[HOÀN] Độc Sủng Thánh Tâm [ E...

By truyencungdau

4.1M 136K 14.6K

Tên khác: Mỗi ngày Cẩu Hoàng đế đều bị vả mặt [177 Chương] Thể Loại: Cổ đại, Cung đấu, Ngọt sủng, HE, Vả mặ... More

Chương 1: Tần gia có nữ
Chương 2: Cơn giận của Đế Vương
Chương 3: Nửa đêm tiến cung
Chương 4: Cơn giận của Thiên Tử
Chương 5: Diễn tinh[1] đến đây
Chương 6: Thái hậu hiểu nhầm
Chương 7: Lần đầu ngủ cùng
Chương 8: Móng vuốt
Chương 9: Tuyết Đào tiên tử
Chương 10: Ngọc Hoàng Đại đế
Chương 11: Long tinh phù hộ
Chương 12: Chân long tể tể[1]
Chương 13: Lục phẩm Quý nhân
Chương 14: Có Đào không thưởng
Chương 15: Minh Phi gây khó dễ
Chương 16: Uy hiếp Hoàng thượng
Chương 17: Nữ nhân chiến đấu
Chương 18: Vác nồi[1] thê thảm
Chương 19: Cực phẩm nhân gian
Chương 20: Cái gọi là "bồi tội"
Chương 21: Lấy chết tạ tội
Chương 22: Hoàng thượng giận dữ
Chương 23: Uyển nghi dạy dỗ
Chương 24: Ngài ôm ta một cái
Chương 25: Lại diễn tuồng
Chương 26: Không biết xấu hổ
Chương 27: Dự định của Tần Phiên Phiên
Chương 28: Dỗ Cẩu Hoàng đế
Chương 29: Diễn tinh làm nũng
Chương 30: Ma kính vỡ nát
Chương 31: Hoàng thượng trách tội
Chương 32: Tố Tuyết tiến cung
Chương 33: Khúc mắc của Cẩu tử
Chương 34: Hiền thê lương mẫu
Chương 35: Tinh trung báo quốc
Chương 36: Hoa rơi rực rỡ
Chương 37: Canh Sâm
Chương 38: Uyển nghi trật eo
Chương 39: Chuyện gấp giấy
Chương 40: Tần thiếp thua
Chương 41: Nắm giấy lớn
Chương 42 tình huống đột biến
Chương 43: Anh hùng cứu mỹ nhân
Chương 44: Diễn tinh nổi dậy
Chương 45: Đau đau bay đi nào!
Chương 46: Hoàng thượng cho người ta đi
Chương 47: Sáu sáu đại thuận
Chương 48: Đánh lén hội đồng
Chương 49: Một hồi trò khôi hài
Chương 50: Diễn tinh giải thích
Chương 51: Hoàng thượng quyết đấu
Chương 52: Cẩu tử bị cắn
Chương 53: Đoàn người uống gió
Chương 54: Hoàng thượng đến rồi
Chương 55: Hai người làm hòa
Chương 56: Đến thăm Thái hậu
Chương 57: Một cây đào
Chương 58: Cây đào và chó.
Chương 59: Nguyệt sự [1] không đến
Chương 60: Phiên Phiên ra chiêu
Chương 61: Trêu trọc cẩu tử
Chương 62: Đẹp thật sự
Chương 63: Phu nhân tiến cung
Chương 64: Thử lòng người
Chương 65: Thái Hậu dạy con
Chương 66: Thái hậu đánh nhi tử
Chương 67: Mặt đột nhiên biến sắc
Chương 68: Cửa hàng bánh nướng
Chương 69: Nỗi sầu của cô nương ngốc
Chương 70: Hoàng Thượng giận dỗi
Chương 71: Đưa ngươi hồi cung
Chương 73: Cướp đoạt sủng ái
Chương 74: Bỗng nhiên tỉnh ngộ
Chương 75: Ta định đoạt
Chương 76: Vu oan
Chương 77: Biếm lãnh cung
Chương 78: Trực tiếp động thủ
Chương 79: Giả mang thai bị lộ
Chương 80: Tranh cãi đúng sai
Chương 81: Tần Kiêu sinh non
Chương 82: Cơn giận của Muốn Muốn
Chương 83: Khăn tay chi giao[1]
Chương 84: Hoàng tang tâm cơ
Chương 85: Yêu nhất là Tuyết Đào
Chương 86: Phiên Phiên xin lỗi
Chương 87: Tiêu Nghiêu lên án
