Chương 216: Mưu kế thâm độc

2.9K 43 1
                                    

Thái tử phi xem cho đến khi điệu múa kết thúc, trên mặt lộ ra ý cười hân hoan nói: "Lư phi quả nhiên là tư chất hơn người, tinh thông vũ đạo, điệu múa vừa rồi thật sự tuyệt diệu, hơn nữa có thêm tiếng tiêu của Tấn Vương điện hạ, quả thật làm xao xuyến lòng người, làm người ta khó quên." Thái tử phi vừa nói như vậy, mọi người liền cùng nhau ào ào tán thưởng.

Thái tử cười nói: "Tốt, tất cả đều được thưởng." Những vũ cơ áo trắng liền xấu hổ đi lên, đồng loạt tạ ơn thái tử ban thưởng. Thái tử tươi cười thập phần ấm áp nói:" Các ngươi mau đến rót rượu cho các vị khách quý đi." Vì thế mười tám danh mỹ nữ kia liền tản ra mỗi người một phía hướng các vị khách quý đi đến, khí chất ôn nhu, cung kính rót đầy chén rượu cho các vị khách đang ngồi, mà vị thiếu nữ dẫn đầu nhóm vũ cơ kia lúc này cũng uyển chuyển đi đến bên cạnh Thái tử, thay hắn rót đầy chén rượu, Thái tử cười vang nói: "Đây, chén rượu này, ta xin kính các vị đang ngồi ở đây."

Hắn vừa mới giơ chén rượu lên, Hạ Hầu Viêm đột nhiên nhìn thấy thiếu nữ áo trắng kia, hình như trong tay áo chợt lóe sáng, lập tức hét lớn một tiếng: "Điện hạ, cẩn thận, có thích khách!" Nói xong nhảy lên chắn trước mặt Thái tử, không chút nghĩ ngợi cho thiếu nữ áo trắng kia một chưởng. Thiếu nữ áo trắng cười lạnh một tiếng, nhanh chóng ra tay đỡ, ánh mắt băng lãnh, đột nhiên rút ra một thanh chủy thủ, tất cả mọi người đều sợ hãi, Lư phi là người kêu lên đầu tiên, cả người ngã từ trên ghế xuống, mà Thái tử phi trên mặt chỉ còn vẻ kinh hoảng được tỳ nữ nâng lui về phía sau.

Lúc này thiếu nữ áo trắng khuôn mặt kiều mị trở nên vô cùng lãnh khốc, chủy thủ đã hướng về phía cổ Thái tử, quát lớn:"Ngươi chịu chết đi!"

Hạ Hầu Viêm tuy rằng cũng có chút võ công, nhưng trong tay hắn không có vũ khí, sắt mặt lạnh băng, đưa tay kéo tỳ nữ bên cạnh che trước mặt, tỳ nữ kia kêu lên một tiếng, đã bị chủy thủ đâm vào tim, mất mạng. Hạ Hầu Viêm liền thừa dịp dùng công phu, che cho Thái tử cấp tốc chạy trốn, thiếu nữ áo trắng cười lạnh một tiếng, rút chủy thủ ra, rồi đá văng thi thể tỳ nữ kia ra, lại hướng phía Thái tử đâm tới. Nhưng Hạ Hầu Viêm lại cầm lấy một bầu rượu, ra sức ngăn cản thích khách tập kích, không ngờ chủy thủ của đối phương chém sắt như bùn, bầu rượu mới đó đã vỡ nát. Hạ Hầu Viêm không chút nghĩ ngợi cầm mảnh vỡ của bầu rượu còn sót lại trong tay hướng thích khách mà phóng đi, tiếp sau liều mạng kéo Thái tử lui về phía sau, chỉ nghe "toạc "một tiếng, ống tay áo của hắn đã bị thích khách chém đứt!

Tất cả mọi người bị kinh động đến ngây người, nhưng lại không biết nên phản ứng thế nào. Lúc này hộ vệ bên người Thái tử đã xông đến, ngay lập tức, thủ lĩnh nhóm hộ vệ giao đấu mấy chiêu với thiếu nữ áo trắng. Thích khách kia cuồng mãnh sát khí đằng đằng, đao quang kiếm ảnh (ánh sáng của đao, thân ảnh của kiếm) không hề khoan dung, khiến mọi người nhìn đến trố mắt há mồm. Thủ lĩnh hộ vệ phủ Thái tử dĩ nhiên là võ công cao cường, nhưng thiếu nữ áo trắng kia một chiêu lại một chiêu tuy thập phần đơn giản nhưng lại giống như nước dâng khó đỡ, chiêu nào cũng vô cùng tàn nhẫn.

Sau một lúc, thiếu nữ áo trắng thấy lâu không thể phá vỡ phòng ngự của người này, hạ nhẫn tâm, đột nhiên hét lớn một tiếng, ánh mắt sắt như dao, chủy thủ trong tay nhanh như chớp, thân hình càng quỷ dị hơn. Chỉ nghe "xẹt" một tiếng, thủ lĩnh hộ vệ đã trúng một đao trước ngực, sắc mặt trắng bệch, theo bản năng lui về một bước, không kịp trở tay. Thiếu nữ áo trắng kia đã giống như ma quỷ lao tới, trong nháy mắt chủy thủ đã hung hãng cắt đứt cổ họng hắn, chỉ thấy một dòng máu đỏ ào áo chảy ra, cảnh tượng làm cho người ta vô cùng sợ hãi. Bên trong tân khách có nữ quyến kêu lên một tiếng sợ hãi, lập tức ngất xỉu ngã xuống, những người chung quanh bỏ chạy tứ phía, xung quanh tiếng gọi tiếng thét chói tai, người người run sợ.

Thứ nữ hữu độc - Quyển 2 - Tần GiảnWhere stories live. Discover now