Chương 6: BÁNH BAO BỊ ỐM RỒI

14K 803 18
                                    

Đường trở về không được thông thuận cho lắm, bởi vì trận mưa ban nãy vừa mau lại lớn, cho nên người đi đường không kịp trở tay, kết quả vì tránh mưa mà vi phạm luật giao thông xảy ra vài tai nạn xe cộ nhỏ.

Nhìn một hàng xe dài phía trước, Mạc Tuấn Nghị cười khổ nói: “Có thể phải chờ một lúc, con trai cậu và cậu thế nào rồi? Trận mưa ban nãy thật lớn, đừng để bị bệnh”

Ô Thuần Nhã lắc đầu, “Không sao, đừng nhìn tớ bình thường có vẻ ốm yếu, nhưng mấy năm gần đây chưa từng cảm mạo hay sốt gì, nhưng Bánh Bao thân thể không tốt lắm, tớ sợ tối bé sẽ sốt” Cúi đầu nhìn con trai nằm trong lòng mình, trong mắt cậu hiện lên nồng đậm lo lắng.

Mạc Tuấn Nghị nghiêng người đánh giá đứa nhỏ trắng trẻo bụ bẫm trước mặt, kinh ngạc nhíu mày, “Cơ thể tráng kiện như vậy mà còn có thể không khỏe sao? Tớ thấy bé trông còn khỏe mạnh hơn cậu đi.”

Khóe miệng gợi lên một cười bất đắc dĩ, cậu thở dài, “Lúc bé mới sinh ra tớ không có sữa mẹ cho bé uống nên tớ chỉ mua sữa ngoài cho bé uống, cứ cho bé uống bình thường như mấy đứa nhỏ uống, không biết là phải phối hợp tỉ lệ dinh dưỡng như thế nào, cho nên sức đề kháng của bé kém hơn so với đứa nhỏ được bú sữa mẹ khác, trước năm hai tuổi bé rất dễ sốt, khiến tớ sốt ruột lo lắng muốn chết. Bất quá một năm này đỡ hơn, tớ đọc qua không ít sách dinh dưỡng, cho nên giờ nhìn mới khỏe mạnh như thế”

Mạc Tuấn Nghị nhìn gương mặt ôn nhu của cậu, người này từ trước đến giờ vẫn luôn ôn ôn nhuận nhuận, tính tình tốt đến không chịu nổi, hôm nay nếu không vì bé con kia cậu căn bản sẽ không lộ ra vẻ mặt sắp sụp đổ như vậy.

“Thuần Nhã, mẹ đứa nhỏ đâu? Trẻ con không phải bình thường đều bú sữa mẹ sao? Cho dù hai người tình cảm không tốt, nhưng thời điểm nữ nhân ở cữ vẫn chăm bé được mà?”

... ....Cắn môi một cái, trên khuôn mặt trắng nõn của Ô Thuần Nhã phiếm hồng, cậu nghiêng đầu nhìn vào đôi mắt hiện rõ sự quan tâm của Mạc Tuấn Nghị, lại cúi đầu nhìn Bánh Bao một, sau đó như mới hạ quyết tâm mà nói, “Bé…bé là do tớ sinh …” Thanh âm hạ thấp quá khiến Mạc Tuấn Nghị nghe không rõ.

Kinh ngạc há hốc mồm, sau đó không xác định mà lặp lại, “Cậu nói là do cậu sinh?”

Gật đầu, Ô Thuần Nhã cảm thấy dù sao cũng đã nói với cậu ấy rồi, liền đơn giản kể lại toàn bộ cho Mạc Tuấn Nghị nghe.

“Năm tớ mười chín tuổi thì tốt nghiệp cấp ba, thi đậu vào đại học X, sau đó cùng một vài bạn học trong lớp đi chúc mừng, kết quả uống say…sau đó…khụ! Nhà của tớ ở một thị trấn nhỏ, lúc biết bản thân mang thai đến chính tớ còn thấy hoang mang, rồi người trong nhà ai cũng biết, liền khẳng định tớ đã làm chuyện gì không sạch sẽ, cưỡng chế tớ bỏ đứa nhỏ trong bụng, tớ không đồng ý, ba tớ đánh tớ nhưng tớ nhất quyết không bỏ đứa nhỏ này, tớ không thể dễ dàng vứt bỏ một sinh mệnh được huống chi đó cũng là con của tớ. 

Sau này hàng xóm láng giềng không hiểu sao lại biết được chuyện này, mỗi lần nhìn thấy tớ đều chỉ trỏ, cậu hẳn là hiểu rõ, ở một địa phương nhỏ như vậy suy nghĩ của mọi người cũng chỉ có từng ấy, ba mẹ tớ cảm thấy không ngẩng mặt lên làm người nổi, cho nên tức giận đoạn tuyệt quan hệ với tớ, cho tớ năm nghìn đồng rồi đuổi tớ ra khỏi nhà. 

[ Đam Mỹ - HOÀN] BÁNH BAO NHÀ AI - U HOÀNG TỬ LAMWhere stories live. Discover now