Chương 88: Mị Nương Võ thị
Chương 89: Quỳ xuống cầu xin Thái hậu
Chương 90: An ủi Cẩu tử
Chương 91: Huân hương khác thường
Chương 92: Bắt đầu trù tính
Chương 93: Phiên Phiên diễn kịch
Chương 94: Bay ở trên giường
Chương 95: Minh Quý phi xuống ngựa
Chương 96: Lộ ra dấu vết
Chương 97: Tê liệt trên giường
Chương 98: Chấp chưởng hậu cung
Chương 99: Phiên Phiên có thai
Chương 100: Lại viết cam đoan
Chương 101: Chúc Mẫn
Chương 102: Phản ứng thai nghén.
Chương 103: Liễu Âm uống gió
Chương 104: Hồi cung sơ sài
Chương 105: Ngươi tới ta đi
Chương 106: Yêu nghiệt xuất thế.
Chương 107: Hoàng thượng ứng đối
Chương 108: Đưa ra hình phạt
Chương 109 Hoàng thượng phát uy
Chương 110: Đâm sau lưng
Chương 111: Tần Phiên Phiên sinh
Chương 112: Đón mừng quý tử
Chương 113: Vui lên cho trẫm
Chương 114: Vô lương tâm
Chương 115: Sốt ruột cho uống sữa
Chương 116: Chúc Mẫn tự thú
Chương 117: Sự tình bại lộ
Chương 118: Đầy tháng
Chương 119: Hai phần thưởng
Chương 120: Ác mộng bắt đầu.
Chương 121: Nhũ danh Nháo Nháo
Chương 122: Bước vào lãnh cung
Chương 123: Mở tiệc ăn tết
Chương 124: Năm mới đã đến
Chương 125: Mùng một đầu năm
Chương 126: Tràn đầy ủ rũ
Chương 127: Hoàng thượng nổi giận
Chương 128: Mềm lòng với nàng
Chương 129: Thích ai nhất!
Chương 130: Hoàng thượng cầu hôn
Chương 131: Lại thấy nón xanh
Chương 132: Âm mưu lớn
Chương 133: Bày kế lấy thư
Chương 134: Mộng đẹp được tạo thành
Chương 135: Bị đét mông
Chương 136: Phiên Phiên bố trí
Chương 137: Bắt đầu tính sổ
Chương 138: Khống chế Lưu Vũ
Chương 139: Liên lụy nhiều người
Chương 140: Cẩu tử thông báo
Chương 141: Ác mộng
Chương 142: Trò chơi khác thường
Chương 143: Làm ầm ĩ
Chương 144: Ngôi vị Hoàng hậu
Chương 145: Phong Hậu đại điển
Chương 146: Mời ba ly rượu
Chương 147: Phiên Phiên uống say
Chương 148: Viết ý chỉ
Chương 149: Thu săn bắt đầu
Chương 150: Lý do khó nói
Chương 151: Hoàng thượng cảnh cáo
Chương 152: Tiêu Nghiêu hoài nghi
Chương 153: Cùng nhau cưỡi ngựa
Chương 154: Biểu muội Vệ Tình
Chương 155: Vệ Tình mất tích
Chương 156: Kẻ bị gọi là thích khách
Chương 157: Sưởi ấm cho nàng
Chương 158: Vệ Tình chết
Chương 159: Muốn lập Thái tử
Chương 160: Đoạn tụ
Chương 161: Muốn nàng đẹp
Chương 162: Ý chỉ viết thư tình
Chương 163: Có người hành thích
Chương 164: Lời đồn đãi bùng nổ
Chương 165: Bắt đầu rung chuyển
Chương 166: Hoàng Thượng trả thù
Chương 167: Thái Hân chết
Chương 168: Hoàng hậu xuất cung
Chương 169: Dẫn xà xuất động [1]
Chương 170: Đường đến sinh tử
Chương 171: Cảnh Vương đền tội
Chương 172: Kết cục ngày thành thân (1)
Chương 173: Kết cục ngày thành thân (2)
Chương 174: Kết cục ngày thành thân (3)
Chương 175: Nháo Nháo đọc sách, lại có thai.
Chương 176: Say rượu
Chương 177: Nhật ký trưởng thành vui vẻ của Tiêu Nháo Nháo

