Cung đình huyết: Đế vương bạc...

Autorstwa ndmot99

491K 22.1K 634

Tên Hán Việt: Cung vi huyết / lãnh cung kiều: Bạc lương đế vương thất sủng phi (宫闱血/冷宫娇:薄凉帝王失宠妃) Tác giả: Hoạ... Więcej

Văn án
Tiền duyên (1)
Tiền duyên (2)
Q1.Chương 1: Chuyện xưa tựa như mây khói
Q1.Chương 2: Cung nữ Mục Chước
Q1.Chương 3: Thừa huy Phó thị
Q1.Chương 4: Dung nhan của nàng
Q1.Chương 5: Phế phi ở lãnh cung
Q1.Chương 6: Nàng tên Toàn Cơ
Q1.Chương 7: Tấu chương hồi kinh
Q1.Chương 8: Tình yêu khắc cốt
Q1.Chương 9: Đóa lan hồ điệp
Q1.Chương 10: Hành lang gấp khúc tương ngộ
Q1.Chương 11: Nàng không phải người đó
Q1.Chương 12: Thay nàng cầu tình
Q1.Chương 13: Người hiểu hắn nhất
Q1.Chương 14: Thân phụ kỳ hương
Q1.Chương 15: Càng trần càng hương*
Q1.Chương 16: Hộ vệ của y
Q1.Chương 17: Đích tử của tiên đế
Q1.Chương 18: Ý nghĩ không an phận
Q1.Chương 19: Tình cảm tỷ muội
Q1.Chương 20: Sơ triển thân thủ
Q1.Chương 21: Cùng nhau phẩm trà
Q1.Chương 22: Ban cho nàng tơ lụa
Q1.Chương 23: Cả người thủ đoạn
Q1.Chương 24: Gặp lại Mục Chước
Q1.Chương 25: Sương mù xem hoa
Q1.Chương 26: Y hôn nàng
Q1.Chương 27: Huynh đệ ôn chuyện
Q1.Chương 28: Ban nữ nhân cho y
Q1.Chương 29: Tín nhiệm hắn
Q1.Chương 30: Không hề thoái nhượng
Q1.Chương 31: Đây là tử tội
Q1.Chương 32: Giấu đầu hở đuôi
Q1.Chương 33: Thử lại lần nữa
Q1.Chương 34: Tới Tường Bình cung
Q1.Chương 35: Không rời nàng được
Q1.Chương 36: Thì ra là thế
Q1.Chương 37: Y và Huệ phi
Q1.Chương 38: Ngồi chung một kiệu
Q1.Chương 39: Khống chế không được
Q1.Chương 40: Tận lực thử một lần
Q1.Chương 41: Không phụ gửi gắm
Q1.Chương 42: Suy nghĩ khác nhau
Q1.Chương 43: Trong lòng hiểu rõ
Q1.Chương 44: Trở tay không kịp
Q1.Chương 45: Chút ảo tưởng
Q1.Chương 46: Vì hắn mà bị thương
Q1.Chương 47: Để nàng ở lại
Q1.Chương 48: Bọn họ đều giống nhau
Q1.Chương 49: Tồn tại dị tâm
Q1.Chương 50: Thử lẫn nhau
Q1.Chương 51: Không thể không cứu
Q1.Chương 52: Một đáp án
Q1.Chương 53: Vừa là thầy vừa là bạn
Q1.Chương 54: Mỗi người đều có bí mật
Q1.Chương 55: Cho y nhược điểm
Q1.Chương 56: Không bằng hành thích vua
Q1.Chương 57: Sống không bằng chết
Q1.Chương 58: Vẫn rất giống
Q1.Chương 59: Đuổi theo nàng
Q1.Chương 60: Gọi nàng là Toàn Nhi
Q2.Chương 1: Trẫm không quen biết
Q2.Chương 2: Gặp lại Huệ phi
Q2.Chương 3: Thư tín kịch liệt
Q2.Chương 4: Dùng người tại đây
Q2.Chương 5: Hai phi gặp nhau
Q2.Chương 6: Người đó rốt cuộc là ai?
Q2.Chương 7: Vết bớt hình hoa mai
Q2.Chương 8: Cảm giác quen thuộc
Q2.Chương 9: An tĩnh mà chờ tin lành
Q2.Chương 10: Thị phi khắp nơi
Q2.Chương 11: Không hề sợ hãi
Q2.Chương 12: Từ diễn thành thật
Q2.Chương 13: Hắn muốn liên hôn
Q2.Chương 14: Chủ ý hay
Q2.Chương 15: Muội muội của nàng
Q2.Chương 16: Thiên ý
Q2.Chương 17: Lễ vật chúc mừng
Q2.Chương 18: Dựa theo người mà làm
Q2.Chương 19: Danh chính ngôn thuận
Q2.Chương 20: Một tấm vương bài
Q2.Chương 21: Thỉnh chỉ xuất cung
Q2.Chương 22: Thay nàng chịu tội
Q2.Chương 23: Lo lắng cho nàng
Q2.Chương 24: Đương nhiên là thích
Q2.Chương 25: Bôi thuốc giúp nàng
Q2.Chương 26: Ngậm miệng không nói
