Tiểu Mãn trước đây cảm thấy tên Nhị Ngưu hơi quen tai, hiện nay rốt cục liền nghĩ đến: Này không phải là người Búa thường đề cập chính là người thường thường ở trước mặt Đại Tráng phô trương tao tình phiên bản "Tiểu Phương" sao? Hắn nhất định thích Đại Tráng? Vốn giả bộ bộ dáng không liên quan, lúc này ở trước mặt mình cố làm ra vẻ, vụng về mà bắt chước đại tỷ tri tâm làm gì vậy?

Tiểu Mãn giương mắt nhìn ghế lô nhỏ đơn sơ trước cửa ra vào tiệm, dự tính thời gian Đại Tráng trở về còn sớm, liền ở trong lòng quyết định, rất lâu không có trêu chọc người, đã có người hướng họng súng, vậy chơi đùa chứ sao. Dù sao " Trời mưa đánh trẻ con, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi."

Tiểu Mãn cố ý giả bộ nghe không hiểu, kinh ngạc khiêu mi, nói: "Tôi hiện tại hai bàn tay trắng, có thể bị người lừa gạt cái gì? Hơn nữa, ai sẽ lừa gạt tôi? Tôi ở chỗ này, cùng người khác đều không tiếp xúc, chỉ có Đại Tráng..."

Nhị Ngưu cười cười nhìn Tiểu Mãn, nói: "Anh cảm thấy Đại Tráng là người tốt, không có khả năng đối với anh nổi lên ý xấu, vậy sao? Nhưng, anh mới nhận thức anh ta bao lâu? Biết người biết mặt không biết tâm..."

Tiểu Mãn trừng to mắt, giả bộ bé thỏ trắng biểu lộ giống như người vô tội đáng thương, nói: "Không thể nào, Đại Tráng anh ấy thật là người có lòng tốt, anh ấy..."

Nhị Ngưu quay đầu ngó ngó cửa ra vào, giảm thấp âm thanh, nói: "Thôi đi. Anh ngẫm lại, anh cùng Đại Tráng không thân chẳng quen, anh ta nhặt được anh, tiêu nhiều tiền cùng tinh lực như vậy, người bình thường sao làm được như vậy? Coi như là làm chuyện tốt, đem anh đến bệnh viện, báo cảnh sát, cũng liền không khác nhau lắm. Anh ta nha, kì thật đã sớm đối với anh có mưu đồ, chính là che dấu rất kĩ."

Tiểu Mãn giả bộ ngây thơ không biết, nói: "Anh ấy che dấu cái gì? Trên người của tôi lại có cái gì quan trọng hay sao?"

Nhị Ngưu nhìn chằm chằm vào Tiểu Mãn trong ánh mắt mang theo ghen ghét, nói: "Anh làm sao lại không hiểu? Anh lớn lên xinh đẹp như vậy, Đại Tráng đã sớm đối với anh nổi lên sắc tâm rồi."

Tiểu Mãn "thất kinh" mà đẩy ngã một cái chén, nói: "Không thể nào? Tôi là nam."

Nhị Ngưu chuẩn xác nói: "Anh còn không tin nữa? Nói thực cho cậu, Đại Tráng nhặt cậu về nhà, kì thật là... nhà anh ta có truyền thống này. Anh khẳng định không biết, mẹ Đại Tráng chính là cha anh ta nhặt về, cha anh ta thực sự tính là nhặt, một đồng tiền không tốn, được đại mỹ nhân ấm chăn, còn nhặt một tặng một, lại cho một đứa con trai, tuy rất nhiều người đều nói cha Đại Tráng không phải thân sinh của cha anh ta..."

Nghĩ đến lời này nói lệch rồi, Nhị Ngưu vội vàng quay trở về đề tài chính: nói: "Anh tuy là nam, lớn lên đẹp như thế, Đại Tráng nhất đinh là thấy sắc nổi tâm, nam nữ không kị rồi. Hơn nữa, cái động ở phía sau đàn ông, chọc vào có thể thoải mái như thường, chính là bị chọc sẽ rất đau rất thảm, nghe nói bị chọc vào trên giưỡng sẽ chảy máu thậm chí kém chút nữa chết, anh xem Đại Tráng thân thể cao lớn, anh chỗ nào chịu được, vẫn là tranh thủ thời gian mà đi tìm người trong nhà anh, đừng để bị người lừa thân..."

NHẶT TỔNG TÀI SINH BÁNH BAOWhere stories live. Discover now