Chương 5

7.7K 427 11
                                    

Lúc này trở về phòng học, ngược lại không khí lúc này an tĩnh rất nhiều, thậm chí còn có mấy người nhỏ giọng ghi nhớ học từ đơn.

Hạ Tuyết lại gần, tại bên tai Nguyễn Tinh Loan nhỏ giọng nói ra: "Cô Anh Ngữ rất đáng sợ, cô vừa tốt nghiệp nghiên cứu sinh không lâu liền đến dạy cho chúng ta, yêu cầu đối với lớp chúng ta cũng ngang bằng với các ban khác, chỉ cần không đạt tiêu chuẩn đều phải xách ghế ra bên ngoài chép phạt bài thi, thật quá mất mặt! Cậu hôm nay mới đến, nói không chừng có thể không cần phải kiểm tra, đợi tí nữa tớ giúp cậu nói một chút."

Hạ Tuyết dùng ánh mắt ôn nhu trấn an Nguyễn Tinh Loan, sau đó lôi kéo cô cùng tiến vào lớp học.

Nguyễn Tinh Loan ngồi xuống, bên cạnh là vị đại thiếu gia đang say sưa ngủ, tư thế ngủ như trước thật bá đạo.

Cô lấy túi sách, kéo khóa kéo, định tìm ra sách tiếng Anh tùy tiện nhìn qua một chút. Dư quang liếc về phía bàn học Hạ Húc , bên trong giống như có thêm hai hộp thuốc.

Cô nhìn thật lâu, mới phát hiện là thuốc trị đau dạ dày .

Người này, thà rằng đau dạ dày còn hơn là ăn sandwich của người khác tặng.Đúng là có bệnh!

Nguyễn Tinh Loan lườm một cái sau đó quay đầu đi, Hạ Húc đang ngủ thiếp, lúc này bởi vì đồng phục không che khuất, cô vừa vặn có thể nhìn thấy gò má của anh.

Không thể không nói, anh rất đẹp mắt, ngũ quan không chỉ tinh xảo mà còn rất thanh tú, đường cong đem khuôn mặt phác hoạ góc cạnh sắc sảo.

Làn da non mịn sạch sẽ,nhìn là biết người sống trong an nhàn sung sướng.

Lúc ngủ nhan sắc cũng không kém điểm nào, chỉ có điều tính tình hơi xấu một chút. Nguyễn Tinh Loan dời ánh mắt, không nhìn anh nữa.

Nhìn lướt sách một lần, lúc sắp kết thúc giờ giải lao, cô mới gục xuống bàn nhắm mắt nghỉ ngơi vài giây.

Khi chuông vào học vang lên cô liền bị Hạ Tuyết đánh thức ."Tinh Loan, tỉnh, kiểm tra ." Hạ Tuyết quay đầu, nhỏ giọng kêu lên.

Nguyễn Tinh Loan ngẩng đầu lên, mắt buồn ngủ, trên trán mấy sợi tóc có chút lộn xộn, ngơ ngác tông cô thật ngây thơ đáng yêu.

Bên cạnh các bạn nam đổ mắt ngắm nhìn, thẳng đến lúc Hạ Húc không kiên nhẫn ho khan hai cái, bọn họ mới tranh thủ thời gian quay đầu lại.

Hạ Tuyết cử động nhấc tay, trên bục giảng cô giáo Anh Ngữ ra hiệu, cô vội nói.

"Cô ơi, Tinh Loan là hôm nay mới tới, cậu ấy không biết có kiểm tra, bạn ấy lần sau thi lại được không ạ?"

Nguyễn Tinh Loan ngước mắt, vừa vặn cùng lão sư Anh Ngữ đối mặt.

Nữ nhân trước mắt mặc một bộ váy trắng thanh tú, trang điểm tinh xảo, không giống thầy giáo số học đâu ra đấy, tuổi không lớn lắm, nhưng mang một loại khí tức bức người, hẳn người đắc tội lão sư nhất định không thể bỏ qua.

Lão sư hỏi: "Em hôm nay có thể thi không?"

Nguyễn Tinh Loan nhìn cô giáo, nhẹ gật đầu: "Có thể."

[EDIT] Giả ngoan - Vô Hà Bất HoanWhere stories live. Discover now