edit | Thư

213 18 3
                                    

Tác giả: 叭叭
Edit: Yue
——

"Nhậm Diệc,

Lúc theo dõi nghi phạm đã đến phiên nghỉ ngơi của em, nhưng lại ngủ chẳng được, đang nhớ anh.

Muốn gọi điện thoại cho anh lắm, nhưng có lẽ giờ này anh đã nằm ngủ rồi. Bây giờ em đang viết thư cho anh trong một buồng xe heo hút, cũng hơi tối, muốn ôm lấy anh.

Thực ra em viết bức thư này cũng chẳng có ý nghĩa gì khác cả, chỉ là nghĩ tới đâu thì viết tới đó thôi.

Đội trưởng Nhậm làm ơn đừng lúc nào cũng tải nhạc rock với EDM linh tinh trên xe em nhé, hy vọng anh có thể ở bên em thật đàng hoàng nghe nhạc cổ điển để bồi đắp tình cảm.

Anh bảo rằng muốn dẫn Diểu Diểu đến chơi cùng Sachiel, anh nhớ kỹ này, chúng nó chơi chung sẽ rất tốt đẹp, nên anh phải đến tìm em thường xuyên đấy.

Anh nói tim mình bao dung lắm, luôn ôm đồm sự uể oải và khó chịu của mình trong lòng, điều này khiến em rất không vui. Anh là của em, tất cả đều của em, ngay cả mệt mỏi lẫn khó khăn cũng là của em, nên xin anh đừng giấu kín không chia sẻ với em.

Em ở ngay đây mà, cũng nào có không cho anh ôm, anh không thể tới dựa vào em sao.

Em biết anh phải chiến đấu vì tín ngưỡng của mình, nhưng em vẫn hy vọng anh đừng tự giam mình trong nguy hiểm, em sẽ biết sợ.

Dù em có bệnh ưa sạch sẽ, nhưng nếu là anh, em không đời nào chê bẩn, nên lúc anh vừa bước ra khỏi đám cháy, toàn thân đều lấm lem cũng chẳng sao hết, làm ơn hãy cứ yên tâm dựa vào lòng em mà nghỉ ngơi.

Em thừa nhận, em quả thực nhỏ nhen lắm, lại thích ghen tuông, chẳng là em mong anh chỉ thấy một mình em, chuyên tâm với mỗi em, nên tuyệt đối không được tức giận mà không để ý tới em đấy.

Trước kia ngoài lửa ra em chẳng sợ gì cả, nhưng giờ đây em lại sợ anh không để ý tới em hơn. Em sẽ cố gắng không khiến anh giận, nhưng cũng xin anh đừng để em phải sợ hãi.

Em cũng thừa nhận, trong tính cách của em còn có rất nhiều vấn đề, nhưng em đang cố gắng thay đổi, không biết liệu anh có ngày một thích em không nữa.

Mong là đội trưởng Nhậm có thể nhìn xa hơn một chút, có đôi khi em không khen anh, anh đừng thấy tiếc nuối nhé, em chỉ có chút ngại mở miệng thôi. Nếu anh có thể tiến gần lồng ngực em, nghe cho rõ một chút nhịp tim của em, anh sẽ hiểu được liền.

Nếu lần sau anh còn để em thấy biểu tình thất vọng của mình nữa, em sẽ trực tiếp hôn anh đến khi nào anh hiểu thì thôi.

Đội trưởng Nhậm đã không còn là một đứa trẻ nữa rồi, phải biết tự chăm sóc bản thân, ngay cả có gấp gáp gì, cũng đừng quên mặc thêm áo khoác khi ra ngoài giữa trời lạnh đấy. Trong cốp sau của em không phải tự nhiên mà cái gì cũng có, đừng để em lo lắng.

Anh dường như từ khi sinh ra đã có vô số mối liên hệ cùng với lửa, có lẽ cũng bởi vậy, một người như anh cũng giống một ngọn lửa, bừng bừng khí thế thiêu đốt thế giới của em, nhưng anh vừa sưởi ấm, lại vừa soi sáng thế giới của em.

Cung NhậmWhere stories live. Discover now