[ĐM] Sợi Dây Ràng Buộc

By P5_Neko

9.1K 377 201

Thể loại: Hiện Đại, BL, HE, H+ (18+). Tình trạng của truyện: chưa hoàn thành hết nên mong mọi người hãy theo... More

Chương 1: Gặp nhau
- Part 2 -
- Part 3 -
- Part 4 -
- Part 5 -
- Part 6 -
Chương 2: Yêu
- Part 8 -
Ngoại truyện: Truyện cái giường
- Part 9 -
- Part 10 -
Chương 3: Ba ngày nghỉ
- Part 12 -
Bản Thông Báo Gấp !!!!
Ngoại truyện: Giận!
Chương 4: Nồng nàn và nóng bỏng
- Part 14 -
- Part 16 -
- Part 17 -
- Part 18 -
Ngoại truyện: Để anh lo!
Phần đặc biệt: Phóng sự 5 phút...
Phần đặc biệt: Thừa nhận
Phần đặc biệt: Sum họp
Phần đặc biệt: Chuyện không ngờ!?
Phần đặc biệt: Giao thừa
Phần đặc biệt: Ngày đầu năm
Ngoại truyện: Thăm nhà ngoại (bà ngoại)
Chương 5: Chia ly
- Part 20 -
- Part 21 -
- Part 22 -
- Part 23 -
- Part 24 -
Chương 6: Hiểu lầm
- Part 26 -
- Part 27 -
- Phần 28 -
- Part 29 -
Chương 7: Làm lành hay chia cách?
- Part 31 -
- Part 32 -
- Part 33 -
- Part 34 -
- Part 35 -
Chương 8: Quay về quỹ đạo cũ
- Part 37 -
Chương 9: Đêm cuồng nhiệt
- Part 39 -
Ngoại truyện: Sau đêm ân ái...
Chương 10: Quá khứ của Vĩ Kì
- Part 41 -
- Part 42 -
- Part 43 -
- Part 44 -
Ngoại truyện: Nhật kí anh viết cho em
Chương 11: Hối lỗi và lặng lòng
- Part 46 -
- Part 47 -
Chương 12: Tia sáng
- Part 49 -
- Chap 50 -
Ngoại truyện: Căn phòng của Thiên
Chương 13: Hạnh phúc

- Part 15 -

124 8 0
By P5_Neko

Tiếng động cơ xe chạy ồ ồ làm anh như muốn trốn về với Vĩ Kì. Anh cố căng mắt ra nhìn mọi vật xung quanh sau lớp kính mờ.

Tử Thành đang suy nghĩ một chủ đề nào đó để bắt chuyện với cậu em zai khó tính này.

Anh nhìn Hứa Thiên qua kính chiếu hậu, gặng giọng hỏi.

_Sáng nay em làm gì mà lâu quá vậy?

Thiên vẫn nhìn đến một điểm xa xăm nào đó, lạnh lùng nói.

_Chẳng làm gì cả!

Hỏi đến khúc này làm Thành chợt nhớ đến một việc.

_Cho anh hỏi tiểu Kì có sao không em? Sao mà em ấy bị đau chân vậy?

Lại một lần nữa, anh vẫn lạnh lùng trả lời.

_Không gì hết!

Lần này anh thật sự hết biết cách để bắt chuyện với Thiên, chỉ biết tập trung lái xe chứ không dám hỏi lung tung nữa.

.

Chiếc xe chạy qua một cây cầu dây băng, chạy đến một khu hộ nào đó rồi dừng lại trước một căn hộ có dãi hàng rào trắng.

Thành cầm điện thoại lên gọi cho ai đó rồi mở cửa bước ra ngoài xe.

Từ trong căn hộ bước ra một cô gái da trắng, mái tóc dài màu hạt dẻ, vóc dáng thanh mảnh.

Cô ta xách một túi quà, bước lại gần phía Tử Thành, anh nhẹ vuốt mái tóc cô rồi xách túi quà hộ cô. Thành bỏ túi quà vào cốp xe rồi mở cửa trước cho cô vào.

Cô nhìn Thiên rồi chào, anh gật đầu đáp lại. Thành bước vào xe rồi nổ máy đi.

.

Suốt dọc đường, Thành không ngừng nói chuyện với cô gái, họ nói chuyện, kể nhau nghe về những gì đã diễn ra trong lúc họ xa nhau. Họ nói chuyện với nhau bằng những lời ngọt ngào chau chuốt.

Thiên ngã người về bên góc trái của dãi ghế.

Thi thoảng cô gái làm nũng rồi hôn lên má Thành, trên mặt anh lộ rõ niềm vui sướng.

Thiên như không còn quan tâm đến những gì đang diễn ra trước mặt mình, không còn nghe được gì nữa, anh lặng nhìn về góc phải của dãi ghế, lòng bỗng nhiên trống rỗng: "Vĩ Kì! Em ở đây thì tốt biết mấy!"

.

_Hơ... hắt xì...

Vĩ Kì đang ngồi run lập cập trong tấm chăn, tay liên tục nhấn vào màng hình một dãi số điện thoại quen thuộc.

"Reng... reng..."

Hứa Thiên cầm điện thoại lên xem, là số điện thoại của cậu, anh bỏ cả ăn rồi tức tốc chạy thật nhanh lên phòng, đóng rầm cửa lại.

_Anh nghe nè!

_H... hắt... xì...!

_Nè! Em sao vậy hả? - giọng anh đầy lo lắng.

_Ơ. Em không sao đâu! Tại lạnh quá nên em nhảy mũi vài cái đó mà! Hì hì.

_Đồ ngốc. Phải biết giữ ấm chứ!

