Chương 53

228 13 0
                                    

Chương 53 (chưa beta)

Đã lấy được sự đảm bảo của Ninh vương điện hạ lại còn kèm theo thêm một ngàn lượng bạc ròng, Hồ Kiều lại càng thấy mình làm bảo mẫu cũng chẳng sao, dù phải nuôi dạy hai tiểu tử nghịch ngợm nàng cũng không cảm thấy đau đầu nữa.

Tiền gửi ngân hàng của gia đình nàng lại tiếp tục tăng lên, hơn nữa sự nghiệp của huyện lệnh đại nhân nhà nàng không ngừng phát triển. hiện nay quan trên Hàn Nam Thịnh cực kỳ coi trọng hắn, việc dạy hán ngữ ở quận Vân Nam đã không còn là vấn đề, điều này cũng làm giảm bớt các vụ việc bởi vì không hiểu ngôn ngữ mà dẫn đến xô xát giữa người Hán và người Di. Việc làm ăn của Hồ Hậu Phúc cũng càng ngày càng lớn, hiện giờ đã phải thuê thêm người làm, đến năm sau có thể thành lập thương đội của chính mình rồi. nói chung mọi chuyện đều đang phát triển theo hướng rất tốt.

Ngay cả bạn thân của nàng – Cao nương tử năm trước cũng đã thành công sinh đượcmột đứa con trai, ngược lại vị Văn di nương trong phủ của nàng sinh trước nàng hai tháng nhưng lại sinh ra một nữ nhi, hy vọng của nàng ta cũng bị dập tắt nên đối với nữ nhi của mình nàng ta lại thực sự oán giận nó bởi vậy nên cũng không chịu chăm sóc đứa trẻ tử tế. Cao nương tử lần đầu nhìn thấy đứa bé đó thì thấy nó gầy trơ xương, mạng nhỏ khó giữ. Nàng nhìn thật sự không đành lòng nên sau khi sinh ra đứa con trai liền cho người ôm đứa nhỏ của Văn di nương đến nuôi dưỡng trong nội viện của mình, phân phó một vị ma ma chăm sóc nó.

Về phần Văn di nương, sau khi Cao nương tử sinh được còn trai lại càng có tiếng nóihơn nên liền đem nàng đuổi ra ngoài.

Nghe nói ngày Văn di nương bị đuổi đi đã khóc khàn cả giọng, lúc đầu nàng còn bám lấy Cao nương tử xuống giọng cầu xin, sau thấy cầu xin cũng vô dụng liền trở mặt bắt đầu uy hiếp: "...Đợi phu quân trở về, ngươi làm sao có thể ăn nói với hắn đây?"

Lúc ấy Cao Chính đang theo Hứa Thanh Gia đi châu phủ, đoán chừng còn phải mất ba đến năm ngày nữa mới trở về được.

Cao nương tử ngồi trong sân, bên cạnh có nha hoàn và bà tử không ai nói tiếng nào đứng nghiêm trang đằng sau, còn có cả một đám thiếp thất cùng thông phòng bị nàng kéo đến chứng kiến, giờ nàng phải giết gà dọa khỉ để lập nên uy tín của chính thất. Nghe Văn di nương nói vậy nàng liền bình tĩnh cười một tiếng: " Lang quân trở về có hỏi gì và ta trả lời như nào cũng không làm phiền Văn di nương thay ta quan tâm."

Bà tử kìm hãm Văn di nương sức lực vô cùng lớn, đem nàng giữ lại không thể động đậy khiến cho Văn di nương vô số lần giãy dụa muốn đánh về phía Cao nương tử đềukhông thành công: " Nữ nhi của ta...Ngươi đúng là một tiện phụ ác độc, sao ngươi có thể chia cắt mẫu tử chúng ta!"

Cao nương tử cầm lấy chén trà khẽ thổi một hơi rồi nhẹ uống một hớp, đôi lông mày từ trước đến nay đều mang theo sự dịu dàng giờ lại hiện lên chút hàn ý: " Ngươikhông cảm thấy xấu hổ khi nhắc đến nữ nhi của mình ư? Nếu như không phải có bà tử báo lại, nó có thể giữ được mạng nhỏ của mình ư! Ta nếu như không tách ngươi ra khỏi nó thì chẳng lẽ phải nhìn nó bị ngươi hại chết sao!?"

Thân là mẹ cả, thị thiếp nếu có sinh hạ đứa nhỏ thì cũng phải nuôi dưới gối nàng.

Văn di nương tự ý nuôi dưỡng đứa bé, sau khi biết là bé gái thì lại ngày ngày trông mong chủ mẫu cũng sinh ra một bé gái. Nhưng kết quả trời không toại ý người. Cuối cùng Cao nương tử lại sinh được trưởng tử, có thể hiểu trong lòng nàng oán hận Cao nương tử đến mức nào. Nàng ta nhìn thấy nữ nhi do mình sinh lại như nhìn thấy kẻ thù, cảm thấy đứa nhỏ này đã phá hủy giấc mộng của nàng.

