Chương 77: Hành trình ở cung săn bắn

2.9K 217 14
                                    

Cuối cùng Huyên Hiểu Đông dậy làm bữa khuya.

Y mở ngăn đông tủ lạnh tìm đùi gà ra, cho vào chảo khô chiên ra mỡ, thả da heo và chân giò hun khói thái sợi vào, tôm nõn thì lấy nước nấu canh, làm được hai bát mỳ gà, lại ra ngoài tìm được dầu ngỗng hẹ tây vừa mới mua về trộn lẫn vào, thơm nức mũi.

Nhưng Huyên Hiểu Đông nhớ ra vừa nãy Thịnh Vô Ngung nói nhớ nhà, bèn mở tủ lạnh tìm một lọ đậu nhự dầu đỏ nấm mối(*), gắp ra vài miếng đặt lên trên bát mỳ, quay đầu lại nhìn thì thấy Thịnh Vô Ngung đã xuống tầng, đang cười nhìn y.

(*) Vân Nam được mệnh danh là "vương quốc của nấm", nấm mối là một món ăn ngon quý hiếm, là một trong bốn loại nấm nổi tiếng ở Vân Nam bởi hương vị tươi ngon. Còn ở Việt Nam mình thì nấm mối đặc biệt xuất hiện ở đồng bằng sông Cửu Long và chỉ xuất hiện một lần trong năm, kéo dài suốt 1 tháng. Đậu nhự dầu đỏ nấm mối là đặc sản nổi tiếng của Vân Nam.

Huyên Hiểu Đông lấy chai giấm trên tủ bát đặt xuống trước mặt anh, "Vài giọt là được

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Huyên Hiểu Đông lấy chai giấm trên tủ bát đặt xuống trước mặt anh, "Vài giọt là được."

Ấy vậy mà Thịnh Vô Ngung cầm chai giấm lên thật, nhỏ vài giọt lên bề mặt bát mỳ, cầm đũa lên khuấy khuấy, ăn một miếng rồi gật gù cảm nhận dư vị, "Ngon, nhỏ giấm lên tâm trạng vui sướng, đúng là mĩ vị."

Huyên Hiểu Đông nhịn cười ăn mỳ của mình, "Ăn thôi, em đói tới mức tim dán vào lưng rồi."

Sức ăn của Thịnh Vô Ngung khá yếu, nhưng trải qua một phen vận động đúng là anh cũng đói bụng thật. Còn Huyên Hiểu Đông thì lúc nào cũng vận động nhiều, sức ăn lớn, đương nhiên là càng đói hơn rồi. Thế nhưng vừa nãy hai người như mũi tên trên nỏ, cho nên không để ý tới gì khác.

Bọn họ ngồi đối diện nhau ăn phần mỳ của mỗi người, Huyên Hiểu Đông ăn tiếp một bát lớn nữa mới tạm coi là không còn đói bụng, lúc này mới thảnh thơi trò chuyện với Thịnh Vô Ngung, "Trước đó em không nói là vì không chắc anh có biết thân phận của đội trưởng Nghiêm không——Cái nghề này của chúng ta khi thi hành nhiệm vụ, cấm kỵ nhất là bị người ta vạch trần thân phận ở bên ngoài."

Thịnh Vô Ngung nói: "Tôi hiểu." Anh cũng vì nguyên nhân tương tự nên chỉ có thể hàm súc nói cho chồng mình biết chuyến đi này gặp nguy hiểm, dành cho y một buổi kết hôn qua quýt, lại úp úp mở mở đưa y đi hưởng tuần trăng mặt đầy tính mạo hiểm này, cuối cùng người anh yêu lại cho anh một đáp án ngoài ý muốn.

Huyên Hiểu Đông nói: "Sau đó em thấy anh luôn rất khách khí với nhóm đội trưởng Nghiêm, không phải thái độ đối với vệ sĩ, còn cả Lê Khải nữa... Em buộc Trình Nguyên phải đi cũng vì em và cậu ta bất hòa đã lâu, lần hành động này em sợ vì mình mà ảnh hưởng đến anh, cho nên em đuổi cậu ta đi. Không ngờ người tới thay thế là Lê Khải, em đã nhận ra anh ấy biết dùng súng từ trước... Nghĩ thêm tới thân phận anh cả của anh nên cũng hơi hơi hiểu ra rồi."

[FULL][ĐAM MỸ] Nông trường lưng chừng núi - Hôi CốcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