"Điên cuồng lên," cậu ấy nói. Jimin cũng chẳng cần được cho phép, cậu đã làm rồi.

Jimin chỉnh lại bịt tai của mình lại, nhấc súng lên và nhắm. Cánh cửa mở rộng sau lưng nhưng cậu chỉ chăm chú vào bức tường trước mặt, tập trung vào hồng tâm. Khi cảm thấy đã chính xác, cậu bắn một phát. Viên đạn suýt thì trúng vào hồng tâm và Jimin hài lòng lùi lại một chút. Một nụ cười nở trên môi và cậu quay sang Jungkook, tìm kiếm sự tán thưởng, nhưng mà alpha kia đang hoàn toàn bận chuyện khác.

Cậu ta bận với một omega khác.

Jimin đã nhìn thấy cô ấy trước đây, qua những buổi họp bàn phương pháp tiến công với Namjoon và ở trong phòng tập, nhưng cậu chẳng biết tên cô ấy. Cô ấy là tổng hợp mọi ấn tượng đầu tiên của cậu về Taehyung- mạnh mẽ và tự tin- nhưng với một sự dịu dàng khác biệt của một người phụ nữ: một bộ ngực nở, một vòng eo nhỏ và một cái hông thật quyến rũ. Cô ấy quá hấp dẫn và Jimin ghét cô ta.

Cậu còn ghét cô ta hơn nữa bởi vì quá hiển nhiên là cô ta có hứng thú với Jungkook.

Alpha ấy dành toàn bộ tập trung của mình cho cô ấy khi trò chuyện, những cái chớp mắt, những nụ cười răng thỏ. Một mùi ngọt ngào bao phủ toàn bộ không khi và Jimin quay trở về bia ngắm, cắn chặt lấy môi mình. Đừng có khóc, đừng có trở thành tên ngốc. Cậu thở ra một hơi run rẩy, cố đưa đôi mắt đầy nước lên ngắm vào hồng tâm. Rồi bắn. Và thất bại. Cô gái càng cười lớn hơn và tán tỉnh tợn hơn, Jungkook nói gì đó rất khẽ. Jimin nhắm mắt thật chặt, nã súng liên tục cho đến khi băng đạn trống rỗng mới thôi.

"Jimin?"

Và cậu chớp mắt. Bia ngắm hoàn toàn không sứt mẻ bất cứ thứ gì ngoài viên đạn đầu tiên, tất cả số còn lại đều lạc xung quanh nó. Jimin nuốt xuống cục nghẹn quanh cổ, cẩn thận hạ thấp khẩu súng xuống bàn. Khi nhìn xung quanh, cả Jungkook và cô ta đều đang nhìn cậu.

"Chuyện này, um..." Jungkook nhìn cái bia. "Tôi không trông đợi lắm."

Jimin đỏ mặt và khó chịu. "Yeah, eh...tôi nghĩ mình không hiểu được cậu nói gì cho lắm...vào ngày hôm trước."

Cô gái kia nhướng một bên mày trước cái nỗ lực tệ hại bắn trúng hồng tâm của Jimin. Cậu cảm thấy mình đang chết từ bên trong, cay đắng như thể thức uống gọi là cà phê mà Yoongi thường cho cậu uống.

"Có muốn tôi làm lại cho cậu xem không?" Jungkook hỏi, cuối cùng cũng né ra khỏi người cô ấy. Cậu ấy bước về Jimin với một cái nhăn nhẹ, môi khẽ bĩu ra và nghiên cứu cái vết đạn trúng đích đầu tiên. Có lẽ đó chỉ là may mắn.

Cô gái nhẹ cười khẩy khi chĩa súng về phía bia ngắm, tự tin nổ súng và bắn toàn bộ vào hồng tâm đến hết băng đạn, rồi xoay người lại chào họ một kiểu rất kịch. Jungkook huýt sáo, và tặng cho cô nàng một tràng vỗ tay.

"Đó là cách cậu nên bắn đó, cậu bé," cô ấy nói và cười với Jimin. Nó khiến máu cậu sôi lên ngùn ngụt.

"Ấn tượng đấy," Jungkook bình luận, đút tay vào túi. "Không ngờ cô có tài vậy đấy."

Cô ấy cười. "Còn nhiều thứ cậu chưa biết lắm."

Jungkook cười phá lên, lắc đầu và quay về phía Jimin, cậu đang đứng chết trân tại chỗ. Họ đang tán tỉnh nhau đó ư? Jungkook có hứng thú với cô ấy? Đúng là vậy rồi, đúng không? Chúa ơi, Jimin sắp phát ốm lên rồi.

"Có muốn làm thêm lần nữa không?" Jungkook hỏi, nhặt khẩu súng rỗng đạn lên và nhăn mặt chĩa vào bia ngắm. Cậu ấy nhún vai khi phát hiện chẳng có gì lạ hết. "Tôi có chuẩn bị thêm một khẩu nữa."

"Tôi có thể chỉ cậu vài mẹo," cô gái đề nghị, và nép người sát sạt vào Jungkook.

Jimin không chịu nỗi thêm một giây nào nữa.

"Được rồi," cậu nói, lùi lại. Jungkook nhìn chằm chằm vào Jimin, bối rối, và Jimin nhìn đi nơi khác. "Tôi, uh...có chút chuyện...hôm khác nhé?"

"Được thôi," Jungkook nói, cúi xuống khẩu súng và tháo đạn ra. Dễ dàng, không hề hỏi thêm, luôn cho Jimin thứ không gian cậu ấy khao khát. Không quan tâm dù là một tí nào nữa. "Lúc nào cũng được, cứ nói với tôi."

"Yeah."

Jimin đi nhanh ra cửa, cúi đầu chào cô gái, một cục nghẹn ứ đau đớn trong cổ họng. Cô gái kia lẩm bẩm gì đó, và Jungkook không hề theo chân Jimin ra khỏi phòng.

—-

Hi, it's me!

Vì OTP quá....reallllllll nên mình post tất tần tật hết chịu nổi rồi.

THE OMEGA REVOLUTION-KOOKMIN [TRANS]Where stories live. Discover now