[EDIT] Hệ thống Xuyên không:...

By Shadowysady

38K 2.5K 544

Tên Hán Việt: Khoái xuyên hệ thống, phản phái Boss lai tập! (Mau xuyên hệ thống: Vai ác BOSS đột kích!) Tác g... More

Chương 83: Thần Y Khuynh Thành (30)
Chương 84: Thần Y Khuynh Thành (31)
Chương 85: Thần Y Khuynh Thành (32)
Chương 86: Thần Y Khuynh Thành (33)
Chương 87: Thần Y Khuynh Thành (34)
Chương 88: Thần Y Khuynh Thành (35)
Chương 89: Thần Y Khuynh Thành (36)
Chương 91: Thần Y Khuynh Thành (38)
Chương 92: Thần Y Khuynh Thành (39)
Chương 93: Thần Y Khuynh Thành (40)
Chương 94: Thần Y Khuynh Thành (41 - Hoàn)
Chương 95: Trấn Quốc Công Chúa (1)
Chương 96: Trấn Quốc Công Chúa (2)
Chương 97: Trấn Quốc Công Chúa (3)
Chương 98: Trấn Quốc Công Chúa (4)
Chương 99: Trấn Quốc Công Chúa (5)
Chương 100: Trấn Quốc Công Chúa (6)
Chương 101: Trấn Quốc Công Chúa (7)
Chương 102: Trấn Quốc Công Chúa (8)
Chương 103: Trấn Quốc Công Chúa (9)
Chương 104: Trấn Quốc Công Chúa (10)
Chương 105: Trấn Quốc Công Chúa (11)
Chương 106: Trấn Quốc Công Chúa (12)
Chương 107: Trấn Quốc Công Chúa (13)
Chương 108: Trấn Quốc Công Chúa (14)
Chương 109: Trấn Quốc Công Chúa (15)
Chương 110: Trấn Quốc Công Chúa (16)
Chương 111: Trấn Quốc Công Chúa (17)
Chương 112: Trấn Quốc Công Chúa (18)
Chương 113: Trấn Quốc Công Chúa (19)
Chương 114: Trấn Quốc Công Chúa (20)
Chương 115: Trấn Quốc Công Chúa (21)
Chương 116: Trấn Quốc Công Chúa (22)
Chương 117: Trấn Quốc Công Chúa (23)
Chương 118: Trấn Quốc Công Chúa (24)
Chương 119: Trấn Quốc Công Chúa (25)
Chương 120: Trấn Quốc Công Chúa (26)
Chương 121: Trấn Quốc Công Chúa (27)
Chương 122: Trấn Quốc Công Chúa (28)
Chương 123: Trấn Quốc Công Chúa (29)
Chương 124: Trấn Quốc Công Chúa (30)
Chương 125: Trấn Quốc Công Chúa (31)
Chương 126: Trấn Quốc Công Chúa (32)
Chương 127: Trấn Quốc Công Chúa (33)
Chương 128: Trấn Quốc Công Chúa (34)
Chương 129: Trấn Quốc Công Chúa (35)
Chương 130: Trấn Quốc Công Chúa (36)
Chương 131: Trấn Quốc Công Chúa (37 - Hoàn)
Chương 132: Mạt Thế Ký Sự (1)
Chương 133: Mạt Thế Ký Sự (2)
Chương 134: Mạt Thế Ký Sự (3)
Chương 135: Mạt Thế Ký Sự (4)
Chương 136: Mạt Thế Ký Sự (5)
Chương 137: Mạt Thế Ký Sự (6)
Chương 138: Mạt Thế Ký Sự (7)
Chương 139: Mạt Thế Ký Sự (8)
Chương 140: Mạt Thế Ký Sự (9)

Chương 90: Thần Y Khuynh Thành (37)

449 34 2
By Shadowysady

Đã từng gặp qua kẻ điên, nhưng điên đến cỡ hào phóng cho người khác đâm chọt mình thế này thì quả là làm người người đều được mở rộng tầm mắt, nhà nhà nhân sinh quan đều được khai sáng. 

Thanh Trần nhịn không được chửi má nó, bây giờ thì đã hiểu vì sao Minh Thù lại để Hồi Tuyết và Lưu Phong lưu lại phía dưới để làm cái gì, hẳn là để tiện không có ai ngăn cản nàng ta phát bệnh đi. 

Minh Thù khóe miệng cười lại càng thêm quỷ dị, nàng đề khí, chân hướng long xà bên kia phi tới, "Như thế nào, không dám? Mới nói là không gì có thể làm ngươi hối hận cơ mà, lúc này mới vừa bắt đầu mà đã kịp hối rồi à?"

