「𝐉𝐮𝐣𝐮𝐭𝐬𝐮 𝐤𝐚𝐢𝐬𝐞𝐧」...

By sli_mier

132K 18.2K 1K

Furimiwa Kagura là một con người, nhưng đồng thời lại bị cả nhân loại chối bỏ. Cho nên Kagura quyết định, cô... More

Vol.0: Kẻ bị tước đi tất cả: Khởi đầu
Chương 1: Vạn sự khởi đầu nan
Chương 2: Thay đổi - Trở lại
Chương 3: Thay đổi - Trở lại (2)
Chương 4: Nhiệm vụ bắt cặp
Chương 5: Khó khăn của một chú thuật sư đặc cấp
Chương 6: Kagura xổng chuồng rồi!!!
Chương 7: Q&A - Hỏi xoáy đáp xoay
Chương 8: Chuyện cỏn chuyện con
Chương 8.5
Chương 9: Cha con khác phả hệ
Chương 10: Bí mật của Kagura
Ngoại truyện 1: Hành trình bái sư
Chương 11: Bạn học cũ và hậu bối mới
Chương 12: Lạc lõng
Chương 13: Vặt vãnh
Chương 14: Tử
Chương 15: Shake
Chương 16: Bảo mẫu Gojo Satoru
Chương 17: The Flip Side
Ngoại truyện 2: Cảm nhận của mọi người về Kagura?
Chương 18: Rắc rối
Chương 19: Tan chảy
Chương 20: Kagura có bạn trai?!
Chương 21: Chiến dịch xua đuổi ong bướm
Chương 22: Nhiệm vụ bắt cặp (2)
Chương 23: Nguy hiểm rình rập
Chương 24: Sự cố
Chương 25: Đau đớn
Chương 26: Sự tin tưởng
Chương 27: Ở một diễn biến khác
Chương 28: Mẫu người yêu lí tưởng
Chương 29: Tiếp theo của chương 28
Chương 30: Thu hẹp khoảng cách
Ngoại truyện 3: Đứa con chui ra từ đâu?
Chương 31: Méo mó - Tạp nham - Hỗn loạn
Chương 32: Vũng lầy cảm xúc: Tình yêu
Chương 33: Hơi thở
Ngoại truyện 4: Đôi lúc giữa chúng ta
Vol.01: Kẻ bị tất cả nguyền rủa: Quay lại
Chương 34: Kỳ thi máu me- chết chóc
Chương 35: Kỳ thi máu me - chết chóc (2)
Chương 36: Chú thuật sư hồi chiến time
Chương 37: Đôi bạn thân và cô nàng chú thuật sư đặc cấp
Chương 38: Một vài nghi vấn
Chương 39: Mảnh vỡ kí ức như cái dằm trong tim
Chương 40: Tháng năm
Chương 41: Hey! Kagura comeback!
Chương 42: Nguyền hồn yêu nữ
Chương 43: Bí mật
Chương 44: Kẻ phiền phức
Chương 45: Chạy trốn
Chương 46: Bước ngoặt lớn
Chương 47: Bắt sóng với đồng loại
Ngoại truyện 5: Não đụt kiểu ;-;
Ngoại truyện 6: Giáng sinh về giữa chuỗi deadline
Chương 48: Trường - Nhà
Chương 49: Hội ngộ
Chương 50: Kẻ khó chịu và Kẻ khó ưa
Chương 51: Giới hạn của kẻ mạnh nhất
Chương 52: Thiên Dữ Chú Phược
Chương 53: "Chú thuật sư đặc cấp".
Chương 54: Biến cố Shibuya - Hỗn chiến
Chương 55: Nhiệm vụ trước mắt: Giải cứu Gojo
Tâm sự trước giờ cơm chiều
Chương 56: Vết cào cháy rát da thịt
Chương 57: Kamo Noritoshi?
Chương 58: Thời đại mới, thế giới mới
Chương 59: Cố gắng hóa hư vô
Chương 60: Chạm trán
Chương 61: Xử tử
Chương 62: Đồng minh mới
Chương 63: Trò chơi sinh tồn - Tử diệt hồi du
Chương 64: Hoăng Tinh Cung
Chương 65: Lãnh địa số 8 - Osaka
Chương 66: Bật nhạc lên rồi nhảy điệu Valse
Ngoại truyện 7: Nhiệm vụ đặc biệt
Chương 67: Chiến trường của những tên điên
Chương 68: Chó hoang
Chương 69: Cứ tưởng là điệu nhạc đã dứt
Chương 70: Khống kịch
Chương 71: Bành trướng lãnh địa: Huyết ngục ma xích
Ngoại truyện 8: Nếu biết trước chúng ta không hề có ngày mai.
Chương 72: Để một ai đó còn nhớ đến mình
Ngoại truyện 10: Giận hờn vu vơ.
Chương 73: Kết giới Tokyo
Chương 74: Thiên thần?
Chương 75: Ngoài tầm kiểm soát.
Chương 76: Bắt sống.
Chương 77: Lựa chọn.
Chương 78: Làm.
Chương 79: Thua.
Chương 80: Khó nói. Khó nhìn.
Chương 81: Đặt cược vào một tương lai không bao giờ tới.
Chương 82: Kẻ mạnh nhất.

