[U23] Crush On You [End]

By chanhchua310

487K 47.7K 15K

Thế giới lớn như vậy, anh lại chỉ thích em. Baby, I have a crush on you. Cover by Phú Thành. More

Đôi lời
1. Khu đô thị Thành Nam
2. VT09 và CP10
3. Lần đầu gặp mặt
4. Nhớ tôi không?
5. Ngôn ngữ người giời
6. Chủ thầu đô thị
7. Chủ nhà dễ dãi
8. Nghe đồn là...
9. Chàng trai đa cảm
10. Tổ chức party
11. Tình yêu của Trường
12. Mốt hông giúp nữa
13. Cuộc sống bình dị
14. Chuyển trường cho cháu gái?
15. Sao anh hông biết?
16. Bùi Trần Kiệt
17. Tình yêu sét đánh
18. Mối thù 10 năm
19. Nhà ông Thượng uý
20. Đi ăn xiên nướng
21. Hàng rào hoa hồng
22. Con trai Tư lệnh
23. Trọng Đại mua nhà
24. Cacao nóng 100k
25. Lời hứa ngày xưa
26. Mối tình đầu của em
27. Thời gian trôi qua
28. Con không thích chú ấy
29. Chúng ta sau này
30. Vướng mắc trong lòng
31. Càng làm càng sai
32. Người lớn khó hiểu
33. Người lạ từng quen
34. Nói lời giữ lời
35. Mùi thính thoảng qua
36. Cơm nhà, cơm quán
37. Gia đình thứ hai
38. Quần hùng tụ tập
39. Là tốt hay xấu?
40. Anh họ Trọng Đại
41. Đối mặt với nhau
42. Thiếu người anh yêu
43. Ba người bạn thân
44. Không đùa được đâu!
45. Mua quà cho em
46. Phượng ơi, có sao không?
47. Tao phải làm sao?
48. Với tư cách gì?
49. Trái tim còn đau
50. Nếu em không thích
51. Biết rồi còn hỏi
52. Lương Đức Anh
53. Con nít không biết gì
54. Có chú Đại không?
55. Anh Phượng đang tắm
56. Làm phiền em rồi
57. Anh cười cái gì?
58. Vì em mà gay
59. Mày thừa nhận đi
60. Làm người yêu tao nhé?
61. Xin lỗi em không gay
62. Em còn sống mà anh
63. Nếu không có Kiệt
64. Không ai thay thế được
65. Crush của tao mà
66. Các ông thôi đi
67. Có người nhờ em
68. Hóc Môn hay Tân Phú
69. Chuyện là thế nào?
70. Ảo giác đúng không?
71. Ba đi đâu ạ?
72. Cậu rất sợ tôi?
73. Tai nạn của Tuấn
74. Thôi em kể đi
75. Tôi nói không phải!
76. Quay về bên nhau
77. Bức thư năm xưa
78. Xuân Trường tí hon
79. Tao sống tốt hơn mày
80. Đúng là sai lầm
81. Dã tràng xe cát
82. Anh làm cho Chinh
83. Tổn thương bản thân
84. Nhà giàu sướng ghê
85. Cháu không cưới chú
86. Cò không vui hả?
87. Bố đừng không vui
88. Là người có duyên
89. Nói cho bố nghe
90. Quyết định cuối cùng
91. Bỏ nhà theo trai
92. Có gì vui vậy?
93. Chú cho con bay
94. Tao nhìn ra được
95. Là do bố đấy!
96. Những gì cậu có
97. Kiệt không thích con
98. Hơn cả em Ân
99. Ông vừa lòng chưa?
100. Buông tay tao ra
101. Mày có hiểu không?
102. Không phải lỗi của ông
103. Lại đây, hôn một cái
104. Tao của lúc đó
105. Anh muốn trốn không?
106. Mười hai năm trước
108. Chào anh, em đi đây
109. Cảm ơn và xin lỗi
110. Ngày mai tôi đi
111. Trốn nữa không anh?
112. Ông thương tôi nhất
113. Em vừa thất tình
114. Anh giúp em đi
115. Hôn chúc ngủ ngon
116. Ra đi dứt khoát
117. Lật mặt nhanh thật
118. Vũ Nguyễn Xuân Khánh
119. Trọng bỏ đi rồi
120. Vì anh xứng đáng
121. Khó chịu trong lòng
122. Bố Huy đẹp nhất
123. Anh tôn trọng em
124. Trời quang mây tạnh
125. Thời gian lãng phí
126. Lâu lắm lâu lắm
127. Giải quyết dứt khoát
128. Cũng chỉ như thế
129. Không đủ dũng cảm
130. Hoạ mi ngừng hót
131. Mỗi bữa... có tồm!
132. Đừng có trêu em!
133. Không liên quan đến anh!
134. Ăn rồi còn khoe
135. Chào ông bà nội
136. Bố mẹ của bố
137. Vòng xoay năm người
138. Khách mời qua đường
139. Cậu là ngoại lệ
140. Câu trả lời mong đợi
141. Bố của con trai
142. Mi mấy tuổi rồi?
143. Nói thật với bố
144. Không đâu là nhà
145. Rửa trôi tất cả
146. Anh luôn ở đây
147. Giấc mơ không thật
148. Người vô gia cư
149. Vì tôi nợ anh
150. Chia tài sản, chia con
151. Tự vào mà đón!
152. Tôi chính là như vậy!
153. Huy, quay về đi
154. Quá khứ khép lại
155. Em vui quá nhỉ?
156. Mày lại bênh nó
157. Chỉ nhận nuôi chó
158. Bác ấy ôm bố
159. Anh họ Công Phượng
160. Phượng ơi là Phượng!
161. Lại là quân đội
162. Bắt cá hai tay
163. Mới sáng sớm mà...
164. Dọn nhà đi em
165. Anh ơi, em đau...
166. Anh gần như thế
167. Nụ cười giả tạo
168. Đó chỉ là mơ
169. Đừng mãi ôm em
170. Người yêu em là anh
171. Bố Trường là con tồm
172. Ăn gì bớt gắt
173. Còn thiếu Đức Anh
174. Chúng ta cùng nhau
175. I have a crush on you
Lời cuối
Ngoại truyện: Trương Thái Hiếu
Ngoại truyện: Buồn của Xuân Khánh
Ngoại truyện: Buồn của Hồng Ân
Ngoại truyện: Buồn của Hoàng Thiên
Ngoại truyện: Buồn của Quang Đăng
Ngoại truyện: Buồn của Quang Bảo
Ngoại truyện: Buồn của Hạ Dương
Ngoại truyện: Buồn của Thành Nam
Ngoại truyện: Buồn của Bảo Uyên
Ngoại truyện: Buồn của Ngọc Lam
Ngoại truyện: Buồn của Thái An
Ngoại truyện: Buồn của Đức Anh
Ngoại truyện: Buồn của Trần Kiệt
Ngoại truyện: Tận hưởng cuộc sống
Nhân vật