_Anh à! Lò sưởi nằm ở đâu vậy? Em kiếm ở trong phòng mà không thấy!

Anh suy nghĩ một lát rồi trả lời cậu.

_Ở trong nhà kho đó!

Anh lại nhắc nhở cậu.

_Ra ngoài trời lạnh lắm! Em phải nhớ mặc đồ đủ ấm và mặc áo khoác vào. Anh có áo len trong tủ, cứ lấy mặc. Không được để bệnh đấy!

_Rồi rồi, em biết! Anh đừng lo cho em. Bây giờ em đi lấy lò sưởi đây! Chút sẽ nói chuyện với anh sau. Bye bye!

Tiếng điện thoại tât ngân dài bên tai, cảm xúc trong anh đang lẫn lộn.

Anh ngả người xuống giường, lắng nghe tiếng chuông gió kêu ngoài ban công.

.

Cậu tắt máy. Chạy lại tủ đồ kiếm một cái áo len mặc vào.

Áo của anh dài và rộng thùng thình, làm cậu có cảm giác như mình bị thu nhỏ lại.

_Ôi trời! Chả lẽ mình bị lùn xuống rồi sao?

Cậu đem đôi giày ra ngoài, mang vào, khóa cửa lại cẩn thận. Cậu mới chợt nhận ra rằng... bản thân cậu đã... quên mang theo chìa khóa phòng lẫn... điện thoại!!!

.

Cậu bước ra ngoài trời rồi tiến thẳng đến nhà kho.

Những cơn gió lạnh lùa qua làm cả thân thể cậu như tê buốt. Cậu lấy hai tay xoa xoa cánh tay, thở ra những ngụm khói trắng.

Vô tình.

Cậu đụng phải một cành cây khô, một cọng len trên chiếc áo đã bám vào cành cây, cậu vẫn cứ bước tiếp mà không hề hay biết...

.

.

.

Anh nằm thiếp đi rồi chợt tỉnh dậy: đã một tiếng rưỡi trôi qua, anh cầm điện thoại lên gọi cho cậu.

Tiếng điện thoại ngân dài mà không thấy cậu nhấc máy nghe, anh bỗng thấy lo nhưng tự nhủ với bản thân: "Không sao! Chắc là do em ấy đang tắm hay làm gì đó nên không nghe máy được."

...

Khoảng 30 phút sau...

Anh lại gọi cho cậu, vẫn là tiếng điện thoại ngân dài bên tai. Lúc này, anh thật sự lo lắng.

Cách 1 phút, anh lại gọi một lần, vẫn khôbg có ai nhấc máy...

Đến cuộc gọi thứ 25 thì... anh nghe một giọng nói đầy vô cảm từ đầu dây bên kia: "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện..."

Lòng anh như lửa đốt, nhanh chóng choàng áo khoác vào, vội quơ mớ chìa khóa đi xuống phòng khách.

Mọi người đang tận hưởng cảm giác ấm cúng bên nhau.

Anh đứng trước mặt mọi người, vội gật đầu chào.

_Con về câu lạc bộ đây! Ở đó có chuyện gấp.

Anh vội chạy ra nhà xe, lấy chiếc mô tô phóng như lao ra khỏi sân nhà rồi mất dần theo ánh tuyết trắng xóa.

Một người phụ nữ cỡ tuổi trung niên đứng trước cửa nhà ngóng theo dáng Thiên đang dần khuất.

_Không biết tiểu Thiên làm gì mà vội vậy chứ!

Tử Thành bất chợt xuất hiện, ôm bà từ phía sau.

_Mẹ à!

Bà quay lại nhìn anh - _Cái thằng nhóc này! Lớn rồi mà vẫn cứ làm nũng mẹ như thế! Đừng quên là vợ tươnh lai của con đang có mặt ở đây đó!

_Hì! Có sao đâu chứ! Tại con thương mẹ mà!

_Thằng này chỉ được cái khéo nịnh.

Anh đứng thẳng, khẽ nói nhỏ với bà.

_Mẹ sắp có tin vui từ tiểu Thiên rồi đó!

_Con nói cho mẹ nghe nào!

_Ấy! Sao được à! Chuyện này phải để chính tiểu Kì nói thì mới thú vị mẹ à!

Bà cười hiền hậu - _Ừ nhỉ?

_Thế thì mẹ phải kiên nhẫn chờ đợi thôi!

Anh vỗ tay khen ngợi bà - _Chính xác!

{Vậy... thực ra... chuyện đó là chuyện gì... mà Thành phải úp mở như thế!... đón xem những part tiếp theo nhé mọi người! Rồi mọi chuyện sẽ rõ thôi!}

Continue Reading

You'll Also Like

24.3K 957 107
Tên gốc: 上风 Hán Việt: Thượng Phong Tác giả: Tuyết Tùng Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm H văn, Ngọt sủng, Song khiết 🕊️, Vườ...
42.3K 4.2K 37
Câu chuyện này được phóng tác dựa trên sự yêu thích của tác giả với nhân vật Sun và Ongsa trong tiểu thuyết 23 độ 5 Trái Đất nghiêng. Hệ thống nhân...
427K 15.7K 102
WE ARE... CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU CỦA CHÚNG TA (We are... คือเรารักกัน) Tác giả: Parawee Độ dài: 77 chương "Lần đầu gặp gỡ chẳng có tí ấn tượng nào, như...
32.2K 3.6K 72
Tác phẩm: Thiên kim thật cùng thiên kim giả ở bên nhau Tác giả: Lai Bôi Hồng Trà Thể loại: Nguyên sang - Bách hợp - Cận đại hiện đại - Tình yêu Thị g...