[ Hoàn- Đề Cử] Liều Mạng Công...

Galing kay Yul_Yuuki

586K 35.6K 2.8K

Đã Hoàn!!!!!!! Ai đọc truyện ta edit là biết ta chọn truyện thế nào rồi nha. Truyện này về giới giang hồ võ l... Higit pa

Giới thiệu truyện
Văn án
Chương 1: Lần đầu thất bại
Chương 2: Nguyên nhân
Chương 3: Tiểu Trác Tử
Chương 4: Tương ngộ
Chương 5: Công lược lần hai
Chương 6: Uyên Hồng Đường
Chương 7: Đới Nguyên
Chương 8: Núp dưới giường
Chương 9: Phá đám
Chương 10: Phát hiện
Chương 11: Bại lộ
Chương 12: Còn ta và ngươi
Chương 13: Hàn đàm
Chương 14: Xuân dược
Chương 15: Mất lý trí
Chương 16: Giết hắn
Chương 18: Kiên trì
Chương 19: Thất bại lần hai
Chương 20: Lạc Thành
Chương 21: Mai phục
Chương 22: Tiểu Lê
Chương 23: Ách nữ
Chương 24: Nguyên căn
Chương 25: Sơn tặc
Chương 26: Chính là ngươi...
Chương 27: "Gian phu"
Chương 28: Tranh chấp
Chương 29: Quỳnh Hoa tiết
Chương 30: Pháo hoa
Chương 31: Cáo biệt
Chương 32: Chuyện phong nguyệt
Chương 33: Hái hoa tặc
Chương 34: Gặp lại
Chương 35 : "Phu nhân"
Chương 36: Không có lần sau
Chương 37: Lừa mình dối người
Chương 38.1: Xem xét
Chương 38.2: Xem xét
Chương 39: Tra kiểm
Chương 40: Hoa tặc tử
Chương 41.1: Hoa tặc giả
Chương 41.2 Hoa tặc giả
Chương 42: Di Hồng Viện
Chương 43: Sư huynh đệ
Chương 44.1: Biến hóa
Chương 44.2: Biến hóa
Chương 45: Sau này...
Chương 46: Bắt đầu
Chương 47: Hội quán
Chương 48: Huyết vụ
Chương 49: Thất bại lần ba
Chương 50.1: Hồi giáo
Chương 50.2: Hồi giáo
Chương 51: Nấu dược
Chương 52: Vô Thượng Phong
Chương 53: Cứu người
Chương 54: Kéo ra
Chương 55: Lục diệp thành âm
Chương 56: Kho binh khí.
Chương 57.1: Tái phát
Chương 57.2: Tái phát
Chương 58.1: Biện thành
Chương 58.2: Biện thành
Chương 59: Hoài nghi
Chương 60: Sau cơn mưa
Chương 61: Phong thành
Chương 62: Thuyết thư
Chương 63: Truy Mật Tông
Chương 64: Nữ tử si tình
Chương 65: Cửa động
Chương 66: Cung trận
Chương 67.1: Huyễn trận
Chương 67.2: Huyễn trận
Chương 68: Hồi ức
Chương 69: Tàn viên
Chương 70: Ngô Dụng
Chương 71.1: Chim nhỏ không có...
Chương 71.2: Chim nhỏ không có...
Chương 72: Thông thấu
Chương 73: Chân tướng
Chương 74: Vì sao?
Chương 75: Chuyện xưa
Chương 76: Liệt hỏa sơn trang
Chương 77: Tin ngươi
Chương 78: Tương phản
Chương 79: Dẫn dắt
Chương 80: Ngươi chỉ là Bách Lý Kiêu
Chương 81: Thân thế ( Thượng)
Chương 82: Thân thế (Trung)
Chương 83: Thân thế (Hạ)
Chương 84: Cùng đi
Chương 85: Ngươi không được chết!
Chương 86.1: Tân thần kiếm
Chương 86.2: Tân thần kiếm
Chương 86.3: Tân thần kiếm
Chương 87.1: "Phụ thân"
Chương 87.2: "Phụ thân"
Chương 88: Muốn thành thân
Chương 89: Thay thế
Chương 90:"Ta không thích ngươi"
Chương 91.1: Dẫn dắt
Chương 91.2: Dẫn dắt
Chương 92.1: "Chưa bái đường"
Chương 92.2: "Chưa bái đường"
Chương 93: Kim thỏi
Chương 94.1: Trở về khách điếm
Chương 94.2: Trở về khách điếm
Chương 95: Tra nam
Chương 96: Căn nhà gỗ
Chương 97: Thành thân
Chương 98: Thiên ý
Chương 99: Mộ phần
Chương 100: Diễn
Chương 101: Cung Viễn tử
Chương 102: Không thể thay đổi
Chương 103: Ly tâm
Chương 104.1: Bách Lý Kiêu tử
Chương 104.2: Bách Lý Kiêu tử
Chương 105: Báo ứng
Chương 106.1: Kết cục (Hoàn)
Chương 106.2: Kết cục (Hoàn)