Chương 72: Hoàng thượng ra chiêu

20.5K 659 47
By truyencungdau


Edit: Cảnh Thục viện

Beta: Thư Thục nghi


"Tại sao tay lại lạnh như vậy chứ? Có phải mặc quá ít hay không?" Hắn lôi kéo tay của nàng, cau mày nói thầm.

Tần Phiên Phiên đi theo bước chân của hắn, nhàn nhã đi ở trên đường, ánh nắng mặt trời rải tới, chiếu lên trên người cực kỳ ấm áp.

"Mặc rất nhiều mà, là tần thiếp một ngày không có gặp Hoàng thượng thì trong lòng sợ hãi." Nàng nhẹ nói.

Tiêu Nghiêu quay đầu, cười nhẹ nhìn nàng một cái: "Gần đây càng ngày càng nhõng nhẽo nha, có mấy ngày trước đây trẫm cũng không thấy nàng, sao lại không thấy trong lòng nàng sợ hãi chứ?"

"Này không phải do trong bụng có một người, một ngày hắn không gặp được ngài thì trong lòng sẽ sợ hãi, sau đó khiến tần thiếp cũng sợ hãi theo." Nàng đưa tay sờ sờ bụng nhỏ, cong khóe môi cười đầy yêu thương.

Tiêu Nghiêu hơi sững sờ, nhìn Tần Phiên Phiên khi nói những lời này ra, thật sự càng nghe càng xuôi tai mà.

"Được, bây giờ nàng là lớn nhất, trẫm có thời gian sẽ ở bên cạnh nàng." Ngược lại hắn nên thật sảng khoái mới đúng.

Tần Phiên Phiên đá nhẹ lông mày lên một chút, nàng phát hiền từ sau khi mang long thai thì độ bao dung của Hoàng thượng đối với nàng quả thật thẳng tắp lên cao, ngay cả tính tình cũng trở nên ôn nhu hơn rất nhiều.

Nếu là trước đây thì chắc chắn sẽ nói vài câu hư hỏng với nàng, cuối cùng là quấy rầy đòi hỏi nàng phải đáp ứng, nói đến đây thì quả thật Tần Phiên Phiên muốn cảm ơn Tiết thái y, vậy mà để cho nàng phát hiện ra được mặt khác của Hoàng thượng.

"Vậy Hoàng thượng nói lời phải giữ lời đấy. Không phải bởi vì trong cung có người mới tới thì ngài liền không có thời gian đến thăm tần thiếp, mà dùng để đi nhìn mấy mấy tiểu cô nương kia." Tần Phiên Phiên lập tức làm nũng nói, tiện thể nhắc tới hai vị tú nữ được lưu lại hôm nay, hoàn toàn là lẫn lộn tâm tư của mình.

Hoàng Thái hậu giữ Chu Uyển lại, dựa vào tính tình của Hoàng thượng, không chỉ sẽ không hề sủng hạnh Chu Uyển mà nói không chừng còn để cho Chu Uyển sống ân hận trong cung, đối với điểm ấy thì Tần Phiên Phiên không có chút quan tâm nào.

