Khóe mắt Hán Vương rủ thấp xuống, tràn đầy đều là thương tâm. Quân Dao nhìn ra càng thêm đau lòng, cũng không biết an ủi ra sao. Nhưng không cần làm khó nàng, Hán Vương đã tự an ủi được chính mình rồi, Quân tỷ tỷ trước mắt không thích nàng, nhưng nàng ngoan ngoãn nghe lời, đối đãi với nàng ấy tốt, có lẽ tương lai, nàng ấy liền sẽ thích nàng.

"A Dao, ngươi có buồn chán không, ta tích góp được rất nhiều thoại bản, cùng ngươi giải buồn có được hay không?" Hán Vương nói, tựa như một đứa trẻ, nóng lòng đưa đồ tốt nhất của nàng, đều tặng cho người yêu thích.

Quân Dao nghe nàng nói tới nhẹ dạ, không khỏi ôm nàng vào trong ngực.

A, A Dao ôm nàng một cái. Hán Vương cao hứng, tựa ở trên vai Quân Dao, nhẹ nhàng cọ cọ. Nàng chợt nghĩ, cho dù nàng có cố gắng thế nào, A Dao vẫn sẽ không thích nàng, cũng không quan trọng lắm, các nàng trước mắt ở chung như thế này đã tốt lắm rồi, A Dao ôm nàng một cái, sờ sờ nàng, nàng cũng sẽ rất vui vẻ.

Hán Vương vừa nghĩ như thế, nhưng trong lòng có một chỗ trở nên trống rỗng, dường như thiếu mất Quân Dao yêu thích, chỗ đó liền trống rỗng mãi mãi, không cách nào lấp đầy.

Nàng tựa trong lòng Quân Dao, mềm mại, đem đầu tựa ở trên vai nàng ấy, cũng không nói gì, chỉ ỷ lại mà dựa vào, rất là ngoan ngoãn. Quân Dao sờ sờ cái gáy mềm nhẵn của nàng, ôn nhu nói: "Điện hạ ngoan."

Hán Vương cọ cọ, vô cùng thuận theo. Nàng nghĩ, A Dao tốt như vậy, lại thiện lương, nếu như nàng ấy biết được tâm ý của nàng, sợ sẽ làm khó nàng ấy. Nàng không thể làm khó A Dao. Hán Vương âm thầm nắm tay, làm ra quyết định, nếu nàng đối tốt với A Dao, nàng ấy cũng không thể thích nàng, vậy nàng liền đem tâm ý của nàng giấu đi, không cho A Dao biết được. Nàng ấy không biết, tự nhiên cũng sẽ không cảm thấy khó khăn rồi.

Hán Vương cảm thấy mình thật thông minh, như vậy bất luận nàng có thể lấy được A Dao hay không, cũng sẽ không làm phiền nàng.

Nghị sự xong, sắp đến giờ Ngọ (11AM - 1PM), hai người trò chuyện trong thối bộ một lúc, người hầu ngoài điện vừa trong, hỏi dò dùng bữa nơi nào.

Hán Vương nhìn Quân Dao, lấy ánh mắt hỏi dò, Quân Dao cười nói: "Nghe theo điện hạ."

Hán Vương được cổ vũ, suy nghĩ một chút, nói: "Liền ở Thanh Lương Điện đi."

Thanh Lương Điện, chỉ nghe tên, liền biết chính là nơi nghỉ hè trong cung. Hán Vương Cung chính là triều đình cấp ngân sách xây dựng, sau khi Hán Vương đến, vẫn chưa động một viên gạch một viên ngói nào cả, càng không cần nói như Đằng Vương vừa tựu quốc liền khởi công xây dựng cung điện, để hưởng lạc.

Triều đình thay nàng xây vương cung dáng dấp ra sao, trước mắt Hán Vương Cung vẫn là dáng vẻ như cũ, so với những vương cung khác, có thể nói đơn giản. Nhưng Hán Vương cũng không cảm thấy có cái gì không tốt. Một đường đi đến Thanh Lương Điện, một đường tràn đầy phấn khởi mà giới thiệu với Quân Dao.

Đến điện, trong điện đã chuẩn bị đồ ăn thức uống. Hán Vương cùng Quân Dao vào bàn.

Thanh Lương Điện ba mặt bị nước bao quanh, trong nước thủy tảo tươi tốt, sóng xanh dập dờn, nếu như vào ngày hè, gió mát đi qua mặt nước, cảm giác mát mẻ phơ phất, lá sen trong nước trải ra, lá trên hoa sen dáng ngọc yêu kiều, là mỹ cảnh bực nào.

[BHTT - Edit] Đào Hoa Khúc - Nhược Hoa Từ ThụWhere stories live. Discover now