Cung đình huyết: Đế vương bạc...

By ndmot99

491K 22.1K 634

Tên Hán Việt: Cung vi huyết / lãnh cung kiều: Bạc lương đế vương thất sủng phi (宫闱血/冷宫娇:薄凉帝王失宠妃) Tác giả: Hoạ... More

Văn án
Tiền duyên (1)
Tiền duyên (2)
Q1.Chương 1: Chuyện xưa tựa như mây khói
Q1.Chương 2: Cung nữ Mục Chước
Q1.Chương 3: Thừa huy Phó thị
Q1.Chương 4: Dung nhan của nàng
Q1.Chương 5: Phế phi ở lãnh cung
Q1.Chương 6: Nàng tên Toàn Cơ
Q1.Chương 7: Tấu chương hồi kinh
Q1.Chương 8: Tình yêu khắc cốt
Q1.Chương 9: Đóa lan hồ điệp
Q1.Chương 10: Hành lang gấp khúc tương ngộ
Q1.Chương 11: Nàng không phải người đó
Q1.Chương 12: Thay nàng cầu tình
Q1.Chương 13: Người hiểu hắn nhất
Q1.Chương 14: Thân phụ kỳ hương
Q1.Chương 15: Càng trần càng hương*
Q1.Chương 16: Hộ vệ của y
Q1.Chương 17: Đích tử của tiên đế
Q1.Chương 18: Ý nghĩ không an phận
Q1.Chương 19: Tình cảm tỷ muội
Q1.Chương 20: Sơ triển thân thủ
Q1.Chương 21: Cùng nhau phẩm trà
Q1.Chương 22: Ban cho nàng tơ lụa
Q1.Chương 23: Cả người thủ đoạn
Q1.Chương 24: Gặp lại Mục Chước
Q1.Chương 25: Sương mù xem hoa
Q1.Chương 26: Y hôn nàng
Q1.Chương 27: Huynh đệ ôn chuyện
Q1.Chương 28: Ban nữ nhân cho y
Q1.Chương 29: Tín nhiệm hắn
Q1.Chương 30: Không hề thoái nhượng
Q1.Chương 31: Đây là tử tội
Q1.Chương 32: Giấu đầu hở đuôi
Q1.Chương 33: Thử lại lần nữa
Q1.Chương 34: Tới Tường Bình cung
Q1.Chương 35: Không rời nàng được
Q1.Chương 36: Thì ra là thế
Q1.Chương 37: Y và Huệ phi
Q1.Chương 38: Ngồi chung một kiệu
Q1.Chương 39: Khống chế không được
Q1.Chương 40: Tận lực thử một lần
Q1.Chương 41: Không phụ gửi gắm
Q1.Chương 42: Suy nghĩ khác nhau
Q1.Chương 43: Trong lòng hiểu rõ
Q1.Chương 44: Trở tay không kịp
Q1.Chương 45: Chút ảo tưởng
Q1.Chương 46: Vì hắn mà bị thương
Q1.Chương 47: Để nàng ở lại
Q1.Chương 48: Bọn họ đều giống nhau
Q1.Chương 49: Tồn tại dị tâm
Q1.Chương 50: Thử lẫn nhau
Q1.Chương 51: Không thể không cứu
Q1.Chương 52: Một đáp án
Q1.Chương 53: Vừa là thầy vừa là bạn
Q1.Chương 54: Mỗi người đều có bí mật
Q1.Chương 55: Cho y nhược điểm
Q1.Chương 56: Không bằng hành thích vua
Q1.Chương 57: Sống không bằng chết
Q1.Chương 58: Vẫn rất giống
Q1.Chương 59: Đuổi theo nàng
Q1.Chương 60: Gọi nàng là Toàn Nhi
Q2.Chương 1: Trẫm không quen biết
Q2.Chương 2: Gặp lại Huệ phi
Q2.Chương 3: Thư tín kịch liệt
Q2.Chương 4: Dùng người tại đây
Q2.Chương 5: Hai phi gặp nhau
Q2.Chương 6: Người đó rốt cuộc là ai?
Q2.Chương 7: Vết bớt hình hoa mai
Q2.Chương 8: Cảm giác quen thuộc
Q2.Chương 9: An tĩnh mà chờ tin lành
Q2.Chương 10: Thị phi khắp nơi
Q2.Chương 11: Không hề sợ hãi
Q2.Chương 12: Từ diễn thành thật
Q2.Chương 13: Hắn muốn liên hôn
Q2.Chương 14: Chủ ý hay
Q2.Chương 15: Muội muội của nàng
Q2.Chương 16: Thiên ý
Q2.Chương 17: Lễ vật chúc mừng
Q2.Chương 18: Dựa theo người mà làm
Q2.Chương 19: Danh chính ngôn thuận
Q2.Chương 20: Một tấm vương bài
Q2.Chương 21: Thỉnh chỉ xuất cung
Q2.Chương 22: Thay nàng chịu tội
Q2.Chương 23: Lo lắng cho nàng
Q2.Chương 24: Đương nhiên là thích
Q2.Chương 25: Bôi thuốc giúp nàng
Q2.Chương 26: Ngậm miệng không nói
