Q3.P3.Chương 26: Phong vân quỷ dị

2K 108 1
                                    

Nữ tử trước mắt, cách hai tầng tiêu trướng, lại thêm một tấm bình phong, cuối cùng là tấm rèm châu, thân ảnh sau đó cuối cùng đã không thể nhìn thấy. Ánh mắt hắn không thu lại, vẫn si ngốc mà nhìn.

Hắn vốn muốn giúp Tấn Huyền Vương, bởi vì năm đó y toàn tâm toàn ý với nàng. Mà hiện giờ, hắn càng phải nỗ lực giúp y, bởi vì chỉ có y ngồi lên đế vị mới có thể cho Toàn Cơ hạnh phúc.

Trác Niên nghiêng người, khẽ ho một tiếng, chất lỏng sền sệt lại từ khóe môi chảy ra. Bóng người trước mắt hiện lên, sau đó lộ ra khuôn mặt của Lam Nhi: "Tiểu thư." Nàng duỗi tay giúp hắn lau vết máu.

Nơi này không có người ngoài, nhưng Lam Nhi vẫn không sửa lại cách xưng hô. Có đôi khi diễn kịch quá lâu, hắn có lúc tưởng bản thân thật sự là Tô Vũ Đồng. Nhưng hiện tại, hắn không thể tiếp tục hồ đồ nữa, bởi vì người hắn muốn bảo vệ đang ở trước mắt hắn.

Ánh mắt lướt qua cung trang của Lam Nhi, sau đó nhìn người bên ngoài, hắn khép nhẹ hai mắt: "Thẩm đại nhân, ba tháng, ta còn có thể sống sao?" Không đợi Thẩm thái y trả lời, hắn lại nói, "Chỉ cần ta còn sống, ngươi đừng hòng động vào nàng. Nếu để Hoàng Thượng biết chuyện của chúng ta, sợ rằng đối với chủ tử của ngươi không tốt."

 Thời gian qua lâu như thế, hắn một tiếng liền gọi chủ tử, nhưng buồn cười nhất là, hắn không biết người đó rốt cuộc là ai.

Thẩm thái y tức giận, nhưng giờ phút này chỉ có thể nhịn. Người trước mặt đối với bọn họ mà nói còn hữu dụng, hắn cũng không thể giết. Chỉ là Toàn Cơ...

Nàng ta thật sự sẽ giữ kín như bưng sao?

Từ Tuệ Ngọc cung chạy ra, màn đêm đen nhánh, lúc này rõ ràng đã là mùa hạ nhưng cơn gió thổi qua lại thấm đậm se hàn. Nàng vẫn chưa khóc, có lẽ bắt đầu từ nhiều năm trước, nàng đã không biết khóc là gì.

Lòng bàn chân không biết dẫm phải thứ gì, bên dưới lảo đảo, nàng lập tức té lăn xuống đất. Cổ chân truyền tới cơn đau, nàng phảng phất như lần nữa nhìn thấy Trác Niên, hai mắt đột nhiên nắm chặt, nàng cơ hồ đã sắp quên khuôn mặt của hắn.

Hoa phi muốn nàng xuống tay hại chết Hoàng trưởng tử, thời điểm Trác Niên nói cứ đem việc này giao cho hắn, nàng căn bản không ngờ sự tình sẽ biến thành như vậy. Hắn muốn dùng mạng của mình đổi lấy sự bình an cho nàng, Toàn Cơ à, ngươi sao lại nhẫn tâm như vậy? Quá nhiều chuyện, lúc này từng thứ từng thứ một lướt qua trong đầu nàng.

Lòng bàn tay khảm sâu vào da, nóng rát, đau đớn, nhưng nàng thậm chí chưa từng cúi đầu nhìn kỹ vết thương. Nàng bò dậy, chỗ đau ở mắt cá cơ hồ làm nàng không đứng thẳng được, hít một ngụm khí lạnh, nàng lại tiếp tục đi về phía trước.

Toàn Cơ suy nghĩ thật nhiều, nàng phải làm thế nào để Trác Niên toàn thân mà rút lui đây?

Nàng không nghĩ ra được, thật sự không nghĩ ra được! Hiện tại, nàng chẳng qua là một tiểu cung nữ, nàng tự bảo vệ chính mình đã quá khó khăn thì sao có năng lực đưa hắn xuất cung? Hoa phi rơi đài, nàng mất đi chỗ dựa, diệt trừ một phiền toái, phía sau càng nhiều phiền toái nối gót tới.

Cung đình huyết: Đế vương bạc lạnh mất sủng phi - Hoại Phi Vãn VãnWhere stories live. Discover now