"Ngươi định làm gì vậy?" Thanh Trần lắc mình đến chắn trước mặt Minh Thù, ngăn nàng đi về phía trước, đầu mày đều nhíu chặt lại.

Bệnh của lão tử còn chưa có chữa xong đâu!

Ngươi chữa hết bệnh cho lão tử đã rồi cmn hãy tìm chết!!

Minh Thù chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái, lại thản nhiên né bước qua, tiếp tục tới gần long xà, "Cơ hội chỉ có một lần, bỏ qua lần này, ngươi có thể không trải nghiệm được cái gì gọi là hối hận thì sao, đi qua thôn này liền không còn tìm được nhà trọ nào nữa đâu nha."

Long xà bị Minh Thù 'quấy rối' bức cho lui về phía sau vài bước, nắm tay hắn âm thầm siết chặt lại, "Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi sao?"

"Đến đây đi nói nhiều mà làm gì."

Minh Thù vẫn mỉm cười, tiếp tục khiêu khích long xà.

Tiểu thú ôm trứng màu ngồi trên tảng đá cách đó không xa, con ngươi nó như viên đá quý đen nhánh nhưng chỉ thấy uể oải lười biếng, tựa hồ đối với cái tình trạng dở hơi này một chút cũng không có hứng thú. Có chăng thì chỉ là lúc Minh Thù thân thiết 'mời' long xà đâm mình chết, nó mới nâng móng vuốt, xù xù lông lên một chút.

Nhưng mà buông ra thì trứng màu sẽ bị lăn xuống, nên nó lại đem móng vuốt thu hồi, ôm lấy trứng mới là chân ái. Tiếp đó nó mới thèm nâng mi mắt lên, khinh bỉ nhìn thoáng qua phía Minh Thù.

"Chức Phách!"

Long xà không có ra tay, nhưng Tiêu Như Phong đã lại động thủ trước, nàng ta không biết từ chỗ nào lấy ra vũ khí sắc bén, hét lớn một tiếng đâm tới Minh Thù.

Minh Thù thật sự không nhúc nhích, trấn định đứng tại chỗ, chỉ mở to đôi mắt đẹp đẽ nhìn Tiêu Như Phong xông đến.

Tiểu thú bất an đứng lên, Minh Thù hơi ghé mắt nhìn qua, cánh mũi nó phập phồng hai cái, hừ một cái rồi lại bò trở về.

Gần như là đồng thời, Tiêu Như Phong đâm thanh kiếm vào ngực Minh Thù.

Thuận lợi đến chính Tiêu Như Phong cũng phải ngây người sợ hãi.

Thanh Trần ban đầu cũng cho rằng Minh Thù chỉ là định lòe mấy người đối diện, tuy rằng vẫn chắn ở phía trước nàng, nhưng nói thật, hắn căn bản không quá để tâm ngăn trở.

Cho nên thời điểm Thù điên bị Tiêu Như Phong công kích mà không né không tránh tí nào, hắn cả người đều sững sờ phát ngốc.

Đợi đến lúc hắn choàng tỉnh chạy tới, kiếm của Tiêu Như Phong đã chỉ còn cách Minh Thù một tấc, hắn dù bắt lại được vũ khí ngay trên không, nhưng không kịp ngăn nó đâm vào thân thể Minh Thù.

Thanh Trần một chưởng đánh bay Tiêu Như Phong, xoay người ôm lấy Minh Thù, nói năng lắp bắp, "Ngươi... ngươi... Ngươi không sao chứ?"

Nữ nhân này thật sự điên rồi?

Nàng ta sao lại thật sự để Tiêu Như Phong đâm trúng.

Minh Thù sắc mặt dần mất đi huyết sắc, nhưng trên khóe môi nàng vẫn là nụ cười chẳng hề thiện ý ngàn năm không đổi. Minh Thù đưa tay nắm lấy thanh kiếm đang cắm trên ngực, một tay khác đẩy Thanh Trần ra, nhìn thẳng vào Tiêu Như Phong nói, "Ta bảo hắn ta tới, ngươi vội tranh giành làm gì?"

Tiêu Như Phong nhìn Minh Thù từ từ rút vũ khí ra.

Loảng xoảng.

Thanh kiếm đầy máu rơi trên mặt đất, huyết dịch bắn văng ra cỏ cây bên cạnh, một thân trung y màu trắng của Minh Thù đã ướt sũng máu, đỏ thắm cả mảng.

Minh Thù rũ mắt nhìn chằm chằm vào thứ vừa rút ra, cười nhẹ một tiếng, "Nhưng cũng chẳng ảnh hưởng gì, dù sao kết quả đều giống nhau."

