Chương 39: Bên ngoài vùng an toàn

4.1K 328 74
                                    

Sau đó Thịnh Vô Ngung không hề đề cập tới chuyện về nhà gặp phụ huynh, tất cả vẫn như bình thường, anh vẫn cứ khăng khít thân mật với Huyên Hiểu Đông, điều này trái lại khiến Huyên Hiểu Đông cảm thấy cực kỳ áy náy trong lòng.

Y biết, trước khi diễn ra bước ngoặt là cuộc giải phẫu, người nhà họ Thịnh chắc chắn sẽ ấm áp như gió xuân với mình, tất cả đều phụ thuộc vào Thịnh Vô Ngung.

Cho dù tương lai ra sao thì hiện tại Thịnh Vô Ngung đang đối xử với y bằng cả trái tim chân thành nóng bỏng. Y còn nhớ rõ Thịnh Vô Ngung có vấn đề về tâm lý nên mới đến tĩnh dưỡng, rõ ràng người nhà họ Thịnh cũng biết chuyện này, kể cả thái độ thay đổi trước và sau của Thịnh Lỗi Lỗi. Thịnh Vô Ngung là vì sao của nhà họ Thịnh, bọn họ sẽ vì tình trạng tâm lý của anh và hi vọng cho cuộc phẫu thuật sắp tới mà tốt với y.

Nhưng không bao gồm sau này.

Bản thân y vốn dĩ có thể coi Thịnh Vô Ngung là quan trọng nhất, cùng anh về gặp phụ huynh, cùng anh nhập viện, cùng anh kết thúc cuộc phẫu thuật, biến đoạn duyên phận này trước sau vẹn toàn, có thể đi tới đâu cũng được.

Thế nhưng y mệt rồi, không thể nào ứng phó với những quan hệ quá phức tạp, cũng không thể nào nở nụ cười miễn cưỡng với kẻ có ác ý với mình nữa.

Y chỉ muốn những điều giản đơn, một cơm một rau, một núi một thôn mà sống một mình tự do tự tại qua ngày, có gì muốn nói thì cứ nói, thích thứ gì thì cứ thích, không hợp thì bỏ đi.

Có phải nên chia tay không? Những gì tranh thủ được trong nhiều ngày qua đã có thể tạo thành ký ức đáng nhớ cho cuộc đời y rồi, chẳng thà nên kết thúc nó ở thời điểm đẹp nhất.

Chia tay cũng dễ thôi, đợi khi nào Thịnh Vô Ngung về quê ăn Tết, y gửi tin nhắn nói chia tay rồi khóa nông trường của mình vào, mua con xe second-hand lại đi vài năm nữa. Thịnh Vô Ngung là quân tử, cũng là người kiêu ngạo, đương nhiên anh khinh thường việc đeo bám dai dẳng, dĩ nhiên là chọn chia tay rồi.

Ý định chia tay dần dần mãnh liệt, nhưng sự áy náy cũng tỉ lệ thuận nảy sinh, thi nhau giày vò trong lòng y.

Buổi tối lúc ở cùng Thịnh Vô Ngung, sự áy náy càng ngày càng nặng nề hơn, càng ngày càng thích đáng.

Cho đến khi đêm khuya tĩnh lặng, y chỉ nhắm mắt giả vờ ngủ, một bàn tay bỗng nhiên vắt sang, sờ lên trán y.

Y kinh hãi mở mắt ra, Thịnh Vô Ngung quay mặt sang nhìn y trong đêm đen, "Trong lòng em có tâm sự à?"

Huyên Hiểu Đông kéo chăn lên phủ cho anh, "Em không sao đâu."

Thịnh Vô Ngung khẽ giọng nói: "Tôi xin lỗi em."

Huyên Hiểu Đông giật mình, "Anh không sai, xin lỗi gì chứ?"

Thịnh Vô Ngung bình tĩnh nhìn y trong màn đêm, "Vì tôi ích kỷ, không thể chờ được nữa mà tỏ tình với em, muốn xác định quan hệ với em. Hơn nữa tôi cũng nóng lòng muốn đưa em về nhà, theo tôi nhập viện, bởi vì tôi lo sau cuộc phẫu thuật này, cho dù thành công hay không, tôi đều phải ở trong viện một thời gian rất dài. Lâu như vậy sẽ có rất nhiều chuyện phát sinh, cho nên tôi vội vã muốn xác lập quan hệ với em, không suy nghĩ đến cảm nhận của em, là tôi quá ngạo mạn, không tôn trọng em."

[FULL][ĐAM MỸ] Nông trường lưng chừng núi - Hôi CốcWhere stories live. Discover now