16. Bùi Trần Kiệt

2.9K 308 151
                                    

Tầm gần 6 giờ thì Xuân Trường đã đi đến trước cửa hàng của Ngọc Tuấn. Anh bước vào, trông thấy một người mặc áo quản lí, anh nghĩ đó là Đình Trọng nên đánh tiếng hỏi thăm.

"Xin chào, em là Đình Trọng đúng không? Anh là Xuân Trường."

"À vâng, em đây ạ, anh đến sớm ghê."

Đình Trọng gật đầu chào. Cậu mời anh ra ghế dành cho khách của cửa hàng.

"Anh chờ em gọi anh Tuấn."

Xuân Trường không ý kiến, một cô nhân viên mang đến cho anh một cốc nước. Lát sau thì một anh mặc áo quân nhân đi vào, hỏi chuyện cô nhân viên cái gì đó, rồi lại dẫn anh đến chỗ Xuân Trường ngồi. Hai người nhìn nhau gật đầu, cảm giác áp lực đè nặng trong không khí.

"Ủa tính đấu súng hay sao mà ngồi nhìn nhao bắn tia lửa đạn dị?"

Ngọc Tuấn vừa xuống đến nơi, thấy hai người như thế thì lên tiếng phá vỡ bầu không khí. Đình Trọng đi ở phía sau nhướng người lên để nhìn, trông thấy người kia thì ngạc nhiên bật thốt.

"Anh, sao lại đến đây?"

"Em nhắn tin nói hôm nay hẹn người nói chuyện về việc chuyển trường cho con lúc 6 giờ còn gì?" Anh chàng mặc đồ quân nhân nói.

"Em không thấy anh trả lời nên em nghĩ anh không đến. Con đâu anh?" Đình Trọng ngó nghiêng xung quanh.

"Ở ngoài xe." Anh quân nhân chỉ.

"Sao anh để con ngồi ở đó một mình, anh đưa em chìa khoá xe, em ra đón con vào?"

Anh quân nhân đưa chùm chìa khoá cho Đình Trọng, cậu vội chạy đi, quên mất không giới thiệu mọi người với nhau.

"À, quên mất. Tôi tên Bùi Tiến Dũng, chồng hợp pháp của Đình Trọng." Tiến Dũng tự giới thiệu bản thân với mọi người.

"Xin chào, tôi là Đặng Ngọc Tuấn, chủ cửa hàng này." Anh chủ bị vẻ nghiêm túc của Tiến Dũng ảnh hưởng, cũng giới thiệu cả họ và tên.

"Chào anh, tôi là Xuân Trường, bạn Ngọc Tuấn, là người nhận làm thủ tục cho con trai Đình Trọng." Xuân Trường mặt lạnh nói.

"Vậy thì xin nhờ anh." Tiến Dũng gật đầu.

Cuộc nói chuyện đang lâm vào bế tắc thì cùng lúc Đình Trọng dẫn một cậu bé trai khôi ngô đi vào.

"Chào các bác đi con."

"Con chào các bác ạ." Cậu bé lễ phép cao giọng chào.

"Ngoan ghia nha." Ngọc Tuấn cười khen, sau đó đi đến quầy bánh kẹo, lấy một gói kẹo đưa cho bé, "Cho con nè, mau ăn chóng lớn nhe con."

"Cháu cảm ơn bác." Cậu bé khoanh tay cảm ơn rồi dùng hai tay cầm lấy gói kẹo.

"Nghe tới bác mà tui thấy tui như già đi chục tủi." Ngọc Tuấn cười đùa.

"Tôi nói chuyện với hiệu trưởng trường cấp 1 rồi, tình hình cũng đã kể sơ qua, anh ấy nói chuyện này đơn giản, thủ tục vài ngày là xong." Xuân Trường vào chủ đề chính. "Tôi xin dưới dạng cháu tôi, nên nếu có bị hỏi, cứ nói nhóc này là cháu tôi nhé."

[U23] Crush On You [End]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