Ngoại truyện 9: Nếu biết trước chúng ta chẳng hề có ngày mai.

221 29 2
By sli_mier

3.

Trời vào mùa hạ, mấy cơn mưa phùn cũng lất phất kéo đến theo. Trong những lúc mây đen bất chợt ùa về cùng mấy trận sấm chớp gầm lên giữa không gian ban chiều, Kagura sẽ luôn ở bên ngoài, cố gắng làm nốt nhiệm vụ của mình rồi trở về nhanh nhất có thể.

Kagura ghét đau. Cô không thích việc cơ thể của bản thân mình trở nên bầm dập hay là trầy xước đủ chỗ. Và những lúc bản thân cô đang bị thương mà còn dính mưa nữa thì thôi, chẳng còn gì khiến cô nàng có thể điên tiết hơn được nữa.

Nói theo một cách dễ hiểu nhất thì là cô ghét đi làm nhiệm vụ của bên trên đưa xuống. Nhưng đời mà, không làm thì làm sao có miếng để mà ăn?

"Lại là một hôm về trễ rồi."

Đặt thanh katana lên vai của mình, Kagura ngửa đầu nhìn đám mây đen kịt phía trên, sau đó lại nhìn sang đống nguyền hồn vẫn còn lảng vảng xung quanh khu vực kết "màn", tự dưng tặc lưỡi một tiếng rõ cáu kỉnh.

"Đã bảo với lão là hôm nay không thích hợp để ra đường rồi mà lão cứ ép mình đi cho bằng được." Vừa nói, cô vừa bật nhảy đến chỗ một con nguyền hồn cấp 4 gần đó, vung kiếm chém đôi nó. "Lại còn bắt Toge đi cùng mình mới chịu nữa."

Thằng bé đáng lẽ nên được ở nhà mới phải. Lão Gojo suốt ngày cứ đè đầu hai đứa ra ngoài miết thì làm sao cả hai có thời gian đi chơi với nhau được?

"Đã vậy còn dùng cái bộ mặt đáng ghét ấy để chọc tức mình." Đâm mạnh thanh kiếm xuống đầu con nguyền hồn ấy, Kagura thở hắt ra, rồi bỗng dưng cô quay phắt lại phía sau, định dùng tay không để xé nát con nguyền hồn khác cho bõ tức. Ấy thế mà nó còn chưa kịp chạm vào cô, một giọng nói khác đã vang lên, kèm theo đó là sự nổ tung ngay tại chỗ của con nguyền hồn nọ.

"Nổ tung!"

Khỏi cần nhìn thì Kagura cũng biết là ai vừa tới.

"Không cần thiết phải sử dụng chú ngôn đâu mà. Dăm ba mấy con nguyền hồn cỡ này chị vẫn đủ sức xử lý được."

Toge chạy tới bên cạnh cô, đôi mắt tím sáng lên như chú cún con nhìn thấy chủ nhân của mình.

"Em cũng muốn phụ chị nữa."

Kagura nghe xong, đưa tay ra xoa xoa đầu của Toge, tự dưng thấy yêu đời lại hẳn.

"Ngoan, không cần cố đâu. Mấy con này chị có thể xử gọn được thật mà, chị không muốn em vì nó mà bị thương nữa."