Chỉ là vì sao giữ Thái Hân lại, nàng cũng có chút không nghĩ ra được, dáng dấp cô nương kia thật sự quá đáng yêu.

"Tiểu cô nương thì có gì có thể nhìn chứ, đều không có đẹp mắt như nàng." Tiêu Nghiêu thuận miệng an ủi nàng một câu.

Sau khi nói xong ngược lại chính hắn lại ngây ngẩn cả người trước, lời lẽ xấu hổ dỗ ngon dỗ ngọt này mà hắn cũng nói ra được? Hoàn toàn không thể tin được mà.

Hắn ho nhẹ một tiếng, lại lập tức nói: "Trẫm luôn luôn miệng vàng lời ngọc, nói đi thăm nàng thì chính là đi thăm nàng. Còn hai vị kia, trẫm tự có an bài. Nàng không nên suy nghĩ nhiều, vẫn nên dưỡng thai cho thật tốt mới phải."

Tiêu Nghiêu thật sự đưa nàng về đến Thưởng Đào các, ngồi một chút rồi rời đi.

Hôm nay ở bên cạnh Tần Phiên Phiên xem toàn bộ quá trình chọn lựa là Liễu Âm, một mặt lo lắng, lập tức đã đặt câu hỏi: "Chủ tử, Chu tú nữ thì không có gì, nhưng vị Thái tú nữ kia được Hoàng thượng lưu lại, xem xét cũng không phải là loại người an phận gì. Mà trước đó nửa đường đã ngăn cản long liễn của Hoàng thượng, rõ ràng là một người có chủ ý, bây giờ ngài còn có long thai, cũng không thể để Hoàng thượng ngủ lại, phải làm sao mới ổn đây? Chẳng lẽ thật sự để cho nàng ta chui vào chỗ trống hay sao?"

Tần Phiên Phiên nhìn nhìn dáng vẻ nóng này như này của nàng, chỉ có chút nhíu mày, không nói gì.

"Tiệp dư, nô tỳ có hỏi thăm một chút, bên ngoài rất nhiều cung nhân đều nói Thái tú nữ được bay lên đầu cành. Bởi vì Hoàng thượng ra khỏi Thưởng Đào các của ngài thì liền đến Trữ Tú cung gặp nàng ta." Hồng Y vội vã từ bên ngoài đi vào, cũng là một vẻ mặt không cao hứng.


Mới từ Thưởng Đào các ra ngoài, liền đến thẳng chỗ Trữ Tú cung, đây cũng quá không nể mặt Đào Tiệp dư rồi.

Các cung nhân khác ở bên ngoài nói chuyện cũng có chút khó nghe, cả đám đều ước gì Đào Tiệp dư thất sủng, bởi vậy mắt thấy vị Thái tú nữ này muốn vùng lên, cả đám đều phất cờ hò reo.

Lông mày của Tần Phiên Phiên nhíu lại, lập tức trong lòng có chút cảm giác khó chịu nho nhỏ.

"Chờ chút nữa, nếu như hôm nay Hoàng thượng ngủ lại Trữ Tú cung, các người liền đi tìm hắn tới." Nàng lập tức phân phó nói.

"A? Ngài dùng lý do gì đây?" Vẻ mặt của Liễu Âm ngây ngốc.

Mà vẻ mặt của Hồng Y đứng bên cạnh cũng tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, còn có hành động này à, Hoàng thượng sủng hạnh ai thì Đào Tiệp dư đều có thể khống chế rồi?

"Ta đau bụng, muốn gặp hắn." Nàng đưa tay vỗ vỗ bụng nhỏ, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh.

