Chương 22

2.2K 143 11
                                    

Đến trường học, Thương Mặc từ trên xe đi xuống, thanh toán tiền, đang định đem vỏ kẹo mút đang ở trong tay đem bỏ vào thùng rác, nghĩ nghĩ, cúi đầu nhìn tên kẹo cùng với mùi vị của nó, âm thầm nhớ kỹ, thế này mới đem bỏ đi.

Ngày kế, Thương Mặc rời giường xong liền chạy đi học, môn học tự chọn là tâm lý học tội phạm vừa lúc Khúc Lưu Thông giảng dạy, vừa đến nơi Khúc Lưu Thông liền lôi kéo cô lại nói, "Mạt Thương học tỷ của em nói em rất ngoan nha!"

Sao?

Thương Mặc vừa bước vào phòng đã bị Khúc Lưu Thông bắt đến bên cạnh, vẫn còn đang kinh ngạc, nghe được lời nói của Khúc Lưu Thông, nhất thời nghĩ tới đêm qua tự nhiên thất thố ôm lấy Triệu Mạt Thương.

Tối hôm qua, không khống chế được cảm xúc.

Nhưng là...........Vì cái gì Triệu Mạt Thương dễ dàng trấn an được cảm xúc của cô chứ?

Khúc Lưu Thông vỗ vỗ bả vai của Thương Mặc, "Thương Mặc a, thầy quả nhiên không nhìn nhầm em, Mạt Thương học tỷ của em còn nói em có mười phần chính nghĩa nữa đấy."

Thương Mặc lời này khen có chút ngượng ngùng, nhức đầu, giống như bình thường bị trưởng bối khích lệ tiểu hài tử vậy, "Học tỷ quá khen."

"Ha ha, Mạt Thương học tỷ của em luôn lạnh như băng, cũng không dễ dàng khen ai đâu." Khúc Lưu Thông cười ha ha, hơi hơi có chút vui mừng nhìn Thương Mặc, "Không hổ là đệ tử của thầy."

Khó được một lần thấy Thương Mặc ngại ngùng cúi đầu, sờ sờ mũi, lại nghe Khúc Lưu Thông nói, "Ngày mai thứ sáu, em có rãnh không?"

"A?" Thương Mặc ngẩn người, tiếp theo ngẩng đầu nhìn Khúc Lưu Thông, nghĩ nghĩ, gật đầu, "Có."

"Thầy cùng với Mạt Thương học tỷ của em đến nhà một bạn tốt của thầy, Thương Mặc à, cùng đi đi."

"Sao ạ?" Thương Mặc đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo gật đầu, "Dạ."

Triệu Mạt Thương cũng đi a.........

Buổi sáng thứ sáu, ánh mặt trời sáng lạn, bầu trời không chút gợn mây.

Thương Mặc rất sớm liền rời giường, chạy nhanh đến chỗ mà Khúc Lưu Thông nói cô chờ Khúc Lưu Thông cùng Triệu Mạt Thương, vừa đứng trong chốc lát, thanh âm "Đát đát đát" vang lên, Thương Mặc nhìn Triệu Mạt Thương tao nhã đi tới, lộ ra tươi cười, "Học tỷ."

Triệu Mạt Thương đi đến trước mặt cô, nụ cười thản nhiên, "Rất đúng giờ nha!"

"Hắc hắc........." Thương Mặc cười cười, "Chờ mỹ nữ mà, đến sớm một chút thì tốt hơn."

Triệu Mạt Thương oán trách liếc cô một cái, "Lại muốn chị lấy tội lưu manh khởi tố em à."

"Ha ha, Mạt Thương a, tội lưu manh đã sớm bị hủy bỏ rồi." Khúc Lưu Thông từ trên lầu đi xuống dưới cười ha ha nói, đi đến bên cạnh Thương Mặc, "Thương Mặc, học tỷ của em khó được tươi cười như vậy nha!"

Thương Mặc nghe vậy, liếc Triệu Mạt Thương một cái, Triệu Mạt Thương vừa lúc nhìn cô, hai người bỗng nhiên đối diện, trong lòng bỗng nhiên có loại cảm giác kỳ quái.

[BHTT] [Edit] Hi, kiểm sát trưởng đại nhân - Bằng Y Úy NgãWhere stories live. Discover now