Chương 16.

7.2K 591 119
                                    

"Nhưng điện hạ, cũng chỉ có thể ngắn ngủi gần trăm năm."


So với Đằng Vương còn nhỏ hơn một tuổi, liền biết tính Hán Vương thật sự như trẻ con, tính tình của nàng, quả thật cũng hơi mềm mại.

Trong mắt Vương phi, Hán Vương như thế nào cũng được cả, nàng trầm mẫn đa trí cũng tốt, thiện lương chất phác cũng được, chỉ cần là nàng, là được rồi.

Nhưng người ngoài, sẽ không khoan dung như vậy. Cõi đời này không thiếu người vô cớ sinh sự, trong triều đi theo lợi ích, Hán Vương hay để người ta hạch tội, ra khỏi thành ở thêm mấy ngày, liền có người nói nàng ham muốn an nhàn không nghĩ cho quốc gia, nếu thật sự bị người khác nhìn ra thân nữ nhi của nàng, nhất định không thể không hành hạ một trận.

Vương phi kéo nàng vào trong ngực, phân tích với nàng: "Lúc nãy điện hạ, học có chút cứng nhắc."

"Hả?" Hán Vương ngửa đầu nhìn nàng, cứng nhắc sao? Nàng cho rằng đã rất khá rồi.

"Tính tình điện hạ như thế nào, rất nhiều người đều đặt vào trong mắt, đột nhiên chuyển biến quá mức, không khỏi lộ ra hết."

"Ồ." Hán Vương bừng tỉnh, thời điểm vừa rồi gia lệnh nghi hoặc, nàng còn tưởng rằng nàng học hỏi rất tốt, thì ra không phải. Nàng rất nhanh hiểu được, "Vậy ta chuyển biến nhỏ một chút."

Vương phi cười cười, vuốt cằm nói: "Điện hạ ở bên ngoài, vốn kiệm lời, chỉ cần dũng khí một chút, liền có thể như. . ." Nàng dừng một chút, nghĩ đến sáng nay, dáng vẻ điện hạ sợ đến mức khuôn mặt nhỏ trắng bệch, cuối cùng không vạch trần nàng, giải thích với nàng, "Liền có thể như một vị đại nhân."

Hán Vương được Vương phi chỉ điểm, cảm thấy so với việc mình mù quáng tìm người học theo, đáng tin cậy hơn nhiều.

Tiếp đó mấy ngày, Hán Vương liền chuyên cần luyện tập, ngày ngày đều suy nghĩ làm sao để có thể dũng khí một chút, lại không quá cay nghiệt. Vương phi chỉ nhìn, thỉnh thoảng nói chỗ nào chưa được, Hán Vương liền sửa đổi theo ý nàng. Cứ như vậy, như hình thành trò chơi giữa hai người, Hán Vương điện hạ làm không biết mệt.


Đợi tháng giêng qua đi, đầu tháng hai, lúc vạn vật thức tỉnh, vẻ mặt Hán Vương dâng sớ hào phóng không ít. Nàng vẫn ngại ngùng thẹn thùng như cũ, lại là kẻ nhát gan, nhưng đã thể đem dũng khi của mình nhấc lên, đi ứng phó ánh nhìn tìm tòi của người ngoài.

Vào tháng hai, ngày ấm hơn một chút, Hán Vương trồng đào trong vườn.

Nàng nghĩ muốn trồng sớm, qua hai, ba tháng, có lẽ có thể ngắm hoa đào rồi. Nghĩ đến đến lúc đó cả vườn hoa đào, nàng có thể cùng Vương phi ở trong vườn, uống một chén rượu hoa đào, Hán Vương liền thật ngóng trông.

Nàng thay một thân hồ phục bần hàn, đem vạt áo kéo lên, nhét vào bên trong thắt lưng, tự mình đi trồng. Tôi tớ đào hố, nàng đem cây giống để vào trong hố đỡ cho cân rồi, lại lệnh tôi tớ lấp đất, sau đó vẩy chút nước lên, một thân cây liền coi như trồng được rồi.

[BHTT - Edit] Đào Hoa Khúc - Nhược Hoa Từ ThụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