Phụ quân

81 7 0
                                    

Ngộ Không nhìn nàng suy tư một lúc, lại thuấn di đến thiên cung lúc này còn chưa bị hủy diệt, đưa Đằng Nguyệt đến tìm Thái Thượng lão quân

Đứng dưới lò luyện đan cao hơn ba mét kia Đằng Nguyệt có thể nhìn ra được nơi này ẩn chứa nhiều huyền cơ quan trọng của tam giới. Ngọc Đế sớm đã bại lộ dã tâm dưới mắt Thái Thượng lão quân nên mới diệt ngài ấy đầu tiên?

- Suy nghĩ vu vơ cái gì, mau vào trong đi, ngươi cầu người thì cũng thành tâm một chút. ta ở bên ngoài chờ!

Đằng Nguyệt gật đầu, váy áo bị gió cuốn tung bay về phía sau, mỗi bước chân vào điện tinh quân cứ như đi trên nham thạch nóng cháy. Hoa mai ở trên cổ tay lóe sáng vàng rực bao bọc lấy trán nàng ẩn ẩn hiện hiện quang mang chói mắt. Thái Thượng lão quân mang kính tròn một bên mắt lao lao kính nhìn nàng đi vào, ông thở dài lắc đầu

- tiểu nữ mạo muội tìm đến lão quân mong chỉ điểm..

- Tiên tử quá lời, nhiều năm trôi qua rồi lão còn tưởng người ấy không lưu lại hậu nhân nào. Nay người trở về có phải muốn giành lại công đạo không?

Một thoáng không khí căng thẳng lên, Đằng Nguyệt biết nếu mình gật đầu muốn truy lại thần cách e là lão quân này cũng không ngại ra tay đàn áp. Rốt cuộc thần tiên ích kỷ hay Thiên Đế tham lam? cuộc chiến Tam giới sau đó không lâu cũng do tiên gia bá đạo hoành hành mà ra đúng không?

- Tiểu nữ không muốn truy lại mẫu thân hay phụ thân thế nào cả, hôm nay chỉ cầu lão quân chỉ điểm cứu người.

- Là y đi? Ngươi đến chiếc gương kia nhìn cho kỹ. 

Thái Thượng lão quân chỉ về phía chiếc gương đặt ở căn phòng đối diện, có kết giới bảo hộ kỹ càng, nàng vừa nhấc chân vào đó liền bị ánh sáng xanh bao bọc mạnh mẽ phải che mắt lại

Trong gương hiện ra dung mạo giống nàng như đúc,chỉ thuần thục hơn và mái tóc màu vàng như hoa mai buổi sớm đang nở nụ cười với nàng. Sau đó ánh sáng lóe lên hiện ra khung cảnh trái ngược hoàn toàn. Ở Địa Phủ tối tăm người nọ một thân đầy máu lê từng bước chân qua luân hồi bỏ qua Mạnh Bà thang khẩu hình miệng luôn kêu một cái tên "Nguyệt"... Đó là, mẫu thân của cổ thân thể này?

Ánh sáng lần nữa chói mắt, Đằng NGuyệt nhíu mi, thứ nàng muốn xem không phải tiên tử kia nhưng sao cái gương chết tiệt này cứ hiện lên mãi vậy? Hung hăn giơ chân muốn đạp bay nó đi vô tình nàng đạp vào bóng lưng cao ngất của một người mặc hắc bào cao quý. hoa văn viền vàng đội vương miện của thần tỏa ra ánh sáng xanh lục dễ chịu vô cùng

*********************************************************************

-Sao mà lâu như vậy? lão già, có âm mưu gì trong kia?

- Đại phật của tôi, lão còn sợ người một gậy đập nát mái đình cổ xưa này của lão thì sao, yên tâm đi người sẽ ra nhanh thôi.

- Còn giả cao quý làm gì, ở đây chỉ có mình ta với lão!

-Vậy...

-Đi uống rượu đi!

Coi như giữ người bên cạnh thì mấy tiểu đồng kia cũng không dám loạn động cái gì, Ngộ Không kéo lão quân đi xềnh xệch bỏ qua lời kêu í ới của lão quân

[Đồng nhân Tam Nhãn Hao Thiên Lục] MỘNG ĐIỆPNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