Trong không khí phiêu đãng mùi máu tươi cùng cảm giác quỷ dị.

Tiêu Như Phong trở nên hốt hoảng sợ hãi, nàng ta theo bản năng tới gần long xà bên kia. Vào chính thời điểm vũ khí đâm vào người Minh Thù, nàng ta có cảm giác như vô tận âm u và huyết tanh đều trào ra, giống như toàn bộ ánh sáng trong trời đất đều đã biến mất.

Tiêu Như Phong biết thực tế không có điều gì xảy ra, chỉ là ở sâu trong nội tâm lại cực kì sợ hãi.

Minh Thù cười đến tốt đẹp, đáy mắt nàng chỉ có một mảnh ánh sáng trong suốt, đôi môi đỏ khẽ nhếch nói với Thanh Trần: "Tránh cho xa một chút, nhỡ ngộ thương phải ngươi thì ta không phụ trách đâu".

Mấy lời này nói ra kỳ thật chẳng có tâm chút nào, bởi vì nàng vừa nói xong câu đó đã động thủ. 

Thanh Trần bị một cỗ kình phong hất bay, đụng đến cái cây chỗ tiểu thú ở đằng xa, cùng nó mắt to trừng mắt nhỏ.

Tiểu thú ôm trứng màu ục ục lăn vào trong bụi cỏ, chỉ lộ ra một đôi mắt nhìn chằm chằm bên kia.

Thanh Trần ôm đầu choáng váng ngồi dậy.

Linh khí khắp nơi như cuồng động, ở trong không trung hình thành gió xoáy điên loạn hướng về phía Minh Thù, nhanh chóng nhập vào cơ thể nàng.

Một cỗ áp lực vô hình từ bốn phương tám hướng bao trùm đến, Thanh Trần thiếu chút nữa bị khí áp ép tới mức nằm bẹp xuống đất, giờ phút này, trong trời đất nơi đây chỉ còn là một khoảng không câm lặng. 

Cũng may cỗ uy áp kia chỉ xuất hiện trong nháy mắt.

Thanh Trần ôm trái tim đang đập thình thịch trong lồng ngực, trừng lớn mắt nhìn thân ảnh đỏ rực ở nơi xa kia, đáy lòng các ngôn từ *"chửi bậy" hiện lên như điên.

(Trans: Thảo nê mã 草泥马 [cǎo·ní·mǎ]: Đồng âm với từ mắng chửi "Thao nhĩ mụ", tiếng Việt là [Đ·M·M] ấy bà con ^^. Ngoài ra nó còn có nghĩa khác: Thảo nê mã là tên tiếng Trung của con Dương Đà [Một loài lạc đà không bướu ở phương Tây] được cư dân mạng tôn xưng là "Thần thú" (Mọi người có thể Google tên "Dương Đà" để xem hình ảnh), bởi vì vẻ mặt của loài động vật này rất chi là khó tả, cho nên nó còn được sử dụng để miêu tả tâm trạng "Không biết nói sao", "Bó tay toàn tập"... các loại.)

"WTF!"

Lên level?

Đột nhiên thăng cấp à??

Cmn sao không ai nói cho hắn biết,  vị diện này có một con BOSS ẩn giấu TO như vậy hả???!!

Chiến trường đối diện——

Minh Thù tay không cùng Tiêu Như Phong và Long xà giao thủ, hắn lúc nãy đã thi triển quá nhiều công phu, còn Tiêu Như Phong thì đã bị đánh đến không còn khả năng phản kháng, bị ném treo lên một cây đại thụ.

Long xà cũng chẳng kịp thở đã bị đánh cho từ không trung rớt xuống.

"Ầm!" một tiếng nện ở trên mặt đất, bùn đất bay lên, trực tiếp tạo thành một miệng hố.

Trước sau thời gian cùng lắm mới trải qua mấy giây.

Minh Thù dưới chân như đang đạp trên bậc thang, từ trên không từng bước một đi xuống dưới, góc váy đỏ rực tung bay, chỉ trừ trong nháy mắt lúc ban đầu là làm người khác cảm thấy hoảng sợ gió tanh mưa máu, lúc này cả người nàng vẫn là ôn hòa như cũ, ôn hòa đến mức cảm thấy vô hại "yếu đuối".

Nàng đi đến trước mặt long xà, mũi chân nhẹ nhàng dẫm lên ngực hắn, phòng ngừa hắn đứng dậy.

"Hối hận chưa?"

