[U23] Crush On You [End]

Af chanhchua310

487K 47.7K 15K

Thế giới lớn như vậy, anh lại chỉ thích em. Baby, I have a crush on you. Cover by Phú Thành. Mere

Đôi lời
1. Khu đô thị Thành Nam
2. VT09 và CP10
3. Lần đầu gặp mặt
4. Nhớ tôi không?
5. Ngôn ngữ người giời
6. Chủ thầu đô thị
7. Chủ nhà dễ dãi
8. Nghe đồn là...
9. Chàng trai đa cảm
10. Tổ chức party
11. Tình yêu của Trường
12. Mốt hông giúp nữa
13. Cuộc sống bình dị
14. Chuyển trường cho cháu gái?
15. Sao anh hông biết?
16. Bùi Trần Kiệt
17. Tình yêu sét đánh
18. Mối thù 10 năm
19. Nhà ông Thượng uý
20. Đi ăn xiên nướng
21. Hàng rào hoa hồng
22. Con trai Tư lệnh
23. Trọng Đại mua nhà
24. Cacao nóng 100k
25. Lời hứa ngày xưa
26. Mối tình đầu của em
27. Thời gian trôi qua
28. Con không thích chú ấy
29. Chúng ta sau này
30. Vướng mắc trong lòng
31. Càng làm càng sai
32. Người lớn khó hiểu
33. Người lạ từng quen
34. Nói lời giữ lời
35. Mùi thính thoảng qua
36. Cơm nhà, cơm quán
37. Gia đình thứ hai
38. Quần hùng tụ tập
39. Là tốt hay xấu?
40. Anh họ Trọng Đại
41. Đối mặt với nhau
42. Thiếu người anh yêu
43. Ba người bạn thân
44. Không đùa được đâu!
45. Mua quà cho em
46. Phượng ơi, có sao không?
47. Tao phải làm sao?
48. Với tư cách gì?
49. Trái tim còn đau
50. Nếu em không thích
51. Biết rồi còn hỏi
52. Lương Đức Anh
53. Con nít không biết gì
54. Có chú Đại không?
55. Anh Phượng đang tắm
56. Làm phiền em rồi
57. Anh cười cái gì?
58. Vì em mà gay
59. Mày thừa nhận đi
60. Làm người yêu tao nhé?
61. Xin lỗi em không gay
62. Em còn sống mà anh
63. Nếu không có Kiệt
64. Không ai thay thế được
65. Crush của tao mà
66. Các ông thôi đi
67. Có người nhờ em
68. Hóc Môn hay Tân Phú
69. Chuyện là thế nào?
70. Ảo giác đúng không?
71. Ba đi đâu ạ?
72. Cậu rất sợ tôi?
73. Tai nạn của Tuấn
74. Thôi em kể đi
75. Tôi nói không phải!
76. Quay về bên nhau
77. Bức thư năm xưa
78. Xuân Trường tí hon
79. Tao sống tốt hơn mày
80. Đúng là sai lầm
81. Dã tràng xe cát
82. Anh làm cho Chinh
83. Tổn thương bản thân
85. Cháu không cưới chú
86. Cò không vui hả?
87. Bố đừng không vui
88. Là người có duyên
89. Nói cho bố nghe
90. Quyết định cuối cùng
91. Bỏ nhà theo trai
92. Có gì vui vậy?
93. Chú cho con bay
94. Tao nhìn ra được
95. Là do bố đấy!
96. Những gì cậu có
97. Kiệt không thích con
98. Hơn cả em Ân
99. Ông vừa lòng chưa?
100. Buông tay tao ra
101. Mày có hiểu không?
102. Không phải lỗi của ông
103. Lại đây, hôn một cái
104. Tao của lúc đó
105. Anh muốn trốn không?
106. Mười hai năm trước
107. Anh trai Đình Trọng
108. Chào anh, em đi đây
109. Cảm ơn và xin lỗi
110. Ngày mai tôi đi
111. Trốn nữa không anh?
112. Ông thương tôi nhất
113. Em vừa thất tình
114. Anh giúp em đi
115. Hôn chúc ngủ ngon
116. Ra đi dứt khoát
117. Lật mặt nhanh thật
118. Vũ Nguyễn Xuân Khánh
119. Trọng bỏ đi rồi
120. Vì anh xứng đáng
121. Khó chịu trong lòng
122. Bố Huy đẹp nhất
123. Anh tôn trọng em
124. Trời quang mây tạnh
125. Thời gian lãng phí
126. Lâu lắm lâu lắm
127. Giải quyết dứt khoát
128. Cũng chỉ như thế
129. Không đủ dũng cảm
130. Hoạ mi ngừng hót
131. Mỗi bữa... có tồm!
132. Đừng có trêu em!
133. Không liên quan đến anh!
134. Ăn rồi còn khoe
135. Chào ông bà nội
136. Bố mẹ của bố
137. Vòng xoay năm người
138. Khách mời qua đường
139. Cậu là ngoại lệ
140. Câu trả lời mong đợi
141. Bố của con trai
142. Mi mấy tuổi rồi?
143. Nói thật với bố
144. Không đâu là nhà
145. Rửa trôi tất cả
146. Anh luôn ở đây
147. Giấc mơ không thật
148. Người vô gia cư
149. Vì tôi nợ anh
150. Chia tài sản, chia con
151. Tự vào mà đón!
152. Tôi chính là như vậy!
153. Huy, quay về đi
154. Quá khứ khép lại
155. Em vui quá nhỉ?
156. Mày lại bênh nó
157. Chỉ nhận nuôi chó
158. Bác ấy ôm bố
159. Anh họ Công Phượng
160. Phượng ơi là Phượng!
161. Lại là quân đội
162. Bắt cá hai tay
163. Mới sáng sớm mà...
164. Dọn nhà đi em
165. Anh ơi, em đau...
166. Anh gần như thế
167. Nụ cười giả tạo
168. Đó chỉ là mơ
169. Đừng mãi ôm em
170. Người yêu em là anh
171. Bố Trường là con tồm
172. Ăn gì bớt gắt
173. Còn thiếu Đức Anh
174. Chúng ta cùng nhau
175. I have a crush on you
Lời cuối
Ngoại truyện: Trương Thái Hiếu
Ngoại truyện: Buồn của Xuân Khánh
Ngoại truyện: Buồn của Hồng Ân
Ngoại truyện: Buồn của Hoàng Thiên
Ngoại truyện: Buồn của Quang Đăng
Ngoại truyện: Buồn của Quang Bảo
Ngoại truyện: Buồn của Hạ Dương
Ngoại truyện: Buồn của Thành Nam
Ngoại truyện: Buồn của Bảo Uyên
Ngoại truyện: Buồn của Ngọc Lam
Ngoại truyện: Buồn của Thái An
Ngoại truyện: Buồn của Đức Anh
Ngoại truyện: Buồn của Trần Kiệt
Ngoại truyện: Tận hưởng cuộc sống
Nhân vật