Q2.Chương 27: Không dám nói bậy
Q2.Chương 28: Cho y xuất cung
Q2.Chương 29: Đều là người của hắn
Q2.Chương 30: Không yêu giang sơn
Q2.Chương 31: Ai đã cứu nàng?
Q2.Chương 32: Ở cạnh bổn vương
Q2.Chương 33: Bồi dưỡng tình cảm
Q2.Chương 34: Xa hoa lộng lẫy
Q2.Chương 35: Quyết định quan trọng
Q2.Chương 36: Vẫn luôn đúng mực
Q2.Chương 37: Tỷ muội tình thâm
Q2.Chương 38: Những hoài tâm sự
Q2.Chương 39: Đâm ngang giữa đường
Q2.Chương 40: Thu hết vào mắt
Q2.Chương 41: Trái tim vẫn còn ở đây
Q2.Chương 42: Cảm xúc lẫn lộn, nửa vui nửa buồn
Q2.Chương 43: Cô gia quả nhân*
Q2.Chương 44: Không biết quý trọng
Q2.Chương 45: Tô phi nhận sai
Q2.Chương 46: Không cam lòng ở dưới
Q2.Chương 47: Vương gia rời kinh
Q2.Chương 48: Y phục không thể che giấu hết cơ thể
Q2.Chương 49: Ánh phi có thai
Q2.Chương 50: Hắn nổi giận
Q2.Chương 51: Gọi hắn, Vân Khanh
Q3.P1.Chương 1-10
Q3.P2.Chương 11-19
Q3.P3.Chương 20-24
Giải thích
Q3.P3.Chương 25: Không có thuốc giải
Q3.P3.Chương 26: Phong vân quỷ dị
Q3.P3.Chương 27: Hoa phi sảy thai
Q3.P3.Chương 28: Giang Ánh Dung điên rồi
Q3.P4.Chương 29: Thật sự không cam tâm
Q3.P4.Chương 30: Tự mình dụng hình
Q3.P4.Chương 32: Phụ nhân u bế*
Q3.P4.Chương 33: Tới thăm Trác Niên
Q3.P4.Chương 34: Chỉ có hận hắn
Q3.P4.Chương 35: Thưởng đoạt hoàng tử
Q3.P4.Chương 36: Khôi phục phân vị
Q3.P4.Chương 37: Thiết yến trên Hành đài
Q3.P4.Chương 38: Hưng Bình công chúa
Q3.P5.Chương 39: Không câu nệ tiểu tiết
Q3.P5.Chương 40: Sư phụ của nàng
Q3.P5.Chương 41: Không phải kẻ thù
Q3.P5.Chương 42: Cả đêm không ngủ
Q3.P5.Chương 43: Phòng họa tương lai
Q3.P5.Chương 44: Gặp lại Trác Niên
Q3.P5.Chương 45: Không hãm sâu vào
Q3.P5.Chương 46: Khởi hành về nước
Q3.P5.Chương 47: Yên Khương xảy ra chuyện
Q3.P5.Chương 48: Vương gia, cẩn thận
Q3.P6.Chương 50-56
Q3.P7.Chương 57-63
Q3.P8.Chương 64-70
Q3.P9.Chương 71-76
Q3.P10.Chương 77-81
Q3.P11.Chương 82-88
Q3.P12.Chương 89-93
Q3.P13.Chương 94-98
Q3.P14.Chương 99-103
Q3.P15.Chương 104-106
Q3.P16.Chương 107-113
Q3.P17.Chương 114-122
Q3.P18.Chương 123-128
Q3.P19.Chương 129-134
Q3.P20.Chương 135-140
Q3.P21.Chương 141-146
Q3.P22.Chương 147-151
Q3.P23.Chương 152-156
Q3.P24.Chương 157-161
Q3.P25.Chương 162-167
Q3.P26.Chương 168-174
Q3.P27.Chương 175-179
Q3.P28.Chương 180-184
Q3.P29.Chương 185-190
Q3.P30.Chương 191: Không màng nhân tình
Q3.P30.Chương 192: Y rất đau lòng (16+)
Q3.P30.Chương 193: Không đáng kể
Q3.P30.Chương 194: Huynh muội tình thâm
Q3.P30.Chương 195: Chuyện đã đồng ý tuyệt không nuốt lời
Q3.P31.Chương 196: Bến bờ của nàng
Q3.P31.Chương 197: Hắn không cam tâm
Q3.P31.Chương 198: Sẽ không buông tay
Q3.P31.Chương 199: Không thành vấn đề
Q3.P31.Chương 200: Không giúp được gì
Q3.P31.Chương 201: Điều duy nhất sót lại (18+)
Q3.Phần 32
Q3.Phần 33 (18+)
Q3.Phần 34 (18+)
Q3.Phần 35
Q3.Phần 36: Hài tử
Q3.Phần 37
Q3.Phần 38
Q3.Phần 39
Q3.Phần 40
Q3.Phần 41
Q3.Phần 42
Q3.Phần 43
Q3.Phần 44
Q3.Phần 45: Vân Tâm bại lộ (Cao trào)
Q3.Phần 46
Q3.Phần 47
Đại kết cục (Thượng)
Đại kết cục (Hạ)
Kết thúc
Đôi lời cuối cùng