Mũ trên đầu Long xà rơi xuống, lộ ra một gương mặt cũng tạm coi như dễ nhìn.

Có điều lúc này khuôn mặt kia chỗ xanh chỗ trắng từng mảng, khóe miệng còn trào vết máu, sâu trong đôi đồng tử ngập tràn thứ cảm xúc kinh sợ.

Trong nháy mắt kia có bao nhiêu khủng bố chỉ có người đã trải qua mới hiểu được.

Long xà lắc đầu không thể tin nói, "Ngươi không phải là người."

"Ta không phải người, thì ngươi là người à?" Minh Thù sờ một mảng máu me trước ngực, duỗi tay đưa đến trước mặt long xà, "Nhìn cho rõ đi, đây là không phải máu của người à? Cảm phiền đừng sửa loạn xuất thân nòi giống của ta."

Máu của nhân tộc và của những loài khác đều bất đồng, chỉ cần có chút kiến thức cơ bản thì liếc mắt một cái là có thể nhận ra.

Thứ đang chảy trong cơ thể Minh Thù tuyệt đối chính là dòng máu loài người.

Nhưng mà...

"Không... Không có khả năng." Nàng ta sao có thể chỉ trong nháy mắt đem nội lực tăng đến trình độ khủng bố này, không phải hắn nói quá, nhưng vừa rồi hắn rõ ràng cảm nhận được nàng chỉ cần dùng một chiêu cũng có thể giết chết hắn ngay lập tức.

Phải biết rằng hắn chính là Rồng... Và huyết mạch của Rồng là thứ cường đại nhất.

Mặc dù hắn hiện giờ gửi thân trong một con rắn, thì đại lục này người có thể đánh thắng hắn cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

"Ngươi tuyệt đối không phải người!" Nhân loại không có khả năng sở hữu thứ năng lực khủng bố đến vậy, long xà không tin hô to, "Ngươi rốt cuộc là thứ gì?! Đừng có giả thần giả quỷ nữa!"

"Vậy ngươi coi ta là thần cũng được."

Đồng tử long xà đột nhiên co rụt lại, lạnh giọng phản bác, "Trên thế giới này đã sớm không còn Thần tộc, ngươi sao có thể là tộc nhân của thần tộc được."

Hơ! Cái con tiểu yêu này định lắm chuyện à!

Trẫm nói là người, ngươi không tin, nói là thần ngươi cũng không tin, muốn đánh nhau nữa à?

Cuối cùng long xà không-tin-ai lại bị Minh Thù đánh cho một trận, khả năng là hắn phát hiện lần này Minh Thù đánh sức chiến đấu so với vừa nãy đã khôi phục lại bình thường, nên liền manh nha tâm tư phản kháng. 

Nhưng mà Long xà vừa mới vận chuyển linh khí trong cơ thể, gân mạch toàn thân nháy mắt đều như bị chặt đứt, đau đến mức hắn đứng thẳng cũng không được, càng đừng nói tới đánh đấm cái gì.

Minh Thù khoanh tay trước ngực, ngạo nghễ từ trên cao nhìn xuống hắn chăm chú, "Quên nói cho ngươi biết, linh khí ta đánh vào cơ thể ngươi có chút tác dụng phụ, từ nay về sau ngươi không có biện pháp sử dụng linh lực nữa. À mà, sử dụng cũng không có việc gì, chỉ là ngươi nếu có thể chịu đựng đau đớn thì cứ tùy tiện mà dùng, dù sao người đau cũng không phải là ta."

Trẫm đã nói muốn cho ngươi thấy hối hận khi lỡ đến thế giới này, cũng không phải chỉ là nói đùa nha.  

==================


(Trans: Còn ta thì hối hận ngồi edit lúc 2h sáng mắt nhắm mắt mở, h sửa lại muốn chết :))) )

Continue Reading

You'll Also Like

60.6K 2.5K 16
Book #1 of DESTINY'S ALIGNMENT SERIES *・゚゚・*:.。..。.:*゚:*:✼✿  🪄 "Shut up" "Your lips please ma'am" "What do you want? " "You, your love " "What...
279K 16.2K 43
This is a story of a boy who married her just because of his family What will happen when He doesn't care, but her dreams are emerging with him👀🤍...
138K 3.2K 64
Wang Linxue transmigrated into a novel and becomes the villanous second female lead of a wealthy family. In the original she schemes over the female...
KASHI By stuckinatale

General Fiction

359K 17.9K 41
"So, Mrs. Kashi Abhay Pratap Singh..chalte hai. Goodbye..". Saying this, he left her broken in this world of betrayal. ~~~~~~~~~~ Kashi, a simple gir...