Q2.Chương 27: Không dám nói bậy
Q2.Chương 28: Cho y xuất cung
Q2.Chương 29: Đều là người của hắn
Q2.Chương 30: Không yêu giang sơn
Q2.Chương 31: Ai đã cứu nàng?
Q2.Chương 32: Ở cạnh bổn vương
Q2.Chương 33: Bồi dưỡng tình cảm
Q2.Chương 34: Xa hoa lộng lẫy
Q2.Chương 35: Quyết định quan trọng
Q2.Chương 36: Vẫn luôn đúng mực
Q2.Chương 37: Tỷ muội tình thâm
Q2.Chương 38: Những hoài tâm sự
Q2.Chương 39: Đâm ngang giữa đường
Q2.Chương 40: Thu hết vào mắt
Q2.Chương 41: Trái tim vẫn còn ở đây
Q2.Chương 42: Cảm xúc lẫn lộn, nửa vui nửa buồn
Q2.Chương 43: Cô gia quả nhân*
Q2.Chương 44: Không biết quý trọng
Q2.Chương 45: Tô phi nhận sai
Q2.Chương 46: Không cam lòng ở dưới
Q2.Chương 47: Vương gia rời kinh
Q2.Chương 48: Y phục không thể che giấu hết cơ thể
Q2.Chương 49: Ánh phi có thai
Q2.Chương 50: Hắn nổi giận
Q2.Chương 51: Gọi hắn, Vân Khanh
Q3.P1.Chương 1-10
Q3.P2.Chương 11-19
Q3.P3.Chương 20-24
Giải thích
Q3.P3.Chương 25: Không có thuốc giải
Q3.P3.Chương 26: Phong vân quỷ dị
Q3.P3.Chương 27: Hoa phi sảy thai
Q3.P3.Chương 28: Giang Ánh Dung điên rồi
Q3.P4.Chương 29: Thật sự không cam tâm
Q3.P4.Chương 30: Tự mình dụng hình
Q3.P4.Chương 31: Quá dễ dàng cho nàng ta
Q3.P4.Chương 32: Phụ nhân u bế*
Q3.P4.Chương 33: Tới thăm Trác Niên
Q3.P4.Chương 35: Thưởng đoạt hoàng tử
Q3.P4.Chương 36: Khôi phục phân vị
Q3.P4.Chương 37: Thiết yến trên Hành đài
Q3.P4.Chương 38: Hưng Bình công chúa
Q3.P5.Chương 39: Không câu nệ tiểu tiết
Q3.P5.Chương 40: Sư phụ của nàng
Q3.P5.Chương 41: Không phải kẻ thù
Q3.P5.Chương 42: Cả đêm không ngủ
Q3.P5.Chương 43: Phòng họa tương lai
Q3.P5.Chương 44: Gặp lại Trác Niên
Q3.P5.Chương 45: Không hãm sâu vào
Q3.P5.Chương 46: Khởi hành về nước
Q3.P5.Chương 47: Yên Khương xảy ra chuyện
Q3.P5.Chương 48: Vương gia, cẩn thận
Q3.P6.Chương 50-56
Q3.P7.Chương 57-63
Q3.P8.Chương 64-70
Q3.P9.Chương 71-76
Q3.P10.Chương 77-81
Q3.P11.Chương 82-88
Q3.P12.Chương 89-93
Q3.P13.Chương 94-98
Q3.P14.Chương 99-103
Q3.P15.Chương 104-106
Q3.P16.Chương 107-113
Q3.P17.Chương 114-122
Q3.P18.Chương 123-128
Q3.P19.Chương 129-134
Q3.P20.Chương 135-140
Q3.P21.Chương 141-146
Q3.P22.Chương 147-151
Q3.P23.Chương 152-156
Q3.P24.Chương 157-161
Q3.P25.Chương 162-167
Q3.P26.Chương 168-174
Q3.P27.Chương 175-179
Q3.P28.Chương 180-184
Q3.P29.Chương 185-190
Q3.P30.Chương 191: Không màng nhân tình
Q3.P30.Chương 192: Y rất đau lòng (16+)
Q3.P30.Chương 193: Không đáng kể
Q3.P30.Chương 194: Huynh muội tình thâm
Q3.P30.Chương 195: Chuyện đã đồng ý tuyệt không nuốt lời
Q3.P31.Chương 196: Bến bờ của nàng
Q3.P31.Chương 197: Hắn không cam tâm
Q3.P31.Chương 198: Sẽ không buông tay
Q3.P31.Chương 199: Không thành vấn đề
Q3.P31.Chương 200: Không giúp được gì
Q3.P31.Chương 201: Điều duy nhất sót lại (18+)
Q3.Phần 32
Q3.Phần 33 (18+)
Q3.Phần 34 (18+)
Q3.Phần 35
Q3.Phần 36: Hài tử
Q3.Phần 37
Q3.Phần 38
Q3.Phần 39
Q3.Phần 40
Q3.Phần 41
Q3.Phần 42
Q3.Phần 43
Q3.Phần 44
Q3.Phần 45: Vân Tâm bại lộ (Cao trào)
Q3.Phần 46
Q3.Phần 47
Đại kết cục (Thượng)
Đại kết cục (Hạ)
Kết thúc
Đôi lời cuối cùng