Q3.P4.Chương 31: Quá dễ dàng cho nàng ta

1.9K 83 1
By ndmot99

Trên mặt thị vệ hiện ra tia kinh ngạc, lướt qua vai Hoa phi thấy Hàn Thanh đi tới, hắn thở phào nhẹ nhõm, vội nói: "Tướng quân, Hoa phi nương nương muốn vào trong."

Hoa phi không quay đầu, nhưng Toàn Cơ không khỏi đưa mắt nhìn lại. Trên người Hàn Thanh vẫn mặc một bộ áo giáp màu bạc, trong tay không cầm trường kiếm. Hắn không nhiều lời, phất tay ý bảo thị vệ tránh ra, thấp giọng: "Nương nương, mời."

Hoa phi vẫn không nhìn hắn, lập tức nâng bước đi vào. Phó Thừa huy bị nhốt trong tẩm cung của mình, tiếng khóc của nàng ta từ trong truyền tới, cánh cửa bị gõ "Bang bang", thanh âm nữ tử sớm đã nghẹn ngào khó nói: "Hoàng Thượng, thần thiếp bị oan! Hoàng Thượng, ngài nghe thần thiếp giải thích đi Hoàng Thượng! Hoàng Thượng..."

Bên ngoài truyền tới tiếng bước chân, còn cả bóng người hiện lên cửa lớn, Phó Thừa huy như nhìn thấy tia hy vọng, dùng sức vỗ cửa: "Có phải Hoàng Thượng tới gặp thần thiếp đúng không? Hoàng Thượng... Hoàng Thượng, thần thiếp thật sự bị oan!"

Cánh cửa lập tức bị đẩy ra, cả người Phó Thừa huy không chút phòng bị đụng phải người bên ngoài. Nàng ngã xuống đất, liền cuống quít bò dậy, lúc ngẩng đầu đã thấy ánh mặt trời theo người tiến vào, nàng có chút hoa mắt. Đợi người đó tới gần, nàng mới há to miệng.

Hoa phi!

Chỉ mới một ngày không gặp, Toàn Cơ đã cơ hồ sắp không nhận ra Phó Thừa huy. Hai má nàng ta căng tròn nay rũ xuống, khóe miệng dường như còn lưu lại vết máu làm người ta hoảng sợ. Ngày đó ở Tường Bình cung nàng ta còn một bộ dáng sắc bén, hôm nay gặp lại, chỉ còn tiều tụy và tái nhợt. Một cước đó tuy Bạc Hề Hành không đá chết nàng ta, nhưng lại không cho thái y tới chữa trị.

Toàn Cơ đỡ Hoa phi qua ghế trên ngồi xuống, Hàn Thanh cũng đuổi tới, lúc này Phó Thừa huy mới hoàn hồn. Biểu tình của nàng có chút hoảng sợ, nhiều lần động môi nhưng cái gì cũng không nói được.

Hàn Thanh nghiêng mặt nhìn Hoa phi, nói: "Nương nương, hiện tại cách lúc hành hình còn hai canh giờ, ngài..."

Hoa phi hừ lạnh một tiếng: "Bổn cung chờ được. Làm phiền Hàn tướng quân chuẩn bị hình cụ cho bổn cung."