Hai cũng nữ liếc nhau một cái, vẫn là Liễu Âm nói: "Nếu như ngài dùng lý do này, một hai lần thì có thể, chứ không thể cứ dùng hoài như vậy được? Quả thật Hoàng thượng không phải là loại người háo sắc nhưng chỉ sợ ngày sau sẽ sủng hạnh người khác. Chủ tử, ngài---"

Nàng muốn mở miệng khuyên , nhưng lại nói không nên lời, việc này quá tổn thương đến tâm người rồi.

Tiêu Nghiêu hoàn toàn chính xác không phải một kẻ háo sắc, Tần Phiên Phiên thịnh sủng là do có nhiều thủ thuật, cho nên từ sau khi nàng vào cung, thật sự Hoàng thượng cùng nàng dính nhau không rời.

Vì vậy trong lúc nhất thời thì thật không có những nữ nhân khác sờ đến Hoàng thượng được, cho nên các phi tần khác trong hậu cung này mới gấp đến đỏ mắt.

Nhưng hiện nay không thể so với dĩ vãng, Hoàng thượng tự mình mở miệng lưu lại Thái tú nữ, đến tột cùng là dụng ý gì hay là chờ dò xét.

"Sao không thể dùng hoài được, chí ít trong lúc ta có thai, hắn sẽ không ngủ được với người khác. Ta thay hắn mang thai hài tử, thời điểm sinh nở còn muốn chạy một vòng quỷ môn quan, hắn thì tốt rồi ngược lại còn đi sủng hạnh những nữ nhân khác? Mơ tưởng! Hoặc là ta chết đi, hoặc là hắn bị thiến!"

Bỗng nhiên Tần Phiên Phiên vỗ lên mặt bàn, khí thế hung hăng nói.

Cả Liễu Âm và Hồng Y đều bị tư thế khí lực lớn như vậy của nàng gây kinh hãi, sau một lúc lâu Hồng Y mới miễn cưỡng gồng lên mà nói: "Chủ tử, nhưng mà trong bụng ngài là giả đó nha!"

Lúc Tần Phiên Phiên vừa nói những lời kia ra, cho dù là ai cũng đều cho rằng nàng thật sự mang thai, hoài thai mười tháng quả thật cực kì vất vả vô cùng.

"Vậy thì sao chứ? Ta giả vờ còn cực khổ hơn, đã vậy còn phải lo lắng lửa giận của hắn sau khi chuyện bị bại lộ, còn phải cố gắng đóng vai buồn nôn ghê tởm này, hắn càng nên toàn tâm toàn ý đối với ta!"

Tần Phiên Phiên trừng các nàng một chút, ngón tay một mực gõ lên mặt bàn, tư thế kia giống như thật sự muốn đem Hoàng thượng đi thiến.

Hai cung nữ đều không có lên tiếng, được được được, người ủy khuất nhất nên người nói gì đều đúng!

Hoàng thượng chỉ ngồi một lúc liền trở về Long Càn cung, đồng thời đêm đó liền đưa thánh chỉ phong vị với cho Thái Hân.

"Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: Thái gia có nữ ăn nói khéo léo, tướng mạo động lòng người, đặc biệt phong làm chính lục phẩm Quý nhân, tứ phong hào Bính[1]. Ban thưởng thiên điện ở Minh Thược điện, khâm thử."

[1]: Bính - 饼: Bánh (thường có hình tròn giẹt, làm bằng bột để ăn)

Thánh chỉ này là do Trương Thành đến tuyên đọc, thời điểm Thái Hân nhìn thấy hắn, cả khuôn mặt đều tràn ngập vẻ khiếp cùng sự mừng rỡ như điên.

Hoàng thượng chỉ cùng nàng nói có mấy câu đã ban thưởng vị cho nàng, còn là để cho Trương công công đến tuyên đọc.

Tuy nói không bằng Trương Đại tổng quản, nhưng mà ai cũng biết Trương Thành là Đại tổng quản đời tiếp theo trong lòng Hoàng thượng, phân lượng này quá đủ rồi, cũng biểu hiện ra là địa vị của nàng trong lòng Hoàng thượng là không thể coi thường.