Q3.P4.Chương 34: Chỉ có hận hắn

2.1K 95 1
Autorstwa ndmot99

Ngồi xuống giường, nàng cố ý bỏ qua thái độ của hắn: "Thái y nói, nàng ấy không chết, chỉ là thai nhi không còn, ngày sau không thể hoài thai. Trác Niên, không đáng!" Mỗi lần nghĩ tới chuyện này, trong lòng Toàn Cơ thống khổ không nói nên lời, hơn nữa, hiện giờ thân ở trong cung, nàng và hắn cũng không thể nói chuyện bình thường.

Một câu "Không đáng" của nàng khiến trái tim Trác Niên đau đớn, nhưng không phải đau vì mạng của hắn, mà là nàng để ý. Kỳ thật nàng làm sao biết, với hắn mà nói, chỉ cần nàng không gặp nguy hiểm, tất cả đối với hắn đều đáng. Cánh tay nắm tiêu trướng vô lực buông lỏng dừng trên chăn mỏng, yết hầu có chút khó chịu, nhưng tiếng ho khan hắn vẫn cố gắng áp chế. Rốt cuộc có đáng hay không, hắn không muốn nói với Toàn Cơ. Sử dụng "Tái sinh cổ", mạng của hắn đã không còn dài, bộ dáng ốm yếu này căn bản không cần ngụy tạo. Chỉ là lúc này, hắn nghĩ tới lại cảm thấy cao hứng. Hắn xảo diệu nói sang chuyện khác: "Phó Thừa huy đã bị định tội, Hoa phi chẳng lẽ không có hành động gì sao?

Toàn Cơ giật mình, cũng không nghĩ nhiều, chỉ nói: "Hôm nay nàng ấy giáo huấn Phó Thừa huy, còn dùng hình phạt 'u bế'."

Hoa phi nhất định sẽ không dễ dàng buông tha cho Phó Thừa huy, điểm này hắn sớm đã đoán được. Chỉ là, nghe Toàn Cơ nhắc tới "u bế", ngón tay thon dài bạch ngọc của Trác Niên bất giác run lên, hắn vội hỏi: "Toàn Cơ, ngươi..."

"Không phải ta động tay, là Lưu ma ma của Hoán Y Cục. Nàng ấy còn nói muốn điều Lưu ma ma tới Tường Bình cung." Thân mình Hoa phi hiện giờ suy yếu, tự mình không thể động tay, quả nhiên Trác Niên biết rõ độc tính kia, nếu không cũng không hỏi nàng.

Hắn thở phào nhẹ nhõm, chính hắn cũng từng phải chịu cung hình, đương nhiên so với người thường hiểu được 'u bế' tàn phá nữ tử thế nào. Khép hai mắt lại, hắn thật không ngờ Hoa phi lại ác độc như vậy.

"Mục tiêu tiếp theo của nàng ấy là ngươi." Hôm nay nàng tới là muốn nhắc nhở hắn, chỉ là không biết vì sao hắn lại cho nàng cảm giác không chút để bụng, căn bản không hề màng tới sinh tử của mình. Chỉ là, nàng để ý.

