Điên Khùng - Phù Hoa

Oleh BHtTiu087

1.9K 179 1

Thứ nữ nhà quan gả vào thế gia Giang Nam, sau khi tướng quân ngu dại chết lại cưới tứ bá ốm yếu, đi lên đỉnh... Lebih Banyak

Văn án
Chương 1.1
Chương 1.2
Chương 2.1
Chương 2.2
Chương 3.1
Chương 3.2
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60-1
Chương 60-2
Chương 61
Chương 62
Chương 63-1
Chương 63-2
Chương 64-1
Chương 64-2
Chương 65-1
Chương 65-2
Chương 66
Chương 67
Phiên ngoại một quận chúa cùng hòa thượng 1
Phiên ngoại một quận chúa cùng hòa thượng 2
Phiên ngoại một quận chúa cùng hòa thượng 3
Phiên ngoại hai: loli và đại thúc

Chương 55

13 2 0
Oleh BHtTiu087


Vệ Cẩn Chi đi trong sương mù như suy tư gì, hắn có loại dự cảm, mình rất nhanh có thể gặp lại Sầm Lan Chỉ.

Bởi vì có ý niệm này chống đỡ, cho dù hắn rất nhiều lần đều loạng choạng suýt ngã xuống, đều lần nữa đứng lên, tiếp tục sờ soạng đi về phía trước. Nhưng chung quy thể lực vẫn không thể chịu được, Vệ Cẩn Chi không thể tìm được đường ra nửa quỳ trên mặt đất không ngừng ho khan, mùi máu tươi bắt đầu từ nơi này lan tràn.

Thời điểm sương mù dần dần thối lui, hắn hết chống đỡ nổi té xỉu trên mặt đất.

Không biết qua bao lâu, một nữ nhân cầm theo giỏ tre một bên tìm kiếm thảo dược sinh trưởng trong rừng, một bên đi về hướng bên này. Nhìn thấy Vệ Cẩn Chi ngã trên mặt đất, bà đầu tiên là kinh ngạc khựng lại chốc lát, sau đó bước nhanh tới. Chờ thấy rõ mặt Vệ Cẩn Chi, nữ nhân càng thêm kinh ngạc, "Là Cẩn Chi công tử! Tại sao lại ở đây?"

Chú ý đến vết máu bên miệng Vệ Cẩn Chi, bà tiến lên trước bắt mạch cho hắn, sau đó cau mày, "Dùng ngân châm tạm thời áp chế bệnh tình sau đó thân thể sẽ hao tổn càng thêm nghiêm trọng, lão hỗn đản kia thật là hồ nháo." Nữ nhân nâng Vệ Cẩn Chi ngã trên mặt đất dậy, chậm rãi trở về.

Cảm nhận được thanh niên cao lớn như Vệ Cẩn Chi trọng lượng cơ thể lại nhẹ như vậy, xương cốt chọc vào người đến đau, bà tức khắc mày càng nhíu chặt hơn.

Thời điểm sắp vào thôn, một tế hầu ở bên ngoài tuần tra thấy nàng đỡ một nam nhân xa lạ trở lại, vội vàng tiến lên hỗ trợ tiếp nhận Vệ Cẩn Chi, "Tần phu nhân, người này là?"

"Ta ở rừng rậm bên kia phát hiện, trùng hợp đây là một người ta quen từ trước, hắn bị thương, liền đem hắn mang về đây."

"Chờ chút ta đi gọi tộc trưởng đến xem sao, dù sao cũng là người ngoại tộc, hơn nữa nhìn dáng vẻ hắn bị thương không nhẹ, ta thuận tiện đi tìm Mộ Sinh tư tế tới khám cho hắn." Thanh niên đôi mắt màu lam sang sảng cười nói.

"Ừ, làm phiền ngươi." Tần Tranh ôn nhu cười cười, cầm theo giỏ đựng thảo dược đi theo phía sau cậu ta, về đến trong nhà mình ở Trì Âm tộc.

Đem Vệ Cẩn Chi hôn mê đặt trên giường, Tần Tranh lại lần nữa cẩn thận xem mạch cho hắn, sắc mặt dần dần trầm xuống. Cuối cùng thở dài một hơi thật mạnh, bà đứng dậy ở trong một căn phòng nhỏ lấy mấy loại dược liệu, lại lấy ra lò thuốc nhóm lửa nấu thuốc. Cầm quạt hương bồ nhỏ ngồi trên ghế thấp, nhìn lò thuốc trước mặt dâng lên làn khói nhẹ lượn lờ, Tần Tranh ngơ ngẩn có chút nhập thần.