Tại vì Toge là cục vàng cục bạc của cô cơ mà, sao cô nỡ để thằng bé này bị thương vì mấy con tép kia được cơ chứ?

Nói gì thì nói, đi làm nhiệm vụ cùng Kagura là khoảng thời gian Toge thảnh thơi nhất trong khi làm chú thuật sư. Bởi cô nàng kia sẽ luôn gồng mình chặt chém mấy con kia hết trước khi cậu có thể dùng chú ngôn của mình. Lắm lúc cậu chàng cũng dỗi lên dỗi xuống tại Kagura không chịu để cậu làm gì hết, nhưng mà thật lòng mà nói thì, Toge cũng rất thích cảm giác được yêu chiều như thế này.

Thích ghê luôn. Nhưng mà nhìn chị người yêu bầm dập te tua như thế này khiến cậu cũng xót không tả nổi.

"Để em xử mấy con đó dùm chị nhé?" Vừa nói, Toge vừa chỉ tay vào mấy con nguyền hồn cấp thấp xa xa đang rình mò hai người, ánh mắt tha thiết như đang năn nỉ cô vậy. Thấy thế, Kagura cũng thôi cái thói hay bảo cậu ngồi yên một chỗ đi, gật đầu để cậu thanh toán mấy con kia.

Còn phần cô, bữa tiệc của cô là con nguyền hồn cấp một đằng kia kìa.

Thấy Kagura đã chuyển mục tiêu sang mình, nó cũng chẳng còn trốn đằng sau tòa nhà bỏ hoang ấy nữa mà chui hẳn ra ngoài, nghiêng đầu nhìn cô như đang thách thức. Nhếch nhẹ cái môi, Kagura rút thanh kiếm của mình lên, chỉa thẳng vào mặt nó mà hỏi một câu thật chậm.

"Sẵn sàng đối mặt với Tử Thần chưa hả, đồ nguyền hồn thấp kém?"

Rú lên một tiếng đầy thích thú, nó lao nhanh về phía của cô, định sẽ kết liễu cô ngay trong một đòn. Kagura cũng phóng về hướng của nó, chuẩn bị lao vào một cuộc chiến có vẻ lằng nhằng khác.

Trời gầm gừ như đang cảnh giác chuyện gì đó, còn Kagura thì nở một nụ cười thật tươi. Làm gì có con nguyền hồn cấp một nào đủ sức chơi solo với một đặc cấp như cô đâu chứ?

4.

Trở về nhà sau một ngày dài cắm mặt vào xác chết của nguyền hồn, Kagura mệt mỏi ngã phịch xuống giữa phòng, để cho mặt sàn lạnh lẽo dính toàn máu với đất. Lúc nào cũng thế, vừa xong chuyện này là cô với Toge sẽ có ngay một cước điện thoại gọi đến và kêu cả hai chuẩn bị cho nhiệm vụ tiếp theo. Cứ như thế, nối dài cả ngày chủ nhật hôm nay là tận bảy cái nhiệm vụ liên tục không ngừng nghỉ, thậm chí cô còn chả nhớ là mình đã được nuốt hạt cơm nào vào bụng hay chưa. Khổ thân nhất là Toge, chỉ vì bị bắt cặp với cô mà phải cùng cô lê lết khắp ngõ ngách của cái Tokyo này.

Giờ Kagura oải quá, chẳng tha thiết đi tắm hay là đến chỗ cô Shoko nữa. Những gì Kagura muốn ngay lúc này là một giấc ngủ thẳng tiến đến sáng sớm ngày hôm sau để mà còn đi làm nữa.

Gojo chết tiệt, đã biết cô lười mà còn bắt cô chạy nhiệm vụ xuyên suốt nữa...

"Mệt quá..."

Bụng đói meo móp, thân mình ê ẩm, chân tay không còn sức để mà ngồi dậy, đầu óc choáng váng hết cả lên. Kagura tự dưng như thấy mình giống bị đẩy đến cửa tử quá, nhưng mà dễ gì cô chết được.

Cô còn phải chăm cho Toge nữa.

Mất một tay là đã quá đủ với thằng bé rồi. Cô biết rõ nếu bây giờ mà Toge còn mất thêm cả cô nữa thì Toge ngất mất.