Người nằm trên giường khẽ cười: "Ta là người sắp chết, nếu nàng ta thông minh sẽ không động tới ta."

Trong lòng Toàn Cơ bỗng nhiên cảm thấy chua xót, nàng xoay mặt, mới nói: "Người nàng ấy coi trọng là Hoàng trưởng tử. Chẳng qua là chuyện sớm muộn, nàng ta nhất định sẽ mở miệng với Hoàng Thượng." Lúc trước Hoa phi tâm tâm niệm niệm muốn diệt trừ tiểu hoàng tử, hiện tại chính mình không thể sinh con, nàng ấy liền chuyển lập trường, lập tức dồn chủ ý lên người hoàng tử. Tô phi chết, nàng ấy thu nhận Hoàng trưởng tử, đến lúc đó cũng không cần lo mình không thể hoài thai.

Đáng thương cho Hoàng trưởng tử, hài tử còn nhỏ như vậy lại không biết bản thân trở thành công cụ để phi tần tranh đoạt. Toàn Cơ hiểu rõ, mặc kệ là lúc trước hay hiện tại, Hoàng trưởng tử trong mắt Hoa phi trước nay chưa từng là một đứa trẻ. Lúc trước đứa nhỏ là trở ngại ngáng chân của nàng, hiện giờ lại là quân cờ giúp nàng củng cố vị trí.

Một lúc lâu, trong tiêu trướng mới truyền ra thanh âm của Trác Niên, không chút nề hà: "Đúng vậy, thân thể ta hiện giờ thật sự không thích hợp chăm sóc tiểu hoàng tử." Thanh âm có chút hoảng loạn, đột nhiên hỏi, "Có phải ta rất vô dụng hay không?"

Toàn Cơ dùng sức lắc đầu: "Sao lại nói vậy? Là ngươi bảo vệ hoàng tử, sau khi nó lớn lên, nhất định sẽ cảm kích ngươi."

"Cảm kích?" Trác Niên thấp giọng nói, đầu lưỡi như nếm tới hương vị chua sót. Năm đó cảnh tượng Lưu Chiêu nghi sinh non lại lần nữ hiện trước mặt hắn...

Khuôn mặt thống khổ của nữ tử, còn cả mùi máu tươi khắp phòng...

Sau khi Tô Vũ Đồng chết, hắn đã từng cho rằng không cần hại người nữa. Chỉ là hắn sai rồi, hậu cung này chưa bao giờ thiếu những chuyện bất đắc dĩ. Cho dù hắn tình nguyện hay không, có vài chuyện, nhất định phải làm.

Cái chết của Lưu Chiêu nghi, hắn không thoát khỏi quan hệ. Thẩm thái y vốn dĩ muốn giết hoàng tử, nhưng Lưu Chiêu nghi lại chịu hi sinh chính mình, nhất định phải sinh hài tử. Tất cả hắn đều biết, chỉ là không nói với người thứ hai, cũng không muốn kể lại với nữ tử này. Đó chính là nguyên nhân trước nay hắn không mở miệng nhận nuôi Hoàng trưởng tử. Hoàng tử lớn lên không cảm kích hắn, chỉ có hận hắn.

Trác Niên nhấp môi, chuyện này hắn không nói với Toàn Cơ, hắn không muốn để nàng cảm thấy mình là người tay nhiễm đầy máu.

Có rất nhiều lúc, hắn thậm chí cảm thấy bản thân thật dơ bẩn. Đúng vậy, là dơ bẩn.

Người trong trướng không nói chuyện nữa, toàn bộ căn phòng lại rơi vào trầm tĩnh. Toàn Cơ bỗng nhiên nhớ tới việc Hoàng trưởng tử bị bệnh, nhịn không được mà hỏi. Trác Niên lúc này mới hoàn hồn, lắc đầu: "Việc này, ta không biết." Nếu Hoa phi thật sự muốn nhận nuôi Hoàng trưởng tử, ngày sau người nọ động thủ, chỉ sợ thủ pháp không nhẹ như vậy, có khi sẽ trực tiếp giết nó.

Tất cả, Toàn Cơ đương nhiên nghĩ tới. Đến lúc đó, sợ là nàng thoát không được quan hệ. Không bảo vệ được chủ tử, nàng chẳng qua là một nô tỳ, nhất định sẽ bị trừng phạt.

Trác Niên có chút giật mình, thì ra suy xét nhiều như vậy, rốt cuộc vẫn có sai sót. Bằng không, làm sao có câu người tính không bằng trời tính chứ?