Thoáng cái đã mấy năm, bà đã ở nơi thế ngoại đào nguyên này yên ổn lâu như vậy, bà còn tưởng rằng mình muốn ở chỗ này cả đời, không nghĩ đến bỗng nhiên gặp người quen cũ. Tần Tranh nhìn chàng trai bà gần như coi là con rể Vệ Cẩn Chi liền nghĩ đến nam nhân kia, phu quân của bà Vân Thanh Thu.

Bà mấy năm ở Trì Âm tộc, là do đi ra ngoài tìm kiếm một loại dược liệu vừa lúc gặp Mộ Sinh suýt nữa bị sơn tặc hãm hại, hai người vừa gặp đã quen, sau khi biết được bà không có chỗ để đi, Mộ Sinh liền mang theo bà trở về.

"Tần Tranh, làm sao vậy, ta nghe Thương Ương nói ngươi gặp người quen?" Mộ Sinh quan tâm nhìn Tần Tranh thần sắc có chút hoảng hốt.

Tần Tranh lắc đầu cười nói: "Không có việc gì, chỉ là nhớ tới một vài chuyện, trong lúc nhất thời có hơi thất thần." Bà nói xong nhìn thấy Kỳ Hạc đi theo sau Mộ Sinh vào, lại cười chào: "Tộc trưởng."

Kỳ Hạc đối với bà hòa ái gật gật đầu, cùng Mộ Sinh ngồi bên cạnh Vệ Cẩn Chi, Mộ Sinh kiểm tra tình huống thân thể cho hắn, Kỳ Hạc liền nhìn tướng mạo hắn.

Trong Trì Âm tộc cũng không phải chỉ có người tộc bọn họ, cũng có một bộ phận rất nhỏ xuất hiện tình huống cùng người ngoại tộc yêu nhau muốn mang về trong tộc sinh sống, còn có đặc thù ví dụ như Tần Tranh, thân phận là bạn tốt Mộ Sinh đưa về. Người giống trường hợp này, nếu muốn lưu tại trong tộc, đều cần tộc trưởng Kỳ Hạc đến xem xét, Kỳ Hạc có kỹ năng nhìn người hạng nhất, có thể đem phẩm tính một người nhìn rõ tám, chín phần mười. Trong tộc bọn họ tuy rằng phần lớn người đều nhiệt tình thiện lương, nhưng đối với tộc nhân của mình cũng rất coi trọng, vì không muốn nhà mình bị người tham lam, tư lợi phá hư, Kỳ Hạc thân là tộc trưởng liền có chức trách xem xét nhân phẩm mọi người.

Vệ Cẩn Chi không phải người trong tộc mang vào, nếu không hắn sẽ không xuất hiện ở phía sau núi trong tộc. Toàn bộ tộc Trì Âm đều bị sương mù dày đặc vây quanh, hình thành một nơi mờ ảo trời sinh, không ai có thể biết được vị trí chính xác ở chỗ nào, người ngoài cũng không ai có thể tìm được. Nhưng trên ghi chép lúc trước cũng từng xuất hiện chuyện như vậy, ngẫu nhiên có người dưới tình huống vô cùng trùng hợp, không đi qua "Cửa", mà là từ "Bên ngoài" đi lạc vào.

Kỳ Hạc đoán nam nhân hôn mê bất tỉnh này chính là người trời xui đất khiến đi vào nơi đây. Mặc kệ vào bằng cách nào, nàng ấy đều phải như lúc trước xem xét nhân phẩm của hắn. Chỉ là lần này, nàng nhìn mặt Vệ Cẩn Chi, bỗng nhiên kinh ngạc "Ôi" một tiếng.

Mộ Sinh cùng Tần Tranh đồng thời nhìn về phía Kỳ Hạc, "Tộc trưởng, làm sao vậy, có cái gì không ổn?"

Kỳ Hạc lắc đầu, giữa mày có chút khó hiểu, chậm rãi nói: "Không, chỉ là ta xem tướng mạo hắn, vốn nên là người chết, lại kéo đến bây giờ vẫn còn một tia sinh khí. Chắc hẳn người này còn có tâm nguyện gì chưa hoàn thành, mới có thể cứng cỏi cùng trời tranh mệnh như thế."

Nói tới đây, Kỳ Hạc có chút kính nể, trên đời này, người có thể dựa vào tâm tính cứng cỏi kéo dài thọ mệnh cũng không nhiều, có thể thấy được người này là người nội tâm vô cùng mạnh mẽ. Lại nhìn kỹ hơn, Kỳ Hạc càng phát hiện người này trên thân ẩn ẩn có loại trợ khí quấn quanh —— không phải người tài ba có thể ảnh hưởng hưng suy đất nước, thì cũng là người có thể nâng đỡ một triều đại mới sinh ra. Loại người này nhiều khả năng là kẻ đa mưu túc trí.