Chương 17: Dò xét

5K 294 4
Galing kay Yul_Yuuki

Nàng tìm nửa ngày, nơi này trừ đá với nước ra, nào có đồ vật bén nhọn có thể giết người? Nàng sờ soạng trên người hắn, chỉ có thể sờ đến thấy cây quạt bên hông của hắn.

Nếu không có nội lực giấy phiến này quất xuống cũng chỉ là cây quạt bình thường, nàng cũng không thể dùng cây quạt này quất chết Bách Lý Kiêu?

Nàng thử đưa tay đặt lên cổ hắn, cảm xúc lạnh lẽo như ngọc truyền tới đầu ngón tay. Rõ ràng hô hấp mỏng manh, nhưng nhịp đập trên cổ lại vững vàng hữu lực, khiến Tô Mã nhớ lại, mỗi lần hắn như bị đánh vào địa ngục, vẫn có thể từ trong máu tươi đầm đìa mà bò ra ngoài.

Nhưng hiện giờ chỉ cần nàng hơi dùng một chút lực, đối phương sẽ...Tô Mã theo bản năng rùng mình một cái, vội thu hồi tay.

- Chớ có trì hoãn!

Tô Mã cả kinh, nàng lấy lại tinh thần, hít sâu một hơi, lại vô lực nói:

- Ta không hạ thủ được.

Nàng là Mary Sue, không phải đao phủ. Muốn nàng giết một người quá mức tàn nhẫn. Huống chi nhiệm vụ chủ yếu của nàng chính là công lược, giết người là Thiên Đạo, nàng bị bắt đến nơi đây trong lòng luôn khó chịu, lại bị đối phương áp chế bắt giết người thật mất mặt mũi.

Hay là dứt khoát vứt hắn xuống hồ cho chết đuối? Đang muốn đẩy hắn qua một bên, đột nhiên cảm giác vòng eo căng thẳng, giống như bị một xích sắt hàn băng quấn quanh, nàng run lập cập.

Cúi đầu liền thấy, thì ra Bách Lý Kiêu vô ý thức mà ôm lấy nàng.

Cho dù đang hôn mê, cánh tay của hắn vẫn rất hữu lực, lại vì đau đớn mà càng dùng thêm sức, nàng cảm giác eo sắp bị chặt đứt.

Nàng bất đắc dĩ đẩy hắn:

- Đau! Ngươi trả thù ta sao?

Tô Mã đẩy đâu nổi, hắn giống như hấp thu ấm áp, thân hình thon dài, bao trùm cơ thể nàng.

Nàng có cảm giác như một khối băng to dán vào người, thân thể run rẩy :

- Lạnh chết người.

Hơi thở của Bách Lý Kiêu lạnh băng phun lên eo nàng, đôi tay thon dài ôm lấy nàng, giống như ở băng thiên tuyết địa dùng sức ôm một bếp lò.