Trái tim thoáng buộc chặt, nếu không để Hoa phi nhận nuôi hoàng tử thì sao?

Hiện giờ xem ra, chỉ còn một cách. Đó chính là để tiểu hoàng tử chết ở Tuệ Ngọc cung.

Nhắm chặt hai mắt nữa, gương mặt hài tử thiên chân tươi cười lại xuất hiện trong đầu hắn, hắn thậm chí còn từng ôm lấy nó...

Thân thể run lên, tiếng ho khan theo đó phun ra, một thứ sền sệt từ khóe môi chảy xuống.

"Trác Niên." Lúc này cái gì cũng không màng, Toàn Cơ xốc màn trướng lên. Gương mặt tái nhợt gầy ốm đó đập vào mắt nàng, nàng lấy tay giúp hắn lau, hắn lại cầm tay nàng, khẽ cười: "Kỳ thật ta không muốn để ngươi nhìn thấy."

"Không sao, thật sự không sao." Nàng liều mạng lắc đầu, bàn tay run rẩy nắm chặt khăn lụa nhiễm máu. Nàng đè người hắn lại, nghiêm túc dặn dò, "Có một chuyện, ta muốn ngươi đồng ý."

Nhìn thần sắc của nàng, Trác Niên cảm nhận được tính nghiêm trọng. Toàn Cơ chỉ nói: "Chuyện của tiểu hoàng tử, ngươi không cần lo lắng. Ta biết lòng ngươi suy nghĩ cái gì, giết đứa nhỏ, đúng không?" Thấy ánh mắt hắn thay đổi, Toàn Cơ cười cười, "Ngươi phải tin ta, mặc kệ là ai đều không thể hại nó ở trong tay ta, ta bảo đảm!"

"Toàn Cơ..."

"Yên tâm đi, ta sẽ không xảy ra chuyện. Lần đó không chết được, huống chi là hiện tại?" Nàng nói vô cùng kiên định. Những chuyện hắn làm vì nàng đều đã đủ ra, nàng không muốn hắn lại tiếp tục mạo hiểm. Lúc nói chuyện, lòng bàn tay đã giúp hắn bắt mạch, Toàn Cơ nhíu mày, tình hình thật không khả quan. Nhưng nhìn bộ dáng của hắn lại không có chút đau buồn, Toàn Cơ đột nhiên nhớ tới một chuyện, gấp giọng: "Đúng rồi, sư phụ ta y thuật rất cao minh, có lẽ hắn có thể cứu được ngươi." Năm đó nàng bị thương nặng như vậy, không phải sư phụ cũng cứu sống được nàng sao?

Nghe nàng đột nhiên nhắc tới sư phụ, đáy mắt hiện lên một tia nghi hoặc, hắn không hỏi, chỉ nhẹ giọng: "Nói thì dễ, hậu cung này không thể để người ngoài tùy tiện ra vào. Ta... Cũng không có khả năng xuất cung." Hắn đang cho rằng sư phụ của Toàn Cơ nhất định đang ở bên ngoài.

Toàn Cơ ngẩn ra, chuyện này nàng lại quên mất. Nhưng, sư phụ lúc này đang ở đâu, nàng cũng không chắc. Lần trước theo Tấn Huyền Vương xuất cung, trên đường cái, nàng tựa hồ nhìn thấy sư phụ. Chỉ là, cho dù có gặp thì có thể nào, cũng như Trác Niên nói, căn bản không thể thực hiện được.

Czytaj Dalej

To Też Polubisz

117K 6.7K 130
Tác giả: Thiếu Địa Qua Thể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Cung đình, Y thuật, HE Số chương: 112 chương chính, 12 ngoại truyện, 2 phụ truyện Nguồn: Bản conv...
398K 25.7K 200
Tác giả: Phủ Thiên Thể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Cung đình, Hào môn, 2S, HE Số chương: 392 chương chính truyện Nguồn: converted by Leo Sing ở Wiki dịc...
3.2K 197 25
‼️Truyện được edit miễn phí tại wattpad và facebook. Mọi nơi khác đều là reup. Vui lòng cảnh giác nếu gặp trường hợp nạp tiền đọc truyện. Tôi sẽ khôn...
300K 5K 74
Văn án 1: Phim truyền hình đều nói ác nữ chỉ có thể là vai phụ, nhưng thực tế lại dạy cô rằng, lương thiện chỉ có thể chôn vùi bản thân. Diễn viên Tr...