Tần Tranh nghe được lời Kỳ Hạc nói, trong lòng thở dài một tiếng, nhịn không được dò hỏi: "Có biện pháp cứu tính mạng hắn hay không?"

"Điều này..." Kỳ Hạc có chút chần chờ, kỳ thật cũng không phải chuyện có thể cứu hắn hay không, mà là các nàng làm thế với người ngoại tộc, có thể liên lụy đến thay đổi thế giới, triều đại bên ngoài hay không. Người này trên người quyết định thế cục tương lai, sẽ theo sinh tử của hắn xuất hiện tình huống khác nhau cực lớn, Kỳ Hạc không thể từ trên người hắn nhìn thấy chính xác hướng đi của đại thế, lúc này cũng có chút chần chờ.

Đúng lúc ba người trong phòng trầm mặc nhìn nhau, cửa lại bị gõ hai tiếng, đi vào một nữ tử mặt mỉm cười, bụng hơi hơi nhô lên.

Kỳ Hạc thấy nàng, cười nói: "Lan Chỉ như thế nào lại đến đây, có gì không thoải mái sao."

"Không, chính là các ngươi đều không ở đó, ta muốn tìm một người trò chuyện, nên tìm đến đây." Sầm Lan Chỉ vẫn như cũ, mỗi ngày đều sẽ quên tất cả ký ức, biến thành một tờ giấy trắng. Sau khi nàng bị như vậy hiển nhiên càng ỷ lại vào bản năng hành động, mỗi ngày đều thích lôi kéo Kỳ Hạc người cho nàng cảm giác gần gũi để nói chuyện, bảo Kỳ Hạc kể cho nàng một vài thứ.

Sầm Lan Chỉ vốn dĩ sau khi đi vào phòng, sẽ đem ánh mắt cố định trên người Kỳ Hạc, nhưng không biết vì điều gì, nàng đột nhiên chú ý tới Vệ Cẩn Chi nằm trên giường bị che khuất nửa người. Sau đó nàng không làm thế nào dời mắt được, bước nhanh đi qua, đến mép giường thấy được mặt Vệ Cẩn Chi.

Vệ Cẩn Chi sắc mặt tái nhợt như mất máu, sắc môi ảm đạm, hai mắt nhắm nghiền, tóc đen thật dài có chút lộn xộn xõa trên giường, nhìn bộ dáng cực kỳ chật vật. Đã ngủ rồi, nhưng giữa mày đều nhăn lại gắt gao, như có u sầu không vứt đi được.

Sầm Lan Chỉ kỳ quái đè đè ngực mình, sau đó chớp chớp mắt nghi hoặc nói: "Vì sao ta nhìn đến người này, cảm thấy tim đập rất nhanh?" Nàng nói xong liền trực tiếp ngồi ở mép giường, đối với Mộ Sinh Tần Tranh mặt đầy kỳ quái làm như không thấy, ngay cả Kỳ Hạc trước đó nàng luôn quấn lấy đều không rảnh để ý, chỉ chăm chú nhìn Vệ Cẩn Chi, có chút ngo ngoe rục rịch vươn ngón tay ra ở trên má lành lạnh của hắn sờ sờ.

Như tìm được món đồ chơi rất thú vị, nàng ngồi ở kia tròn mắt nhìn Vệ Cẩn Chi, chạm vào lông mày, lông mi, lại đi sờ mũi và miệng hắn, còn kéo kéo tóc hắn, cuối cùng tìm được tay hắn nắm lấy, dùng hai tay ôm vào trong ngực.

Hành động mạo phạm này của nàng làm mấy cô nương nhìn đều có chút ngây ngốc, ba người nếu nói tuổi đều lớn hơn so với Sầm Lan Chỉ, nhưng da mặt tuyệt đối không có dày bằng nàng. Tần Tranh cũng có chút không chống đỡ được, đầu tiên hỏi: "Sầm cô nương, cô đây là?"

Rốt cuộc Vệ Cẩn Chi xem như cùng bà ở chung mấy năm, nhìn hắn lớn lên, Tần Tranh tuy rằng giận dỗi Vân Thanh Thu, nhưng tâm tư đối với Vệ Cẩn Chi vẫn có vài phần yêu thương. Nhìn thấy thằng bé từ nhỏ thân thể yếu ớt bị một cô nương sờ tới sờ lui, bà có hơi lo lắng cho trong sạch của hắn.

