Thuốc

206 16 6
                                    

Trời còn tờ mờ sáng mà cả nhà đã um sùm, làm cho cả nhà ai cũng thức hết.

Thái Anh cũng cựa mình quay qua thì thấy Lệ Sa đã chỉnh tề phục.

- Lệ sa sao dậy sớm thế.
- Tại sáng nay tui phải lên đồn cao su tận Đồng Nai lận.
- Sao chị không nói em biết.
- Hôm qua cũng định nói em, mà lu bu chuyện của Trân Ni nên chị cũng quên, em đừng buồn chị nghen.
- Dạ , hông sao, mà chị xếp đồ chưa.
- Hông cần đâu em, tui đi chiều về hà, có chăng dữ lắm là đến khuya mới về.
- À dạ.
- Em dậy ăn sáng đi nghe, chị đi sớm kẻo muộn, lại phải chờ phà mệt mỏi.
- Lệ Sa, emmmm.
- Sao vậy em.
Lệ Sa cầm cặp táp lên, bước lại gần Thái Anh, vuốt ve những ngọn tóc rối bời của em như một con mèo.

- Lần sau, chị đi đâu nói với em được không.

Lệ Sa cũng bắt ngờ với câu nói của Thái Anh, em ấy đã suy nghĩ quá nhiều.

- Được được, lần sau sẽ nói, không quên nữa.
- Vậy mới là chị em tốt.
- Hả, ừ chị em tốt.
Lệ Sa tắt hẳn nụ cười mà lẳng lặng xách cặp đi không nhìn vào mắt  Thái Anh nữa.

Trong đầu Lệ Sa thầm nghĩ " em thì làm được nhưng liệu tui có vững lòng không, và em có giấu gì không Thái Anh"

Tiếng xe cũng đã đưa Lệ Sa từ Đồng Tháp đến Đồng Nai.

- Bà hai, xuống gọi Thái Anh lên đây.
Ông Lạp đang uống trà trước nhà lên tiếng.

• Cốc cốc cốc*
- Thái Anh à, dậy chưa con.
- Thái Anh, Thái Anh.
- Ui trời đất ơi, con ơi con, hết hồn.
Bà hai quay mặt ra sau thì thấy Thái Anh đứng một đóng.

- Dạ con xin lỗi má, má kêu con có gì không ạ.
- Lên cho cha biểu
- Dạ.
Nhà trước cũng đã bắt đầu sơn sửa, sắm sửa đủ thứ nên mới ồn ào vậy.

- Bà với Thái Anh ngồi đi.
- Dạ.
- Thái Anh, hôm qua ngày đầu con làm dâu mà cha má bận không có nói chuyện với con được, nay định nói chuyện hai con mà Lệ Sa lại bận. Mà không có nó không sao, chủ yếu là con thôi.
- Dạ, cha má có gì dạy bảo ạ.
- ừm, con nghĩ cha mê tín thì cha cũng chịu, thú thật cha xém bị phá sản mà nhờ vào tài thiên biến vạn hóa của má con đây mà thoát được một nạn, đúng không bà.
- Dạ phải rồi mình.
- Nên cha rất tin chuyện tâm linh, Lệ Sa vừa về, má con cũng bói cho Lệ Sa năm sau sẽ bị khắc, khó khăn làm ăn, đôi khi nguy hiểm cả tính mạng, đúng không bà.
- Dạ đúng mình ạ.
- Cũng may, con lại có tuổi hợp, nhưng phải cưới để xung khắc với mệnh của Lệ Sa, con hiểu cho cha mà đúng không.
- Dạ, con hiểu, cha con có nói ạ.
Dưới bàn, tay Thái Anh đã đan chặt vào nhau, mồ hôi lạnh ngắt, cô vừa sợ vừa ngượng, cô chợt nhớ đến Lệ Sa, phải chi có lệ Sa thì cô đỡ sợ biết mấy.

Ông Lạp nói tiếp.

- Giờ con cũng là dâu rồi, nên con nghe lời má hai con, làm một số chuyện, để giải hạn cho lệ Sa nha, con ráng kiên trì giúp cha nha, cha cũng không biết, má hai con chỉ.
  Bà hai lên tiếng.
- Má hai cũng thương con lắm, bói ra Lệ Sa bị vậy má cũng đau lòng, cũng bói ra con giúp được Lệ Sa má mừng biết bao nhiêu. Má sẽ chỉ con, con giúp má nghen.
- Dạ.
- Rồi sao bà không nói cách đi.
- Ông này vô duyên, cách này chỉ có đờn bà phụ nữ, ông biết gì đòi nghe, nghe mất linh, ông đền Lệ Sa nghen.
- Cái bà này, muốn người ta ra chỗ khác thì nói, vòng vo.
Ông Lạp quê quá, bước ra cổng đi thăm ruộng luôn.

[Lichaeng] [ JenSoo] Nam kì Phiêu Lưu KíNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