84. Nhà giàu sướng ghê

2.3K 250 74
Af chanhchua310

"Chuyện gì ạ?"

"Con thấy ba thế nào?"

"Ba tốt hơn bố." Trần Kiệt thật thà trả lời.

"Vậy thì bố thế nào?"

"Ba nói bố là quân nhân, không giống bố của các bạn, nếu bố có nghiêm khắc thì là vì bố thương con. Ba còn nói bố rất tốt, sau này con phải học tập bố, làm một quân nhân thật tốt." Trần Kiệt nói tới đó thì dừng một chút, sau lại tiếp tục, "Ba nói bố cái gì cũng tốt, nhưng đó là ba nói, con lại không nghĩ vậy, con sẽ nói thật, vì bố dạy con phải thật thà thẳng thắn, cho nên nếu con nói gì mà bố không thích thì bố cũng đừng giận đấy."

Tiến Dũng phì cười nhìn dáng vẻ ông cụ non của Trần Kiệt, "Con nói đi."

"Con thấy bố chẳng có tốt như ba nói. Là ba thương bố nên mới nói thế."

"Con mới bao nhiêu tuổi mà biết ba thương bố chứ."

"Bà nội nói vì ba thương bố đó." Trần Kiệt xị mặt, "Dù con cũng không hiểu lắm, nhưng bà nội nói nó giống như con thương ba vậy, nên chắc là đúng. Ông nội nói với bà nội cái gì ý, ép mỡ ép dầu gì ý, rồi ba lại buồn cho xem."

"Ép mỡ ép dầu?" Tiến Dũng hỏi lại.

"Con không biết, con nghe thế thôi." Trần Kiệt nhún vai, "Nhưng mà dạo này ba hay buồn lắm ấy, con hỏi nhưng ba cứ bảo là không có gì."

"Ba không nói với con à?" Tiến Dũng trầm giọng hỏi lại Trần Kiệt.

"Ba không chịu nói, con thấy ba cứ trèo lên giường là ba nằm im ở đó luôn không nhúc nhích nữa, con sang gọi ba mới cười đó."

"Con hay sang phòng ba lắm à? Bố chẳng thấy con sang phòng bố bao giờ." Tiến Dũng giả vờ ganh tỵ nói với con trai.

"Vì bố có buồn đâu, là ba buồn cơ mà. À bố ơi, ba cứ bảo con không được nhắc tới chú Đại trước mặt bố, bố sẽ giận con, bố giận con ạ?"

Tiến Dũng lắc đầu, Trần Kiệt bé xíu ngồi phía sau không thấy lại nghĩ anh im lặng, nhóc con kéo chà hai tay vào quần rồi rồi nói, "Bố giận thì kệ bố, con có ba thương con là đủ rồi."