Sầm Lan Chỉ lúc trước tới Trì Âm tộc, ngoài Kỳ Hạc Âm Trì và mấy tư tế, những người còn lại đều không biết cụ thể thân phận tình huống của nàng, hầu hết mọi người đều chỉ biết tên họ của nàng, biết nàng có thai, biết nàng có thể trị được bệnh của tộc trưởng, chuyện khác không biết gì cả, Tần Tranh cũng thế, thân phận của bà đã định bà sẽ không chủ động đi dò hỏi mấy tin tức này, cho nên bà hoàn toàn không hiểu được Sầm Lan Chỉ có một phu quân tên Vệ Cẩn Chi, chính là công tử Cẩn Chi ốm yếu đang hôn mê trước mặt bà.

Sầm Lan Chỉ không chút nào cảm thấy hành động của mình có gì không đúng, nàng kéo lên cánh tay Vệ Cẩn Chi, ý đồ ôm hắn, sau đó rất vui sướng cười nói: "Ta thích người này, thực thích hắn, có thể cho ta mang về ngủ cùng ta không?"

Lời kinh người như vậy, làm mấy người đều trầm mặc, ngay cả Tần Tranh đều nháy mắt không biết nói gì.

Kỳ Hạc có chút ngượng ngùng ho khan một tiếng, kéo kéo tay áo Sầm Lan Chỉ nói: "Lan Chỉ, đây là người sống, không thể tùy tiện mang về, hơn nữa hắn bị bệnh không thể di chuyển lung tung lộn xộn, cô cũng có thai không tiện cùng một người bệnh sinh hoạt cùng nhau. Quan trọng nhất chính là cô đã có phu quân, cô không phải nói mình rất thích vị phu quân gọi là Vệ Cẩn Chi kia sao? Cô hiện tại tạm thời mất đi trí nhớ, chờ cô khôi phục ký ức đến lúc đó cô sẽ rất buồn."

"Từ từ, tộc trưởng, người nói, phu quân Sầm cô nương gọi là Vệ Cẩn Chi?" Tần Tranh biểu tình có chút vi diệu hỏi.

Kỳ Hạc gật đầu: "Trước khi Lan Chỉ mất đi ký ức, từng nói với ta, phu quân nàng gọi là Vệ Cẩn Chi, tên chữ Lan Đình, là Tứ công tử Vệ gia ở Nam Phổ."

Tần Tranh nghe vậy càng thêm dở khóc dở cười, đây là cái duyên phận gì a. Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của ba người Kỳ Hạc, Mộ Sinh còn có Sầm Lan Chỉ, Tần Tranh thở dài một hơi, chỉ chỉ nam nhân trên giường nói: "Đây là Cẩn Chi công tử."

"Như thế nào sẽ trùng hợp như vậy." Vẫn luôn không nói gì, Mộ Sinh bỗng nhiên che miệng cười rộ lên.

Kỳ Hạc cũng chợt bật cười, "Đúng thật quá trùng hợp, chẳng trách Lan Chỉ thấy hắn liền thích như vậy, hóa ra nguyên nhân ở chỗ này."

Chỉ có Sầm Lan Chỉ ngó trái ngó phải, cười hì hì nói: "Nghe các ngươi nói chuyện, người này là phu quân của ta? Vậy thật tốt quá, hắn là của ta, ta đem hắn mang về ngủ."

Nhìn Sầm Lan Chỉ ngồi vào trên giường đem đầu Vệ Cẩn Chi ôm vào trong ngực, cùng mấy người còn lại hai bên nhìn nhau.

"Cái này, Lan Chỉ, cô trước đem hắn thả xuống, để chúng ta chữa trị cho hắn trước đã."

Lanjutkan Membaca

Kamu Akan Menyukai Ini

116K 9.2K 128
Tác phẩm: Nhân gian tham niệm Tác giả: Ngư Sương Độ dài: 111 chương + 16 phiên ngoại Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - hiện đại - tình yêu Ta...
10.9K 93 5
Mộc Mộc lúc ban đầu cho rằng nàng xuyên việt đến tu chân giới là tới đương nữ chính, kết quả nàng phát hiện mình chỉ là xui xẻo nữ phụ. Kế tiếp Mộc...
1.6M 50.2K 90
Hán Việt : Nghi thất nghi gia (Nên vợ thành chồng) Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Gương vỡ lại lành, Nhẹ nhà...
1.1M 12.6K 53
Thể loại: Hiện đại, truyện 18 cấm ❌ Số chương: 19+ còn tiếp.... Editor: May 18 Giới thiệu vắn tắt nội dung: Kim chủ Tần Mặc Chim hoàng yến hắn nuôi l...