Đến khi bị đuổi đi, nàng ta mới bám lấy nữ nhi đòi công đạo, thật là làm trò cười cho Cao nương tử, cũng khiến cho nhóm thiếp thất của Cao Chính lộ ra ánh mắt khinh bỉ.

Kỳ thật nếu nàng mở to mắt và suy nghĩ thì dù có sinh ra nữ nhi nhưng dù sao cũng là cốt nhục của Cao Chính, điều này cũng có thể đủ cho Văn di nương sống thoải mái ở Cao phủ. Nhưng hết lần này đến lần khác nàng lại mắt cao hơn đầu, cứ nghĩ đến việc cùng Cao nương tử tranh cao thấp, đến cuối cùng rơi vào kết cục bị đuổi khỏi Cao phủ.

Giải quyết xong Văn di nương, Cao nương tử liền dứt khoát đem "hậu cung" của Cao chính dọn dẹp một lần, nàng giữ lại những người thông minh trung thực tiếp tục hầu hạ, còn những kẻ chỉ biết xúi giục sinh sự thì có thể bán thì đem bán, có thể đuổi thìđều đuổi. Đợi đến lúc Cao Chính từ châu quận trở về liền thấy hậu viện của mình thậtyên tĩnh, chỉ còn lại một phần ba số người so với trước.

Gặp Cao nương tử thì nghe nàng nói hùng hồn đầy lý lẽ: " Giữ các nàng lại cũng chỉ để các nàng hầu hạ phu quân, giúp Cao gia ta khai chi tán diệp nên chỉ cần những người trung thực yên phận là được. Nếu như tất cả bọn họ đều có suy nghĩ muốn làm vợ cảthì ta có thể sống yên ổn trong cái hậu viện này sao. Hơn nữa nếu tất cả các nàng đều như Văn di nương đến cả nữ nhi của mình cũng không chăm sóc tốt thì tốt nhất là đuổi hết đi."

Cao nương tử trước đây rất sợ Cao Chính, nàng sống đúng với câu coi phu quân là trời. Nhưng không nghĩ tới, Cao Chính mới đi theo Hứa Thanh Gia ra ngoài làm việcmột chuyến khi trở về trong nhà lại thật yên tĩnh, ngay cả người hắn đang đặt trong tim cũng không thấy đâu. Lần này việc làm của Cao nương tử có lẽ cũng đã được bà bà (mẹ chồng) thông qua, có lẽ bởi vì nàng đã sinh ra trưởng tử nên gần đây thái độ của bà bà đối với nàng cũng không tệ, mà khi đã lấy được sự ủng hộ của bà bà thìtương đương với kim bài miễn tử rồi. Cho nên Cao nương tử bây giờ đã không còn là Cao nương tử ngày xưa nữa ( hết nhu nhược, yếu đuối đó mấy chế). hiện giờ Cao Chính đứng trước mặt nàng cũng cảm thấy kính sợ hơn.

_______Nương tử của mình bây giờ là theo chân huyện lệnh phu nhân lâu quá nên bị dạy hư mất rồi ư!?

Cao Chính bỗng nhiên rất hoài niệm Cao nương tử của trước kia, ở trước mặt hắn thậtngoan ngoãn vâng lời, không dám phản bác một chữ ( không hiểu là vợ hay chó đây!!!?). Giờ hắn thực sự đang phân vân không biết nên " Để lão bà nhà mình tiếp tụcđi theo lão bà của cấp trên, giúp đỡ cho con đường làm quan của hắn." hay là " Mau đem lão bà giữ ở trong nhà tu thân dưỡng tính, đừng để người khác dạy hư lão bà nhà mình". Trong lúc hắn khó khăn lựa chọn thì Cao nương tử đã dẫn theo nha hoàn và bà tử đi xa rồi.

Nàng đến đây chỉ là để báo cho hắn một tiếng thôi. Nếu nàng có thời gian rảnh thì chi bằng về phòng ôm con trai còn hơn.

Cao Chính đột nhiên có cảm giác bị nương tử vứt bỏ. Tựa hồ...Từ lúc sinh hạ con trai, nàng đã không cần đến hắn nữa vì vậy mới lộ ra lá gan cùng hắn đôi co, hơn nữa thời điểm hắn đến phòng nàng liền bị đuổi đến phòng tiểu thiếp ngủ với mỹ danh: " Ta buổi tối còn phải chăm sóc con trai nên không rảnh phục vụ phu quân, phu quân hãy đến phòng muội muội khác đi."

Uy danh của Cao Chính giờ lại bị Cao nương tử ném xuống đất, dẫm dưới chân nàng.hắn phẩy tay áo một cái rồi đi đến chính viện, đau khổ đứng tại cửa chính viện suy nghĩ. Nếu là trước kia thì còn có những người sẽ chạy đến chính viện săn đón hắn. Còn bây giờ trong hậu viện đều là những thị thiếp trung thực ngoan ngoãn, đều yên phận chờ ở phòng mình, Cao Chính nếu không tự tìm đến thì các nàng cũng không đi mời gọi hắn, thực sự là yên phận mà sống.

[DROP] [Edit] Tiểu Nương Tử Nhà Đồ TểWhere stories live. Discover now