Chương 11: Ai mới là đồ ngốc?

1.5K 147 1
                                    

Soonyoung ngồi cắn cắn bút khi làm dở công việc mà không nhận ra đến giờ nghỉ trưa rồi. Anh bận nghĩ về việc sáng nay mà vừa rồi nhiều việc quá không có thời gian ngẫm lại. Jihoon quý cô Yujin kia đến mức nào vậy chứ? Đồ ăn sáng anh mua cho cậu mà lại đem chia cho cô ấy như vậy. Sau đó anh vẽ ra viễn cảnh Jihoon quan tâm Yujin, sợ cô ấy đói, sợ cô ấy lạnh y như cách chính anh lo lắng cho cậu.

"Này, Soonyoung, không đi ăn trưa à?"

"À... dạ, em đi đây ạ."

"Đi cùng đi, anh có chuyện muốn nói với cậu."

Soonyoung được anh trưởng phòng cho một cơ hội sang Trung Quốc học lẫn công tác. Đây quả là một cơ hội tuyệt vời để Soonyoung có thể học hỏi kinh nghiệm và đủ điều kiện lên chức ở nhiệm kì sắp tới. Nhưng thời gian ở đấy tận ba năm nên Soonyoung vẫn còn băn khoăn vô cùng, anh chính là đang lo lắng cho chuyện tình cảm của mình hiện tại...

Là sự nghiệp hay là tình cảm? Nhưng mà liệu Jihoon có thích Soonyoung không? Soonyoung khó khăn lắm mới tìm được việc làm, bây giờ lại có cơ hội để phát triển năng lực của bản thân, chẳng lẽ lại để vụt mất như vậy sao?

"Ya, nghĩ cái quái gì vậy?" – Soonyoung mãi nghĩ ngợi đến chẳng để ý Jihoon xuất hiện.

"À Jihoon, cậu tan làm sớm vậy? Tớ còn định ghé vào studio chơi."

"Cậu đến quấy rầy tớ cũng chẳng làm ăn gì được nên tớ quyết định đi ăn trước tí nửa đuổi cổ tên ngốc nhà cậu về mới lại làm tiếp."

"Jihoon quả nhiên là Jihoon, cậu phũ với tớ quá đấy." – Soonyoung bĩu môi làm mặt khóc.

"Xấu quá, đừng nhận chúng ta là bạn... Thế có đi ăn không, nói dài quá đó."

"Đi chứ sao không. Tớ đói muốn xĩu rồi nè." – Soonyoung nhanh tay quàng vai Jihoon lôi đi.

Dạo này Jihoon bận lắm nên chắc chắn là ăn uống rất tuỳ tiện. Soonyoung thật ra trước giờ vẫn quan tâm cậu đó thôi thế nhưng bây giờ dĩ nhiên là phải chăm sóc người ta kĩ lưỡng hơn rồi. Jihoon tất nhiên hồi đầu chẳng đồng ý đâu, mà Soonyoung thì rất là lắm lời và cả dẻo mồm nên nài nỉ cậu thành công. Công cuộc lấy lòng Jihoon ban sáng có vẻ không thành công lắm nên Soonyoung rất là quyết tâm lần này phải khiến Jihoon cảm động nha.

Jihoon thật ra cũng thấy hơi kì lạ là sao hôm nay tên ngốc này lại quan tâm mình như vậy. Nhưng mà cậu cũng chẳng nghĩ được lâu. Giờ mà Soonyoung rủ đi đều rất tiện nên cậu cũng qua loa đồng ý.

Soonyoung bảo với cậu rằng sáng hôm sau sẽ lại mang thức ăn đến cho cậu, việc này cũng tiện đường đi làm của anh. Vả lại anh biết cậu bận rộn lắm, cứ ăn không điều độ không tốt cho sức khoẻ. Jihoon thì vừa nhai nhồm nhàm vừa đáp được câu "Tuỳ cậu". Soonyoung lại thấy quạ đen bay ngang đầu mình tiếng kêu còn thảm hơn tiếng kêu trước. Anh khóc thầm trong bụng sao mình có thể thích được một người mang con tim sắt đá như vậy?

__________

Tối hôm nay Soonyoung sẽ học cách làm gimbab thật đẹp để sáng mai mang cho Jihoon đó. Tự nghĩ thôi đã thấy ấm ám nên Soonyoung đã ngồi cười khúc khích một buổi trời. Jihoon thích cơm đến như vậy, lần này lại chính tay Soonyoung làm, chắc chắn cậu sẽ hiểu ra tâm ý của anh mà ăn sạch sẽ thôi. Nghĩ thêm đến đây Soonyoung tưởng chừng đuôi của mình đang ngoe nguẩy đến thành giai điệu.

[Soonhoon] [Hozi] | TỪNG CHÚT MỘT ĐỀU LÀ ANHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