Tiến Dũng chẳng hiểu vì sao nhóc con lại đột nhiên giận dỗi, cũng chẳng biết phải an ủi như thế nào, phía sau truyền đến tiếng lẩm bẩm, "Với bố thì chú Đại lúc nào chả tốt."

"Với con thì ba cũng là tốt nhất còn gì?" Tiến Dũng buột miệng nói.

"Vì con thương ba, bố cũng thương chú Đại như con thương ba hả?" Trần Kiệt nhanh miệng hỏi lại.

"Không, bố không có thương chú Đại, bố thương hai ba con con chứ."

"Thật ạ?" Trần Kiệt tròn mắt hỏi.

"Ừ."

"Ba mà nghe được thì ba vui lắm luôn ấy." Trần Kiệt cười vui vẻ.

"Vậy à?"

"Con nghĩ vậy." Trần Kiệt le lưỡi, nhóc con cũng chỉ đoán thế thôi.

Vì thời gian không có nhiều, Tiến Dũng không hỏi nữa, quay bánh lái rẽ vào bệnh viện, anh sẽ tiếp tục nói chuyện với Trần Kiệt vào những lần sau, vì chỉ qua vài câu nói, Tiến Dũng cảm thấy có lẽ độ hiểu con trai của bản thân quá thấp.

Xe dừng lại ở bãi đỗ xe của bệnh viện, Tiến Dũng dẫn Trần Kiệt, tay xách thêm vài quả bưởi cùng ba túi bánh trung thu đi lên phòng bệnh của Đình Trọng. Lúc thấy ba, nhóc con chạy ào lại ôm Đình Trọng rồi rối rít kể chuyện một ngày ở trường của nhóc con cho Đình Trọng nghe, hai ba con vui vẻ nói nói, đầu này Tiến Dũng vật lộn với quả bưởi, anh quân nhân chưa từng gọt bưởi bao giờ chảy mồ hôi với đống cùi và sơ bưởi.

"Bình thường ai làm cho anh Dũng vậy?" Văn Đức cười hỏi Tiến Dũng, nhìn anh quân nhân gọt bưởi như đang đánh trận vậy.

"Thì... có sẵn trong tủ nên anh chỉ lấy ăn thôi." Tiến Dũng lau mồ hôi, "Chắc là Trọng làm."

Đình Trọng đang chơi với Trần Kiệt ngó sang nói, "Em cũng không biết đâu, cô giúp việc làm đấy chứ."

"Nhà dào xướng ghia, có dúp diệc đồ nữa." Ngọc Tuấn cảm thán, anh chủ khui cái bánh trung thu ra ăn trước.

"Muốn làm nhà giàu không? Theo tôi đi, thành người giàu này." Văn Hoàng nháy mắt trêu.

"Ông dào con khỉ dì? Nghèo hơn tui." Ngọc Tuấn liếc một cái khinh thường trò đùa chẳng có dinh dưỡng của Văn Hoàng.

"Hay anh để đó tí xem có ai biết làm không thì nhờ người ta." Đình Trọng nhìn Tiến Dũng vật vã không nhịn được nói.

"Không sao, anh gọt xong trái này rồi, lấy cho em ăn trước, còn cái khác thì để sau. Mọi người thông cảm giúp nhé, tôi tệ ở khoản này lắm." Tiến Dũng bổ dọc trái bưởi ra làm đôi, nhìn cũng không quá tệ.

"Ba ơi, tại sao chú Đại lại ở đây ạ?" Trần Kiệt dùng tay xoay mặt Đình Trọng lại hỏi.

"Vì chú Đức cũng bị ốm như ba nên chú Đại vào chăm sóc chú Đức." Đình Trọng cười giải thích.

"À, hôm qua ba nói chú Đại thương chú Đức nè." Trần Kiệt gật gù, rồi quay sang gọi, "Chú Đức ơi chú Đức!"

"Chú đây." Văn Đức cười nhìn Trần Kiệt, "Sao thế?"

"Khi nào chú Đại với chú Đức mới cưới nhau ạ?"

"Hả?" Văn Đức ngạc nhiên, Đình Trọng cũng lúng túng định ngăn nhóc con nhưng vẫn không kịp.

"Khi nào hai chú cưới nhau ạ?"

"Chú... không biết nữa." Văn Đức cười gượng, câu chuyện thật sự xa vời với Văn Đức lúc này.

"Chú Đức ơi! Hai chú cưới nhau nhanh được không?" Trần Kiệt vẫn không từ bỏ lại hỏi.

Fortsæt med at læse

You'll Also Like

2.4K 186 13
Fic dành cho mấy bạn ume TeeRick nhó:3
44.3K 1.4K 41
- Sự lựa chọn ngày ấy của anh chính là kết cuộc của chúng ta hôm nay
4.3K 485 8
sunghoon bí mật yêu đương với idol của em
242K 9.9K 69
lichaeng