[ Jikook / Bts ] [FULL] Tôi m...

נכתב על ידי jungkookie7419

118K 7.7K 940

Author: Thỏ " mẹp" Rating: 16+ ( đúng không nhỉ?) Start: 20/8/2016 ~ 17/2/2018 ***************** Trước đây, a... עוד

Cuộc chơi bắt đầu
Cậu phải phục vụ cho tốt đó
Cảm xúc mới lạ
Cảm xúc mới lạ (2)
Đến nhà anh (1)
Đến nhà anh (2)
Vì tôi thích...
Lần thứ 3 rồi...
Đây là khách của tôi
Đồng cảm
Rung động
Bước chuyển mới
Giải cứu
Mất dần kiểm soát
Happy New Year
Thông báo
Lạc lối
Bữa sáng ngọt ngào (1)
Bữa sáng ngọt ngào (2)
Bữa sáng ngọt ngào (3)
Anh điên thật rồi !
Ngọt ngào
Giận dỗi
Cần được xác định...
Yumi
Tan vỡ...
Nhẹ nhàng mà hạnh phúc
Bắt cậu cho bằng được !
Hóa giải
Hạnh phúc thật sự
Mang cơm cho anh !
Mập mờ
Nhật ký của Jimin
Cuộc sống mới
Ngày kỷ niệm ngọt ngào
Chuyến du lịch ngọt ngào (1) + (2)
Thông báo
Chuyến du lịch ngọt ngào (3)
Chuyến du lịch ngọt ngào (4)
Chuyến du lịch ngọt ngào (5)
Rắc rối
Chủ tịch đã về !
JM cũng có lúc thật yếu đuối...
Đi dạ tiệc (1)
Đi dạ tiệc (2)
Đi dạ tiệc (3)
Đau !!!
Ngõ cụt
Quyết không từ bỏ
Công ty gặp vấn đề
Quyết định của JK
MERRY CHRISTMAS
Dằn vặt
HAPPY NEW YEAR
Chia tay đi...
Những sự thay đổi lớn
Thông báo

Hạnh phúc mong manh

900 91 29
נכתב על ידי jungkookie7419

Lặng bước bên cạnh JK, hiện giờ HS đang dẫn cậu đến phòng bệnh của JM, đây cũng chính là bệnh viện anh đang điều trị. Trên suốt dãy hành lang, hai người ko nói với nhau câu nào, ai nấy đều chìm ngập trong dòng suy nghĩ của bản thân.

Vì biết hôm nay chủ tịch phải đi gặp đối tác nên HS mới cả gan dẫn cậu đến thăm JM như vậy. Nhìn thấy cậu mong muốn được gặp JM, anh cũng ko đành lòng ngăn cấm, dù gì anh cũng đã hứa rồi mà.

Đứng trước phòng bệnh của JM, JK có chút ngập ngừng. Cậu quay người lại nói với anh :

  - HS, cảm ơn anh nhiều lắm.
  - Ừ, cậu... vào thăm nhanh đi, kẻo Yumi lại đến quấy rối đấy.

JK gật đầu nhìn anh, rồi khẽ mở cửa bước vào.

Ko gian phòng bệnh thì y hệt phòng cậu, nhưng nó lại lạnh lẽo và buồn bã vô cùng. Tấm rèm được kéo qua một bên cho phép những tia nắng nhàn nhạt của trời thu được lan tỏa vào căn phòng. Sắc vàng ấy dường như còn nhuốm lên một màu của nỗi buồn, màu của sự chia ly cho nơi này vậy.

Cuối cùng JK cũng được nhìn thấy thân ảnh ko thể nào quen thuộc hơn của anh rồi. JM dường như vẫn còn đang ngủ vậy, anh nằm quay lưng về phía cậu. Từ khi nào mà JK nhìn vào anh, anh lại toát lên sự cô độc và buồn bã như thế này.

Chắc JM phải chịu nhiều đau đớn lắm, nhiều hơn gấp mấy lần mà cậu phải gánh chịu. Đau xót ở JK chảng là gì so với nỗi đau anh đang chịu cả. JM, đối với anh, công việc, sự nghiệp chính là điều quan trọng nhất, nhưng bây giờ...

Hỏi thử xem, một người mà... mất đi đôi mắt của mình... ko phải quá đáng thương hay sao ? Cậu đau xót nhìn JM, cậu muốn thay anh chịu tất cả tổn thương. Nếu lúc đó anh ko chắn ngay trước cậu, cậu có lẽ là người nằm ở đây rồi...

JK bước chầm chậm đến bên cạnh anh, nhìn tấm lưng này, cậu muốn ôm anh quá ! JK nén nước mắt mình lại, run run đưa tay lên chạm nhẹ vào vai anh. Hơi ấm đó lập tức truyền qua người cậu, đó là hơi ấm mà cậu nhớ nhung bao ngày, hơi ấm của sự hạnh phúc.