Đáy mắt Hàn Thanh lộ rõ kinh ngạc: "Nương nương, việc này chỉ sợ không tốt cho lắm. Hoàng Thượng không nói phải tra tấn..."

"Hoàng Thượng cũng không nói không được động vào nàng ta." Ánh mắt Hoa phi trầm xuống, ngón tay theo đó siết chặt, một ly rượu độc, hoặc ba thước lụa trắng chẳng phải là quá dễ dàng cho nàng ta hay sao?

Hàn Thanh nghẹn lời, có chút khó xử lên tiếng: "Nhưng nơi này lấy đâu ra hình cụ?"

Ánh mắt Hoa phi trước sau chưa từng dời khỏi người Phó Thừa huy, lời nói đã băng lãnh cơ hồ có thể kết thành băng: "Gậy gỗ, tướng quân có thể tìm cho bổn cung chứ?"

"Cái này... Vâng." Hàn Thanh lập tức phân phó thị vệ bên ngoài chuẩn bị.

Toàn Cơ không rõ Hoa phi rốt cuộc muốn làm gì, Phó Thừa huy té trên mặt đất lúc này mới thật sự phản ứng lại, nàng ta hoảng sợ nhìn Hoa phi, mấy lần định bò dậy mà không được, liền vội vã khóc lớn: "Nương nương, không phải tần thiếp làm, thật sự không phải tần thiếp!" Nàng ta bò dậy, phủ phục dưới chân Hoa phi, run rẩy lôi kéo góc váy tím nhạt của nàng.

Toàn Cơ vội đẩy Phó Thừa huy ra, đôi mắt chứa đầy nước mắt rõ ràng hiện lên một tia tức giận, lúc này nàng ta lập tức thu lại, ngẩng mặt mà nhìn Hoa phi: "Nương nương, ngài phải tin tần thiếp. Là... Là Tô phi nương nương hại ngài, độc nhất định là nàng ta hạ, tần thiếp là bị hãm hại! Nàng ta hạ độc, nên tìm muốn người thay nàng ta gánh tội đó nương nương!"

Hoa phi vẫn ngay ngắn ngồi đó, ánh mắt khiếp người, trước sau vẫn chưa nói câu nào. Khuôn mặt kia âm trầm đến mức làm người ta nhịn không được mà rùng mình.

Hàn Thanh đứng ngay cửa, lạnh lùng nhìn vào, thời điểm Phó Thừa huy nhắc tới Tô phi, đáy mắt hắn rõ ràng thoáng động, nụ cười biến hóa, tất cả đều thu vào đáy mắt Toàn Cơ. Hàn Thanh là người của Bạc Hề Hành, hắn đột nhiên xuất hiện ở đây, nhất định là do Bạc Hề Hành phái tới giám thị. Nhưng, về chuyện của Tô phi, hoàng đế hẳn tin nàng vô tội, bởi vì "Phệ tâm" không có thuốc giải, không phải sao?

Việc này, cho dù Phó Thừa huy có khóc lóc kêu oan, cho dù nàng ta có nhắc tới Tô phi, Bạc Hề Hành cũng sẽ không chút hoài nghi. Nghĩ tới đây, nàng cũng thoáng yên tâm không ít.

Thấy Hoa phi không nói lời nào, Phó Thừa huy càng thêm hoảng loạn, nàng ta giơ tay giữ lấy ống tay áo của Hoa phi, khóc lóc cầu xin: "Nương nương, ngài nhất định phải tin tần thiếp, nhất định phải tin tần thiếp. Những lời tần thiếp nói đều là sự thật! Tần thiếp hại ngài, người tiếp theo được Hoàng Thượng sủng ái cũng không tới phiên tần thiếp! Nhưng Tô phi nương nương thì khác, nếu không có ngài, nàng ta còn nhận nuôi Hoàng trưởng tử, vậy hậu cung này còn không phải là thiên hạ của nàng ta sao? Hơn nữa... Hơn nữa nàng ta trước sau luôn cho rằng tần thiếp và ngài uy hiếp tới địa vị của nàng ta!"

Phó Thừa huy vừa nói, ánh mắt đột nhiên dừng trên người Toàn Cơ. Nàng ta như nhớ tới gì đó, giơ tay chỉ thẳng vào nàng, giọng nói the thé: "Ta biết rồi, là ngươi! Là ngươi thông đồng với Tô phi, nhất định là vậy!"

Toàn Cơ ngẩn ra, sau đó liền thong dong nói: "Ngài đừng nói bậy."