Không được không được, sao cô nỡ để chuyện đó xảy ra được.

Đang vẩn vơ suy nghĩ và chuẩn bị lim dim chìm vào giấc ngủ, Kagura bỗng nghe thấy tiếng cửa phòng mình mở ra rồi có ai đó đang bước vào. Nhưng mà mệt quá, Kagura chẳng còn tha thiết gì chuyện mở mắt nhìn xem đó là ai nữa. Cô thiết nghĩ, nếu ai đó ghét cô mà muốn ám sát cô thì ngay bây giờ là thời điểm thích hợp nhất này.

"Chị có sao không ạ?"

Giọng Toge khe khẽ cất lên, như là đang cố gắng để cô không bị giật mình hay khó chịu. Kagura nằm im không động đậy gì, chỉ kêu vài tiếng nhỏ trong cổ họng để Toge biết cô không hề ổn một chút nào. Nhìn cô chị người yêu như thế kia, Toge cố gắng đỡ cô dậy, nhưng vì chỉ có một tay nên đâm ra có hơi khó khăn một chút, cứ loay hoay mãi mà chẳng biết nên nâng cô dậy kiểu gì. Nhìn cậu nhóc như thế kia, Kagura mới cố gắng chống tay ngồi thẳng dậy rồi ngã đầu thẳng vô lòng cậu, dụi dụi làm nũng đủ đường. Lâu rồi mới có cảm giác làm em bé của người khác, cảm giác sung sướng thật sự.

"Em đã đến chỗ cô Shoko chưa đấy?"

"Shake!"

"Giỏi."

Kagura xoa đầu Toge.

"Vậy chị cũng nên đến chỗ của cô ấy đi chứ?"

"Ừm."

"Thế mới là bé ngoan của em."

Kagura phì cười.

Thật sự thì nếu có thể, Toge rất muốn dùng chú ngôn hoặc là bồng cô đi ngay đến chỗ cô Shoko để Kagura tẩy trùng mấy vết thương trên người của mình. Nhưng mà cậu chẳng muốn cho lắm. Vì trông cứ như cậu đang ép buộc Kagura làm điều cô không muốn vậy. Điều duy nhất mà Toge có thể làm ngay lúc này là năn nỉ và động viên Kagura đến chỗ Shoko mà thôi.

Hôn nhẹ lên trán cô một cái, Toge vòng tay mình ôm choàng lấy cô, để cô cứ dụi đầu vô lồng ngực mình mãi. Trời bên ngoài đã đổ mưa, cơn mưa đầu hạ kéo theo hơi lạnh buốt khiến Kagura phải rùng mình vì mấy vết thương trên cơ thể lại bắt đầu nhói lên khi lạnh.

Ngồi thêm năm phút nữa, cả hai cuối cùng cũng chịu chạy đến phòng khám của cô giáo nào đó, để yên cho cô dùng phản chuyển thuật thức chữa lành mấy vết thương trên người. Dọc đường trở về phòng, Kagura ghé sát tai Toge nói nhỏ, hỏi rằng cậu có muốn đến phòng cô ngủ đêm nay hay không. Toge lúc đầu cũng định từ chối, nhưng nghĩ tới đêm đến lại phải xa chị người yêu của mình lại thấy không nỡ, vậy là gật đầu cái rụp luôn.

Hài lòng trước câu trả lời kia, Kagura nắm lấy tay cậu, tung tăng kéo cậu chạy thẳng về phòng mình nhân lúc chả có ai nhìn thấy cả. Trời mưa rồi, đi ngủ vào lúc này là sẽ êm nhất.

——❖——

Bắt quả tang mấy độc giả FA ngồi ăn cơm tró của cặp chả ốc nhà tui (¬‿¬ )










Continue Reading

You'll Also Like

154K 15.2K 95
H+ nhưng nói không với futa và nam hoá 😩
81K 6.3K 66
tên không liên quan đến nội dung:) xàm - nhạt - ooc
34.6K 3.7K 68
hành trình cua lại Crush của bé Tình sĩ
156K 9.4K 151
" Không nhắc đến chuyện đã qua, ta chỉ muốn biết một chuyện, nếu như hiện tại cho cô thêm một cơ hội, cô vẫn sẽ phản bội ca ca ta sao?" "Cô yêu huynh...