   - Buông ra.

Là anh nói sao ? JM... ko thích bị chạm vào sao ? Giọng anh khàn đặc đi rất nhiều, lại có sự khô khốc, lạnh lùng và xa cách trong đó. Cậu ko tin là anh lại nhẫn tâm như vậy. JM giận cậu vì ko đến thăm ư ?

  - Tôi nói cô buông tay ra !

JM bỗng quay phắt người lại, gạt tay cậu đi một cách thô bạo. Lúc này cậu mới nhìn thấy rõ mặt anh. JM ốm đi nhiều quá, trông có khi còn xơ xác hơn cậu nữa. Môi khô khốc và nhợt nhạt, da trắng bệch trông rất tệ, mà... mắt anh thì lại bị băng lại bằng một dải băng gạc trắng. Cậu nhìn mà xót xa quá.

  - JM... - JK khó nhọc lên tiếng, gắng gượng ko để mình rơi lệ.

JM ko có phản ứng gì lại, anh là đang hoang mang ko biết mình có nghe nhầm ko nữa. Là JK thật sao ? Cậu... cuối cùng cũng đến thăm anh rồi ?!

  - JK... là em hả ? - JM vừa nói vừa quơ quơ tay về phía trước.

JK thật sự khóc lên tiếng rồi, cậu ko nhịn được nữa. Nhìn anh lúc này, cậu xót xa lắm. Một JM kiêu hãnh lúc trước đã bị thay đổi thành... một JM ko còn thấy gì nữa ! Cậu chạy ào đến ôm lấy anh, rúc cơ thể vào lòng anh. Hơi ấm và sự bao bọc này, đã bao lâu rồi cậu ko cảm nhận được ?

JM sau khi nghe tiếng khóc và cảm nhận được người vừa ôm lấy mình xong, nỗi lòng anh như vỡ òa vậy. JM ko biết đây có phải sự thật hay ko nữa, cậu đã đến đây rồi, cuối cùng cũng đến rồi !

JM nhớ JK lắm, anh ôm chặt lấy cậu, đúng là người con trai anh mong ngóng từng ngày đây rồi. Kể từ khi phát hiện ra bản thân ko còn khả năng về thị giác nữa, anh tưởng chừng như đã chết đi.

Mất đi sự tự hào của bản thân mình, cả thế giới và tương lai của JM cũng dường như sụp đổ. Anh ko thể tin được một ngày mình lại trở thành kẻ bị khiếm khuyết như vậy, bao nhiêu nỗi kiêu hãnh và tự tin của mình, JM ko còn gì nữa.

Anh cũng có lúc muốn tự vẫn chết quách đi cho rồi, nhưng vẫn là ko thể chết được. Mỗi ngày trôi qua như là cực hình với tình trạng ko thể thay đổi của anh vậy. Cộng thêm việc ba anh nói JK ko muốn vào thăm anh nữa, cậu đã bỏ cuộc, điều đó khiến anh lại càng bi quan hơn.

Chỉ biết mỗi ngày y tá đều vào xem xét tình hình, lâu lâu Yumi mới vào thăm, ba anh thì vào ko quá 5 lần, cuộc đời JM như hoàn toàn chìm trong bóng tối vậy. Hằng đêm anh vẫn mong đây chỉ là giác mơ, sáng mai thức giấc mọi chuyện sẽ ổn. Nhưng hy vọng rồi lại thất vọng, cái kết anh nhận được chỉ là đôi mắt mù lòa và... JK rời xa anh...

Đến ngày hôm nay, khi thật sự anh đã ôm được cậu vào lòng, JM cũng ko chắc đây có phải là sự thật ko nữa, anh khẽ buông cậu ra :

  - Cậu... là ai ? - Anh hồi hộp hỏi.
  - JM, anh ... giận em phải ko ? Em xin lỗi, đáng lẽ ra em nên vào thăm anh sớm hơn. Nhưng em lại...

Lời nói JK chưa hết thì môi đã bị anh chặn lại. Bao nhiêu nỗi nhớ da điết anh đều chất chứa trong nụ hôn này. Đúng là JK rồi, chỉ có cậu mới khiến anh ngây ngất như vậy thôi, chỉ có cậu mới có thể làm ấm đôi môi này của anh.

JM hôn càng lúc càng cuồng nhiệt, anh ấn cậu vào sự đam mê và hạnh phúc tột độ. Một nụ hôn dù ko thể thỏa nỗi nhớ của anh, nhưng ít nhất nó làm dịu đi vết thương này. Môi cậu vẫn vậy, ngọt ngào và ấm nóng, luôn khiến anh điên cuồng và mất tỉnh táo.

JM vội mở hàng cúc trên người cậu, nhanh chóng kéo tụt nó xuống đến tận ngực JK, anh vuốt ve đôi vai trần khiến anh nhớ nhung đó. JK dù đã có ý muốn đẩy anh ra, muốn dừng việc anh làm, nhưng sâu thẳm bên trong cậu vẫn muốn được anh cưng chiều, muốn được anh chạm vào.