Đợi sau khi nàng nghe thánh chỉ xong, trên mặt biểu lộ có chút đắn đo khó nói.

Đầu tiên là không có thị tẩm đã có thể lên tới chính lục phẩm Quý nhân, đãi ngộ này so với Đào Tiếp dư lúc trước còn tốt hơn, trước đây lúc Đào Tiệp dư không có thị tẩm cũng chỉ được phong là Thái nữ.

Cộng thêm bản thân nàng là Quý nhân còn có thể có phong hào thì càng thể hiện ra nàng không giống với bình thường.

Hết lần này tới lần khác chuyện xấu nhỏ xíu này lại nằm ở chỗ phong hào, chữ "Bính" nghe kiểu nào cũng cảm thấy không có chút liên quan gì đến ưu nhã và vui mừng cả.

"Trương công công, phong hào này là chữ "Bính" nào vậy?" Nàng cung kính tiếp thánh chỉ, tự mình đưa một túi gấm cho Trương Thành, bên trong tất nhiên là đựng đều là vàng.

Thói quen ban thưởng vàng này, vẫn là xuất phát từ Đào Tiệp dư.

Trương Thanh đưa tay ước lượng phân lượng, thỏa mãn đưa vào trong tay áo, nhìn cô nương mặt mày xinh đẹp trước mắt này, giật giật khóe miệng lộ ra một nụ cười thân thiết.

"Thưa Quý nhân, "Bính" trong bánh nướng." Hắn cực kỳ nhanh nhẹ trả lời một câu như vậy.

Sau khi Thái Hân nghe được câu này xong, chỉ cảm thấy mắt tối sầm lại, trời đất quay cuồng.

Chuyện lúc trước Hộ bộ thị lang bị Hoàng thượng chỉ vào mũi mà mắng, sớm đã truyền khắp kinh đô, người Thái gia bị toàn bộ mọi người cười nhạo hồi lâu.

Thái Hân tiến cung có thể nói là có hai tầng ý tứ, một là nhất định phải tranh đấu cao hơn người, để những kẻ chế giễu kia ngậm miệng, hai chính là lấy lòng Hoàng thượng đem chuyện cười bánh nướng này ra làm trò mua vui.

Không nghĩ tới nàng còn chưa kịp chúc mừng phục tuyển thông qua thì Hoàng thượng đã đem chuyện bánh nướng này, vĩnh viễn áp lên người nàng.

Bính Quý nhân, cái phong hào này sợ là muốn đi theo nàng cả đời, đương nhiên cũng là sỉ nhục cả đời.

Thật vất vả nàng mới đứng vững, khóe miệng cứng ngắc buộc mình phải cười nói: "Trương công công, đây có phải nhầm lẫn gì rồi hay không? Cho tới bây giờ ta chưa từng nghe nói qua có phong hào là Bính nha."

Trương Thành vỗ vỗ ống tay áo, nói như chém đinh chặt sắt: "Không có sai, Hoàng thượng là suy nghĩ giúp ngài, nói là đặc biệt gắn ý tứ của ngài. Bính Quý nhân, không cần suy nghĩ nhiều, Hoàng thượng hào hứng nghĩ tới cái gì thì lấy cái đó, tiền triều còn có người gọi là Bao Mỹ nhân, cũng là bởi vì lúc ấy Hoàng đế đang ăn bánh bao. Ngài gọi là Bính Quý nhân, cũng rất dễ nghe mà, nô tài cả gan nói một câu, phong hào này tuyệt đối rất là đẹp. Chỉ cần ăn bánh ấy mà là có thể nhớ tới ngài, vâỵ thì Hoàng thượng ngày ngày đều phải ăn bánh, mỗi ngày cũng có thể nhớ tới ngài đấy!"

Trương Thành thật sự đem khả năng mở mắt là nói lời bịa đặt của Trương Hiển Năng học được đủ cả mười mươi.