"Hừ, ta nói bậy sao? Hôm đó ngươi hái trộm hoa ở Ngự Hoa Viên bị ta bắt gặp, ta tới Tuệ Ngọc cung nhờ Tô phi xử trí ngươi, nàng ta thì sao? Nàng ta từng xử trí ngươi sao?" Phó Thừa huy làm như hiểu ra mọi thứ, "Ta biết rồi, cái gì là sợ đắc tội Hoa phi nương nương chứ, tất cả đều là giả! Ngươi và Tô phi sớm đã thông đồng!"

Ánh mắt yên lặng lướt qua gương mặt của Hoa phi, thấy thần sắc nàng chưa từng thay đổi, Toàn Cơ mới mở miệng: "Nương nương oan uổng nô tỳ hái hoa cũng không phải lần đầu." Bất động thanh sắc nhấn mạnh hai từ "hái hoa", xảo diệu đem trọng tâm dồn hết lên đó. Người khác không biết, nhưng Hoa phi sao có thể không rõ, Toàn Cơ kỳ thật là vì chuyện của Ngưng Hương hoàn. Câu kế tiếp nàng không nói, nhưng thâm ý bên trong cũng đủ để bản thân Hoa phi hiểu rư.

Hoa phi tuy vẫn chưa nói chuyện, nhưng đáy mắt đã phẫn nộ không ít. Phó Thừa huy vẫn tiếp tục: "Hoa phi nương nương, cung nữ cạnh ngài khẳng định đã hưởng được lợi lộc gì từ Tô phi, cho nên mới muốn diệt trừ tỷ muội chúng ta! Nương nương, ngài đừng tin bọn họ, chuyện hạ độc lần này thật sự không phải tần thiếp làm!"

Hoa phi không nói gì, cũng không giúp Toàn Cơ nói chuyện, Phó Thừa huy liền tưởng nàng ta nói mấy lời này đã làm lay động đuợc đối phương, liền tiếp tục liều mạng kêu oan.

Lúc này, có thị vệ ngoài cửa thì thầm mấy câu với Hàn Thanh, Hàn Thanh liền xoay người, đem gậy gỗ gác lên bàn, mở miệng: "Nương nương, đồ đã mang tới."

Ánh mắt Hoa phi dừng trên người Phó Thừa huy lúc này mới dời đi, nàng nhẹ nhàng bâng quơ liếc nhìn cây gậy trên bàn, thấp giọng: "Làm phiền Hàn tướng quân. Bổn cung muốn cùng Phó Thừa huy nói chuyện một lát, thỉnh tướng quân tránh đi."

Lời vừa nói ra, đôi mắt Phó Thừa huy rực sáng, Toàn Cơ đọc được trong đôi mắt đó tất cả đều là hy vọng. Chỉ là nàng không cho là vậy, nàng hiểu Hoa phi, nàng ấy không phải loại người dễ dàng buông tha như vậy.

Hàn Thanh có chút khó xử: "Việc này... Mạt tướng ở đây có thể bảo vệ nương nương chu toàn."

Hoa phi trào phúng cười, lúc này nàng xác thật tay trói gà không chặt, muốn chính mình tự tay giải quyết kẻ thù cũng không thể. Nàng hít vào một hơi, mới nói: "Vậy sai người cột nàng ta vào cây cột đi, như vậy, Hàn tướng quân còn lo lắng cho bổn cung nữa không?"

Nghe vậy, sắc mặt Phó Thừa huy lập tức thay đổi, vừa định tiến lên, Hàn Thanh đã gọi người đi vào, trói nàng ta vào cây cột bên cạnh. Sau đó, mọi người mới lui ra.

Continue Reading

You'll Also Like

16.2K 1.6K 67
Một triều đại võ công oai hùng, trải qua hai mươi bốn năm tồn tại, nay sụp đổ dưới chân voi một cách tàn nhẫn. Một cô gái mang hoài bão to lớn, muốn...
240K 11.3K 157
[ĐÃ XUẤT BẢN] 🌟 Thể loại: Cảm hứng lịch sử Việt Nam, Hài hước, Yếu tố Y học... 🌟 Giới thiệu truyện: Trăm tính vạn tính nàng cũng không tính được vì...
300K 5K 74
Văn án 1: Phim truyền hình đều nói ác nữ chỉ có thể là vai phụ, nhưng thực tế lại dạy cô rằng, lương thiện chỉ có thể chôn vùi bản thân. Diễn viên Tr...
81.8K 1.6K 10
Thể loại : cổ đại, sắc, cao h, HE, hoàn. Tình trạng :Hoàn Số chương :10chương Theo mị đây là bộ hay mà cốt truyện chất lượng nhất của Nguyên Viện đ...