107. Anh trai Đình Trọng

2.3K 218 64
By chanhchua310

Đình Trọng khóc một lát rồi thút thít, nói rõ cho người kia biết, "Anh là anh trai của em, năm ấy anh mang em từ quê lên Hà Nội bảo là bố mẹ mất rồi, anh em mình phải sống nương tựa cùng nhau. Nhưng đến một hôm anh đi mất, sau ba ngày chờ đợi không thấy anh quay về, em đi tìm anh ở mọi nơi, nhưng vẫn là không tìm được."

Người kia nghe đến đó thì đỏ hoe mắt vuốt tóc Đình Trọng, nghẹn ngào nói, "Anh xin lỗi."

Đình Trọng lắc đầu, "Vậy anh còn nhớ tên anh là gì không?"

Người kia gật đầu, lúc gặp tai nạn anh có mang theo giấy chứng minh, người cứu anh dựa theo đó mà gọi tên anh. Đình Trọng thở phào, may mắn tên tuổi không có gì thay đổi.

"Thật ra anh cũng muốn đi tìm người thân, nhưng anh gặp tai nạn hôn mê nửa năm, tỉnh lại thì điều trị hơn nửa năm nữa, đến lúc dựa vào địa chỉ trên giấy tờ tìm lại thì cũng chẳng gặp được ai. Người cứu anh bảo từ từ sẽ nhớ ra, sẽ tìm lại sớm thôi, vậy mà bao nhiêu năm trôi qua vẫn chẳng thể nhớ được gì nhiều." Người kia chán nản nói, "Nếu hôm nay không may mắn gặp em, thì đến chết chắc anh chẳng thể tìm được quá khứ của mình, rồi em sẽ nghĩ rằng anh trai em bỏ rơi không cần em nữa."

Đình Trọng chuyển từ người cần được an ủi thành người đi khuyên nhủ, hai anh em ngồi tâm sự một lúc lâu, đa phần kể về quá khứ của hai anh em, cuộc sống ngày đó, lại hỏi han nhau về cuộc sống từ lúc thất lạc cho đến bây giờ.

"Vậy là em được nhận nuôi sau đó không lâu à?"

Đình Trọng gật đầu, cười hạnh phúc, "Vâng, em đi lạc đến cổng trường quân đội, bố nuôi thấy em đứng khóc lóc thì lại gần hỏi thăm, còn giúp em đi tìm anh trai nhưng không tìm được, bố nói để em bơ vơ rồi lại học thói hư tật xấu, sau đó bố thấy em hợp với tính bố, thế là nhận nuôi em."

"Vậy thì tốt rồi, anh em chúng ta đều may mắn, gặp được người tốt."

"Nhưng anh ơi..." Đình Trọng ngập ngừng không biết phải mở lời như thế nào cho phải.

Anh trai Đình Trọng cười hiền hỏi lại, "Em muốn nói gì với anh à?"

"Thật ra thì... em đã kết hôn rồi."

Anh trai Đình Trọng ngạc nhiên, rồi vui mừng nắm chặt lấy tay Đình Trọng, "Thật sao? Bao giờ thế? Em dâu thế nào?"