Nghe một chút ý tứ lừa dối này, kém chút nữa chính hắn cũng tin, nếu không phải tâm của hắn biết rõ ràng Hoàng thượng thích ăn đào nhất, quả thật hắn cũng cảm thấy Hoàng thượng muốn đổi sang ăn bánh.

Thái Hân cười khan hai tiếng, cái phong hào này trước ném sang một bên, nàng mới tiến cung vẫn mù mờ vẫn là nên hỏi thăm được nhiều một chút.

"Minh Thược điện là chỗ ở của Minh Quý phi, ta ở thiên điện cũng nên đưa lễ gặp mặt cho Minh Quý phi, công công ngài có thể cho ta một chút chủ ý gì hay không?"

Nàng không nói thẳng mình ở cùng với Minh Quý phi sợ rằng sẽ khiến cho Minh Quý phi không cao hứng, mà dùng loại phương thức lượn lờ bên ngoài góc để nghe ngóng.

Ánh mắt của Trương Thành lấp lóe, Bính Quý nhân này thật sự cũng có mấy phần thông minh đấy.

"Nô tài không có hầu hạ qua Minh Quý phi, không rõ yêu thích của ngài ấy. Chẳng qua trước đây có nghe nói Minh Quý phi rất thích thược dược, có lẽ Bính Quý nhân nên ra tay từ chỗ này. Thời gian không còn sớm, Hoàng thượng còn chờ nô tài trở về phục mệnh đây, ngài nên sớm dọn đến Minh Thược điện đi, Trữ Tú cung cũng chỉ là địa phương tú nữ ở, bây giờ ngài đã không còn là tú nữ, không thể ngốc ở nơi này, miễn cho Hoàng thượng không được vui."

Hắn bịa chuyện vài câu, liền vội vàng cáo lui.

Nói đến thời điểm Hoàng thượng vừa mới bắt đầu phân chia cung điện, đều là chỉ bừa, mỹ nhân hậu cung nhiều, cung điện cũng giống vậy rất nhiều.

Các loại danh tự nào cũng có, Hoàng thượng vì dễ nhớ nên thường chọn một số cung điện mang tên dựa theo phong hào của phi tần.

Minh Quý phi cũng có chút tâm tư nhỏ, lúc nàng ta được phân đến Minh Thược điện đã lập tức cho người truyền lời đồn ra ngoài, nói Hoàng thượng thương cảm nàng ta, biết nàng ta thích thược dược, cho nên mới ban Minh Thược điện cho nàng.

Trên thực tế ai cũng biết vị chủ nhân này, yêu nhất chính là loài hoa quốc sắc mẫu đơn kia, vì tên của một cung điện đã tự đổi lại yêu thích của mình.

Bởi vì có vài câu nhắc nhờ này của Trương Thành, vốn dĩ Thái Hân nghĩ ngày mai lại dời đi, cũng không thể không tranh thủ thời gian thu dọn đồ đạc trước.

Bên kia của Minh Quý phi ngay cả thánh chỉ cũng không có nhận được, vẫn là cung nữ đi thăm dò được Trương Thành đi tuyên chỉ, mới hiểu được Hoàng thượng đem Thái Hân nhét vào nơi này của nàng.

Minh Quý phi liền trở mặt tại chỗ rồi, quả thật là thở phì phò ném vỡ ba chén trà, lớn tiếng quát mắng.

"Hoàng thượng đây là có ý gì? Nào có để cho Quý phi ở cùng người khác? Ta leo đến vị trí trên cao như vậy, cũng không phải muốn cùng người khác chia chỗ ở ra, phía dưới nhiều chỗ như vậy, tùy tiện chỉ một chỗ cũng không cần đến chỗ của ta, đây rõ ràng là giẫm lên mặt ta mà? Sao Hoàng thượng không đem nàng ta phân đến Thưởng Đào các đi, vừa vặn để cho hai tiểu tiện nhân kia ngẩng đầu không thấy, cúi đầu cấu xé nhau!"


