Q3.P31.Chương 200: Không giúp được gì

1.5K 84 7
                                    

"Chuyện gì mà hoảng loạn vậy?"

Thái giám kia thấy Hạ Ngọc liền có chút chần chờ, Toàn Cơ lập tức kêu hắn nói nhanh, hắn liền tiến lên, không màng mà nói: "Hoàng Thượng mời quốc chủ Yên Khương tới thủy tạ uống rượu, các cung nhân đều chờ bên ngoài, nhưng bên trong... Bên trong hình như có tiếng đánh nhau, bọn nô tài cũng không dám vào." Ai cũng biết phi tần trong cung chỉ có Quý phi nương nương là có tiếng nói nhất, Tô công công chỉ đành kêu hắn tới tìm Quý phi.

Toàn Cơ sợ hãi không nhẹ, Hạ Ngọc cũng ngơ ngẩn cả người. Tư Vân đi ra, vừa định tiến lên hỏi chuyện, đã thấy Toàn Cơ nâng bước rời khỏi. Hạ Ngọc cũng định đuổi theo, nhưng nàng đã lên tiếng: "Sư phụ xuất cung quan trọng hơn, chuyện bên kia đã có ta, ngươi cứ yên tâm."

Hai bên Hạ Ngọc đều không dám thiếu cảnh giác, lúc này nghe Toàn Cơ nói thế, hắn khẽ trầm tư, rốt cuộc cũng xuất cung. Vương thượng dù sao ở trong hoàng cung cũng sẽ không nguy hiểm, nhưng công chúa lại không giống vậy.

Toàn Cơ chạy nhanh về phía trước, Tư Vân cũng vội vàng đuổi theo.

Dọc đường, thái giám lúc nãy lải nhải mà kể, nói tất cả mọi người đều nghe một tiếng vang rất lớn, cũng không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì. Bọn họ cũng rất muốn tiến vào nhưng Hoàng Thượng đã nói, không có mệnh lệnh, không được vào trong....

Cánh cửa thủy tạ quả nhiên vẫn đóng chặt, tuy chưa lại gần nhưng Toàn Cơ vẫn nghe được tiếng động bên trong. Nàng kêu cung nhân dừng bước, tự mình tiến lên, mở miệng: "Hoàng Thượng."

Bên trong vẫn không truyền ra tiếng nói, Toàn Cơ không biết có phải y không nghe thấy hay không, liền nói thêm một câu: "Hoàng Thượng, thần thiếp vào được không?"

Cung nhân phía sau đều đang tò mò muốn xem bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại thấy thời điểm Quý phi đi vào, chỉ thoáng mở cánh cửa một chút, thân mình nhỏ nhắn nàng đã nhanh chóng vào trong. Sau đó, cánh cửa lập tức bị đóng chặt.

Bàn vuông bên trong đã bị chém thành hai nửa, trên mặt đất, điểm tâm, hoa quả, còn cả bầu rượu đều quăng đầy bên dưới. Toàn Cơ khiếp sợ nhìn hai người đang đánh nhau, vội vã mở miệng: "Dừng tay!"

Thiếu Huyên và hắn một chưởng đối một chưởng, cả hai đều dùng toàn lực, sức lực từng người làm bọn họ chấn động, đột nhiên lui về vài bước. Toàn Cơ cuống quít xông lên, giữ chặt ống tay áo Thiếu Huyên: "Hoàng Thượng làm gì vậy?"

Lúc nãy tựa hồ nghe thấy tiếng của nàng, lúc này thấy nàng thật sự đi vào, Thiếu Huyên cả kinh, theo bản năng kéo nàng ra sau, trách cứ nói: "Ai cho nàng lúc này vào đây?" Nếu y ngộ thương nàng thì phải làm sao bây giờ?

Toàn Cơ cắn răng: "Ta không vào, các ngài cứ thế mà đánh tiếp sao?" Cánh tay bắt lấy y thoáng run rẩy, bọn họ có thân phận gì, sao có thể cùng nhau hồ nháo như vậy?

Yên Khương Vương thu tay, vung áo mở miệng: "Thì ra đế quân đánh không lại, nên kêu nữ nhân tới khuyên ngăn sao?" Hắn vừa thấy Toàn Cơ lo lắng chạy về phía Thiếu Huyên, trong lòng lại bắt đầu không cân bằng.

Ánh mắt Thiếu Huyên trầm xuống, vừa định mở miệng, đã nghe Toàn Cơ nói: "Vương thượng vẫn là trở về đi, Hạ đại nhân đã quay về, hình như công chúa xảy ra chuyện." Chỉ là chuyện gì, nàng không nói rõ.

Cung đình huyết: Đế vương bạc lạnh mất sủng phi - Hoại Phi Vãn VãnWhere stories live. Discover now