Tô Mã nhìn mặt hắn, cảm nhận thân thể hắn rung động rất nhỏ, muốn chống tay đẩy hắn ra nhưng dừng lại. Người này chính là như vậy, cho dù thống khổ cũng không hừ một tiếng, nhiều lắm ở lúc vô ý thức gắt gao nhíu mày mà thôi, nếu không phải hô hấp của hắn lúc nhanh lúc chậm, thì không ai phát hiện cơ thể hắn đang thừa nhận thương tổn tới cỡ nào.

Huyền Sương Cấm Quyết là tuyệt thế thần công trăm năm khó được, nhưng thế gian trăm năm chỉ có một người mới có gan nếm thử. Công pháp này yêu cầu người có thể chất cực cao, một khi lầm lỗi luyện sai, nhẹ thì hàng năm thể hàn, nặng thì như hàn băng ngưng cốt, đau đớn muốn chết.

Bách Lý Kiêu còn chưa biết gì, đã bị bắt ép luyện công, nhiều năm như vậy không ngày nào không thừa nhận đau đớn lạnh băng, nhưng hắn chưa bao giờ oán giận một câu.

Lúc này là lần đầu tiên hắn lộ ra nhược điểm, cũng là lần đầu tiên chủ động hấp thu ấm áp từ người khác.

Eo nàng bị hắn gắt gao ôm lấy, cảm thụ hô hấp nhợt nhạt thổi quét qua da thịt, nàng nâng lên đôi tay, đôi mắt rung động.

Bỏ đi, nàng thừa nhận nàng mềm lòng.

Lúc trước hắn lạnh nhạt với nàng như vậy, có lẽ chỉ là một loại biểu tượng? Thật ra trong lòng hắn rất khát vọng ấm áp, chờ đối phương tỉnh lại, nàng sẽ dựa vào chuyện tối nay mà tranh thủ sự đồng tình, đối phương chắc chắn sẽ cảm kích đến chảy nước mắt, sao đó nàng tiếp tục công lược, chẳng phải càng thêm dễ dàng?

Vì thế nàng đặt tay lên vai hắn:

- Có phải ngươi cảm thấy rất lạnh?

Bách Lý Kiêu giống như ngửi thấy mùi hương trên người nàng, mày nhãn ra, nhưng cánh tay vẫn siết chặt.

Tô Mã bị ôm chặt đến nổi ho khan, nàng bất đắc dĩ nói:

- Ta biết ngươi rất lạnh, nhưng ngươi cũng không cần dùng sức như vậy.

Hắn nhíu mày, vùi mặt vào bụng nàng.

Tô Mã:

- ...

Nếu lúc hắn tỉnh cũng có tính trẻ con như thế thì tốt rồi, ít nhất cảm xúc trực quan như vậy, nàng cần gì phải lo lắng tận lực đoán xem hắn yêu thích cái gì?

Nàng nói với thiên đạo:

- Ngươi cũng thấy rồi đó, hắn không có hôn mê, còn định ôm chết ta.

Thiên Đạo:

- ... Tìm cớ.

Tô Mã:

- Không phải ngươi có thể tạo người sao? Hay là ngươi dứt khoát tạo ra một sát thủ giết hắn đi.

Thiên Đạo trầm mặc, Tô Mã hừ một tiếng, nàng biết Thiên Đạo này chỉ là con hổ giấy, chỉ có thể khiến nàng xuyên qua, ngoài ra không còn tích sự gì.

Nàng cúi đầu, nhìn Bách Lý Kiêu trầm tĩnh, thở dài một hơi.

Thôi, có chuyện gì chờ hắn tỉnh lại rồi nói sau.

Nàng sửa sang lại y phục, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau, nàng bị lạnh mà tỉnh lại.

Nằm trên mặt đất lạnh băng, toàn thân đau nhức, đặc biệt là cánh tay phải, đã từ đau đớn trở nên chết lặng.

Nàng nhăn nhó ngồi dậy, nhìn mặt đất lạnh băng đen nhánh, đột nhiên nhớ tới một chuyện....Đêm qua không phải Bách Lý Kiêu ở trong lòng nàng sao? Hiện tại người đâu?

