Chương 127: Người yêu từ trong phim bò ra

8.5K 669 95
                                    

Biên tập: Cáo || Chỉnh sửa: June

Nhìn thấy tình thế trước mắt, Triệu Bằng Vũ kiên quyết không gọi, Cố Diệp nhắc nhở hắn: "Có chơi có chịu, không gọi chính là chịu thua."

Triệu Bằng Vũ thẳng thắn thừa nhận: "Ba, con muốn thua cũng không thể nhận thua được."

Cố Diệp đành bó tay, tình nguyện gọi ba cũng không chịu hô câu kia, cậu còn có thể nói gì đây? Triệu Bằng Vũ liếc nhìn xung quanh, đột nhiên cười xấu xa: "Thực ra cũng không phải không thể gọi, tớ có thể gọi là mợ nhỏ đó."

Cố Diệp bất đắc dĩ nói: "Cậu được rồi đó, đừng gọi, chúng ta chơi một lát rồi đi."

"Không, tớ có thể gọi mà, mợ nhỏ."

Cố Diệp nhanh tay nhanh mắt bịt miệng Triệu Bằng Vũ, một tay kéo ngược hắn trở về: "Gọi là cậu!"

Triệu Bằng Vũ vùng vẫy một lát cũng không thể thoát ra, cho đến bây giờ hắn vẫn luôn rất hiếu kì, Cố Diệp trông gầy như vậy mà không biết sức lực lấy ở đâu ra: "Cậu, cậu thắng rồi, cháu mời cậu ăn cơm, cậu mau mau buông tay, ôi mất hết mặt mũi rồi!"

Bấy giờ Cố Diệp mới buông hắn ra, nắm chắc thân phận của trưởng bối trong tay.

Hai người ở đây đùa lộn xộn, mọi người xung quanh đều nhìn thấy: "Nghe thấy không, Triệu Bằng Vũ là cháu trai Úc Trạch."

"Chả trách những lúc Triệu Bằng Vũ đùa giỡn với Cố Diệp lại gọi cậu ấy là mợ, hóa ra mọi chuyện đã bắt đầu sớm như vậy."

"Lúc trước Cố Diệp nói mình có người yêu vậy mà là thật."

"Đàn em càng ngày càng đẹp trai, đôi mắt thật xinh đẹp."

"Không phải đã là bạn trai của người khác rồi hay sao?"

"Quan trọng là nhân phẩm hay học tập đều tốt, danh hiệu giáo thảo không chỉ dựa vào mặt."

"Đúng vậy, đáng tiếc đã là bạn trai của người khác."

...

Những người không quen biết nói bừa ở một bên, những người quen biết Cố Diệp đã đi tới chào hỏi, đúng lúc ở đây có bạn học của bọn họ, từ xa đã hô lên: "Triệu Bằng Vũ! Cố Diệp! Hạ Tường lùn, cùng nhau chơi một chút không?"

Hạ Tường hít một hơi suýt chút nữa bị nghẹn: "Lùn... Em gái cậu á!"

Cố Diệp cũng bị chọc cười, cười nói: "Tớ chơi không tốt, để tớ cổ vũ cho các cậu, Triệu Bằng Vũ chơi không?"

Hạ Tường ấm ức: "Tớ cũng không đi, tớ lùn!"

Lúc này, có nữ sinh bất mãn nói: "Cố Diệp sinh non, sức khỏe không tốt, sao có thể so sánh với đám trâu bò mấy cậu? Đừng rủ cậu ấy chơi mấy loại vận động kích thích này!"

Vẻ mặt Cố Diệp không nói nên lời: "Sức khỏe tớ mà không tốt?"

Hạ Tường vỗ vỗ cậu: "Tất cả mọi người đều thương xót cậu, chúc mừng nha."

Triệu Bằng Vũ đã chạy đi chơi với bạn cùng lớp của mình, Cố Diệp và Hạ Tường đi dạo xung quanh một vòng. Đúng lúc nhìn thấy cây cờ của trường đứng một bên ở sân bóng rổ, Cố Diệp đi tới cầm nó lên thử: "Được đấy, không nặng"

[ĐM/EDIT] ĐẾN CẢ NGƯỜI QUÈ CŨNG BỊ TÔI LỪA ĐỨNG DẬYNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