm Vân nói chuyện rất tự tin, cứ như bất cứ lời nào nàng nói ra, người khác nhất định sẽ phải làm theo đó.

"Ta chẳng có lý do gì để phải thay ngươi bảo mật, trên tay ngươi có nhược điểm của ta sao?" Minh Thù nhướn mày cười khẽ, "Nếu không có, thái độ này của Trình tiểu thư mà đem đi cầu xin người khác quả là làm ta được mở rộng tầm mắt đấy, ngươi cho rằng mình là thần tiên nói gì thì phải nghe nấy à?"

Ngươi muốn trẫm thay ngươi giữ bí mật là trẫm phải răm rắp nghe lời à?

Trẫm lại không thích 'bách hợp' với ngươi a.

Trình Cẩm Vân nghe thế cũng chẳng tỏ ra bực tức, "Vậy nếu ta có thì sao?"

Nếu không có chút nắm chắc, nàng cũng sẽ không tùy tiện đến tìm Trấn Quốc công chúa đàm phán.

"Ồ, là cái gì nhỉ, nói nghe một chút xem có thể dọa được ta hay không, dọa được thì ta sẽ giúp ngươi giữ bí mật, thế nào?"

Tiếu dung của Minh Thù lúc nào cũng gợn lên nét cười nhàn nhạt, giống như bất luận sự việc gì cũng không thể đả động đến vẻ tươi cười ngoài mặt, cũng lại làm người khác không có cách nào biết được cảm xúc chân thực của nàng bên dưới.

Đôi mắt đẹp của Trình Cẩm Vân nhíu lại nhìn Minh Thù, "Trấn Quốc công chúa thật sự muốn ta nói?"

"Nói đi."

Trình Cẩm Vân nhìn lại Tri Kì bên cạnh đã lấy lại tinh thần, có điều sắc mặt vẫn còn ửng đỏ. 

Nàng ta đã không sợ, thì nàng sợ cái gì.

"Buổi tối mấy ngày trước, Trấn Quốc công chúa ở cùng một chỗ với thích khách bắt cóc Vinh Hoa công chúa. Chuyện này nếu bị Bệ hạ biết được, không biết ngươi sẽ thế nào?"

"Mỗi việc này?"

Trình Cẩm Vân: "..." Cái gì mà kêu mỗi thế? Việc này tội danh còn chưa đủ to sao? Cấu kết với thích khách bắt cóc Vinh Hoa công chúa mà nhỏ à?  

Continue Reading

You'll Also Like

151K 10.6K 15
Avantika Aadish Rajawat Aadi, with his fiery nature, adds intensity and excitement to their relationship, igniting a spark in Avni. Avni, like the ca...
511K 24.1K 42
Needs editing [ the destiny series #1] 𝑻𝒉𝒆 𝒇𝒂𝒕𝒆 𝒑𝒖𝒔𝒉𝒆𝒅 𝒕𝒉𝒆𝒎 𝒂𝒑𝒂𝒓𝒕 𝒃𝒖𝒕 𝒅𝒆𝒔𝒕𝒊𝒏𝒚 𝒂𝒈𝒂𝒊𝒏 𝒑𝒖𝒍𝒍𝒆𝒅 𝒕𝒉𝒆𝒎 𝒕𝒐𝒈...
Fate By Mani

General Fiction

336K 18K 96
fate : be destined to happen, turn out, or act in a particular way. Often people try to navigate through life with their own plans and wonder why thi...
102K 1.8K 44
Sweet Romantic (Loose Trilogy #2) Failure and disappointment are the hardest things that she's afraid to achieve. Amaryllis Raine Lozano, a girl ful...