"Hơn một năm rồi ạ, có điều..." Đình Trọng càng bối rối hơn khi thấy ánh mắt mong chờ của anh trai.

"À, chắc em dâu không nghĩ sẽ có thêm một người anh như anh nhỉ? Cũng tại anh, nếu gặp lại sớm hơn thì có lẽ được đến tham dự lễ cưới của hai người rồi." Anh trai Đình Trọng nói đầy tiếc nuối.

Đình Trọng lắc đầu, "Không phải thế... anh... anh phải thật bình tĩnh để nghe em nói, không được kích động, không được tức giận nhé?"

Anh trai Đình Trọng khó hiểu nhưng cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý, "Có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra hả?"

"Em... em kết hôn đồng tính!" Đình Trọng nhắm mắt, siết chặt tay, dồn hết can đảm để thông báo cho anh trai biết, "Người ấy cũng là đàn ông."

"!!!" Anh trai ngạc nhiên há mồm trong chốc lát, sau đó lại phì cười, "Em làm anh tưởng có gì nghiêm trọng lắm."

"..." Chuyện này không nghiêm trọng thì cái gì mới quan trọng vậy, cậu còn chuẩn bị tâm lí bị mắng chửi hoặc vừa mới nhìn mặt đã bị từ mặt.

"Anh... anh cũng kết hôn rồi, cũng là đồng giới." Anh trai Đình Trọng thấy cậu nhăn nhó, không còn cách nào khác cũng phải thật thà khai báo, "Với người đã cứu anh."

"Thật ạ?!" Lần này đến lượt Đình Trọng ngạc nhiên, hai anh em nhìn nhau rồi phì cười, "Thì ra chúng ta cũng giống nhau."

Hai người đang nói chuyện thì có một anh chàng cao to đến tìm anh trai, anh trai giới thiệu Đình Trọng cho người đó. Người đó chính là người đã cứu anh trai Đình Trọng năm ấy và cũng là chồng của anh trai cậu bây giờ, Đình Trọng chân thành gửi lời cảm ơn đến anh. Anh chàng chỉ cười xua tay, rồi hối thúc anh trai Đình Trọng mau trở về phòng bệnh để bác sĩ kiểm tra, cậu và anh trai lưu luyến hồi lâu, nhưng bác sĩ thì không thể chờ thêm được, hai người đành trao đổi thông tin liên lạc rồi tạm chia tay nhau.

Đình Trọng nhìn theo bóng dáng cao cao đi cùng hình bóng nho nhỏ, trên mặt anh trai vương nụ cười hạnh phúc, anh chàng kia còn xoa đầu làm rối tung mái tóc của anh trai. Anh trai giận dỗi đi nhanh, anh chàng kia vội đuổi theo, hai người nhanh chóng khuất khỏi tầm mắt Đình Trọng. Cũng là kết hôn, nhưng có vẻ anh trai cậu hạnh phúc hơn cậu rất nhiều, lúc người đó đến để tìm anh trai, Đình Trọng thấy sự yêu thương ngập trong đôi mắt ấy. Thật may mắn, anh trai đã tìm được cho mình hạnh phúc riêng.

Cứ như vậy vài lần cho đến khi Đình Trọng xuất viện, hai người thường xuyên nhắn tin cùng gọi điện, thỉnh thoảng lại tranh thủ để gặp nhau, dần dần hai anh em lại thân thiết như ngày trước, Đình Trọng có lần lỡ lời nói chuyện gia đình của mình cho anh trai nghe, anh trai bám riết không tha bắt cậu kể ra toàn bộ. Đình Trọng bị quấn lấy không còn cách nào khác phải nói thật. Anh trai nghe xong thì nổi giận đùng đùng muốn đi tìm Tiến Dũng đòi lại công bằng.

-----

Vẫn gọi là "anh trai Đình Trọng", cho đến khi nào Chanh cảm thấy ổn Chanh sẽ công khai tên 😂. Nhưng mà có người đoán Trần Văn X là thấy sai lắm rồi, không giấu gì các chế, mừn bị không ưa bạn ý, thế là nhìn tên bạn ý trong list đoán tên mừn bị khó ở giấu nên mới tên bạn "anh trai Đình Trọng" luôn, xin lỗi mọi người lâu lâu mừn bị xấu tính 😂.

Continue Reading

You'll Also Like

676K 24.7K 57
bắt đầu:18.2.2023 kết thúc:16.6.2023 Lưu ý: các độc giả không văn tục, không nặng lời với các nhân vật trong fic. Xin cảm ơn! 📌: CÁC CMT CỦA CÁC CẬU...
54.1K 4K 35
Some stories about them... All oneshort Muốn mượn idea vui lòng ib qua fb có để trong tiểu sử hoặc ig:phuonyanh_
2K 172 14
❝long nguyện chết dưới nòng súng của hải đấy ❞ ❝điên à, hoang tưởng gì đấy?❞
322K 22.3K 60
❝ ryu minseok lại đâm đầu vào redflag nữa rồi. ❞ ©ocamdien