Minh Quý phi nói đến muốn khóc lên, nàng cảm thấy thật ủy khuất.

Từ xưa đến này, thật sự là không có vị Quý phi nào ở cùng với người khác, vị phần của Quý phi cao như vậy, chính là muốn hưởng phúc, toàn bộ cung điện đều là của nàng mới đúng.

Kết quả còn muốn cứng rắn nhất định phải phân ra một cái thiên điện, nhìn thấy tiểu tiện nhân kia là đã muốn mắc ói rồi, Hoàng thượng đặc cách lưu lại người, thể nào mà không được sủng ái, về sau không chừng toàn bộ Minh Thược điện này cũng muốn đổi chủ luôn rồi.

Minh Thược điện đại náo, Thưởng Đào các lại là gió êm sóng lặng.

Đợi Liễu Âm đem tin tức nghe được, nói một mạch cho Tần Phiên Phiên nghe xong, nàng ngẩng đầu lên cười ha ha.

"Chiêu này của Hoàng thượng thật là hay quá mà, Bính Quý nhân, cũng mệt cho hắn có thể nghĩ ra được. Đến nỗi còn cho tới Minh Thược điện thì càng có chút thần kì rồi, toàn hậu cung đều biết tính tình Minh Quý phi lớn nhất, mà lại không có phong phạm khuê tú của một gia đình lớn, không quen nhìn liền hành, còn đặc biệt hành không có đẳng cấp, làm sao hành cho khó coi. Bính Quý nhân này trong cung, nếu có thể trôi qua thật tốt thì mới gọi là chuyện kì lạ đấy!"

Dường như trong nháy mắt Tần Phiên Phiên đã nghĩ thông suốt, nàng đắc ý cười to, cẩu tử tự giác tìm cho nàng một niềm vui mà.

Hôm nay Hoàng thường đặc cách hỏi thăm vài câu với Thái Hân, khẳng định là có dụng ý, lúc ấy nếu như Thái Hân trả lời chính nàng ta không nguyện ý tiến cung, hoặc là không muốn nịnh nọt như vậy ngụy trang bản thân đến lòng dạ son sắt, nói không chừng Hoàng thượng cũng sẽ không tính kế nàng ta như thế.

"Quả nhiên vẫn là ta thu xếp - dạy dỗ tốt, ta thật có phong phạm!" Tần Phiên Phiên mặt mày hớn hở nói.

Trong điện hoàn toàn yên tĩnh, toàn bộ cung nhân đều cúi đầu, hận không thể khiến cho lỗ tai của mình điếc đi cho rồi.

Bọn hắn hoàn toàn không biết Tiệp dư nói đến thu xếp - dạy dỗ là cái gì, càng không biết thu xếp - dạy đỗ chính là huấn luyện chó!

Continue Reading

You'll Also Like

332K 8.6K 143
• Tác giả: Kori. • Tác phẩm: Behind The Mask (Tên cũ: Thiên thần lạnh lùng mang gương mặt ác quỷ). Không thích truyện có thể click back và mong cá...
1.5M 44.1K 70
Hán việt: Khoái xuyên chi mị sắc Tác giả: Hoa Hảo Nguyệt Viên Edit: Nhọ Beta: Kiều Mạch Bìa: @XacUopCiu Convert: huyentranghihii Tình trạng convert:...
1.4M 63.4K 157
Tên: Trường An đệ nhất mỹ nhân_长安第一美人 Tác giả: Phát Đạt Đích Lệ Tuyến_发达的泪腺 Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại, HE, tình cảm, trọng sinh, song...
712K 45.9K 175
Tác phẩm: Hãy Đẩy Thuyền Tôi Với Tổng Giám Đi Tên QT: Thỉnh Cắn Ta Cùng Tổng Giám CP Tác giả: Nhất Chỉ Hoa Giáp Tử Nhân vật chính: Thẩm Nịnh Nhược x...