Nàng ngẩng đầu, liền thấy đối phương đưa lưng về phía nàng, hắn đứng bên hồ, hồ nước lân lân, vạt áo khẽ nhúc nhích, mỗi sợi tóc đều lộ ra lạnh nhạt.

Nàng sửng sốt:

- Bạch công tử?

Bách Lý Kiêu quay đầu, đôi mắt giống như nhiễm hơi nước, trong mắt cảm xúc mờ mịt, khiến người nhìn không rõ ràng:

- Đã tỉnh, đi thôi.

- Đi liền sao?

Tô Mã lảo đảo đứng lên, nàng đánh giá liếc nhìn hắn:

- Độc trong người công tử đã hết chưa?

Bách Lý Kiêu nhíu mày, nàng liền nhận thấy lời nàng nói dễ khiến người khác hoài nghi, vì thế nói:

- Đêm qua công tử đột nhiên hôn mê, ta nhìn toàn thân của người không thấy vết thương, cho nên đoán người bị trúng độc...hiện tại người đã ổn chưa?

Bách Lý Kiêu gật đầu:

- Không sao.

Nói xong, cũng không nói gì thêm nữa.

Tô Mã giựt giựt khóe mắt. Đêm qua còn ở trong lòng người ta ôm ôm ấp ấp, hôm nay ngay cả một câu cảm tạ cũng không có, còn bày khối mặt băng cho nàng xem. Hắn có biết đêm qua mạng nhỏ của hắn nằm trong tay nàng?

Tô Mã bực mình, xem ra nàng đoán không sai, dựa theo tính tình của Bách Lý Kiêu, nếu đêm qua thật sự xảy ra chuyện gì, hắn sẽ giả vờ mất trí nhớ, hoặc giả bộ vô tình.

Cũng không biết hiện tại là mất trí nhớ, hay làm bộ không thèm để ý?

Tô Mã trộm nhìn hắn.

Bách Lý Kiêu không biết trong lòng nàng đang mãnh liệt biểu tình, lạnh nhạt nói:

- Hồ nước này thông ra bên ngoài, có thể thoát ra.

Tô Mã giả bộ kinh hỉ:

- Thật sao? Chúng ta mau ra ngoài đi!

Bách Lý Kiêu gật đầu một cái, hắn đặt cây quạt ở phía sau, chuẩn bị nhảy xuống nước.

Tô Mã khập khiễng đuổi theo, nàng nhìn Bách Lý Kiêu sắp rời đi mà chuyện tối qua vẫn không nói lời nào, chẳng lẽ vì chân khí đại loạn mà quên hết?

Nếu hắn quên hết, vậy chuyện tối qua mình nàng chịu thiệt?

Vì thế nàng thử hỏi:

- Bạch công tử, ngươi có nhớ đêm qua đã xảy ra chuyện gì không?

Ipagpatuloy ang Pagbabasa

Magugustuhan mo rin

1.2M 60.4K 200
Tác giả: Hoa Nhật Phi Thể loại: Trùng sinh, cổ đại, báo thù, 2S, HE Số chương: 277 chính văn + 6 ngoại truyện Bìa: designed by Sườn Xào Chua Ngọt GIỚ...
639K 63.9K 179
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Hệ thống, Xuyên nhanh, Xuyên thư, Chủ thụ, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Kim bài đề cử 🥇, 1v1 Tác giả:...
267K 8.6K 98
Tác giả: Khủng Long Xanh Thể loại: đam mỹ, ngược lúc đầu ngọt lúc sau, có H, HE, 1x1, ABO, AxO, học đường, sống lại, có con, có cảnh cưỡng ép quan hệ...
119K 11.1K 95
Văn Án: Tạ Lâm Nghiễm là nam chính của bộ tiểu thuyết nam sinh không cp "Lăng Thiên Ma Tôn". Hắn là một đại ma đầu tâm ngoan thủ lạt, bệnh đa nghi rấ...