JK nghĩ rồi vòng tay qua cổ anh, thuận thế kéo anh lại gần mình hơn. JM sau khi gặm nhắm đôi môi thỏa thích, anh dịch môi xuống xương hàm sắc bén của cậu, rồi đến vành tai mẫn cảm, rê lưỡi trượt xuống xương quai xanh gợi cảm.

  - Ưm... ahh... JM... ở đây ko được... ahh...
  - JK, em có yêu anh ko ? - JM dừng môi lại ở hõm cổ cậu, hỏi đầy mê hoặc.
  - Em vẫn luôn yêu anh mà... - JK áp sát người xuống anh.

Cuối cùng anh cũng cười rồi, một nụ cười nhẹ nở trên môi anh, chỉ có thể là JK khiến anh cười thôi. Anh tiếp tục công việc dở dang của mình, liên tục hôn lên làn da mịn màng của JK. Anh ko quan tâm vạn vật xung quanh nữa. Dù gì cái anh muốn thấy là cậu nhưng giờ thì ko được nữa rồi, anh việc gì phải quan tâm có ai thấy họ như vậy hay ko chứ.

JM gấp gáp hôn lên khắp khuôn ngực JK, rồi nâng niu hai quả cherry đỏ ửng trước mặt. JM lúc này mới thấy hận bản thân như thế nào. Anh muốn nhìn thấy làn da trắng phủ đầy dấu hôn của JK, anh muốn thấy gương mặt tuyệt mỹ của cậu, nhưng anh lại hoàn toàn bất lực.

Càng nghĩ càng buồn lòng, kể từ khi nào ham muốn trong anh cũng nguội lạnh, JM bật khóc trong lòng ngực JK. Cảm nhận ướt ướt ở vùng ngực, cậu mới phát hiện JM đã khóc rồi. Cậu đau lòng vuốt đi giọt nước mắt ấy :

  - JM... đừng khóc, sẽ ko tốt cho mắt anh đâu... - JK cũng gắng khiến cho giọng mình trở nên bình thường hơn.

JM nghe vậy nên cố gắng ko khóc nữa, dù suốt mấy ngày qua anh đã khóc rất nhiều lần, JM ko nên để JK lo cho mình nhiều hơn nữa. Anh giơ tay lên chạm vào má cậu, rồi lần xuống dưới kéo áo cậu lên, cài nút lại đàng hoàng.

  - Ba anh... làm khó em phải ko ? - JM cuối cùng cũng nói được một câu hoàn chỉnh.
  - Ko đâu, là... em bị bệnh. Nhưng anh đừng lo, có anh HS chăm sóc em rồi, em cũng khỏe rồi. Vì vậy anh phải mau khỏe lại nha. - Cậu nhẹ giọng nói, từ từ giúp anh ngồi dậy dựa vào đầu giường.

  - Anh tệ lắm đúng ko ? Lại ko thể chăm sóc em.
  - Ko có đâu mà. JM à, anh phải tịnh dưỡng cho tốt, đừng hành hạ mình như vậy nữa. Nhìn anh ốm đi nhiều quá...
  - JK, em quay lại chăm sóc anh đi. Có em, anh sẽ mau khỏe hơn. - JM nắm chặt lấy tay cậu, anh nhớ cậu nhiều lắm.

  - Em... tốt nhất ko nên chọc giận bác trai. Khi nào em có cơ hội, em sẽ vào thăm. Nhưng mà em mong anh hãy tiếp nhận sự chăm sóc của Yumi đi, cô ấy cũng rất tốt với anh mà. 
  - Em đừng nhắc gới cô ta ! - JM bỗng trở nên tức giận. - Nếu ko phải vì cô ta, chúng ta đã ko thành ra như vầy.
  - Đừng, JM, đừng nổi giận mà. Cô ấy cũng vì yêu anh thôi. Anh đừng tức giận mà ảnh hưởng sức khỏe. Em cũng tin bác trai sẽ tìm được cách trị liệu cho anh thôi.

JM bỗng ko nói gì nữa, chỉ khẽ giơ tay về phía trước, JK liền hiểu ý đưa mặt cậu lại khớp với bàn tay anh.

  - JK, em vẫn yêu anh thật sao ?
  - Anh phải tin tưởng em chứ, em sẽ luôn ở đây chờ anh mà. Khi nào anh khỏe rồi, em dẫn anh về nhà, chúng ta sống bên nhau có được ko ? - JK giọng nghẹn ngào nói.
  - Được chứ. Anh nhất định sẽ cầu hôn em đàng hoàng. Sau này còn phải sinh con nữa, anh thích càng đông con càng tốt. - JM mỉm cười nói.
  - Ừm. - JK khẽ rơi nước mắt, nghe những lời này, huyễn hoặc mà cũng thật đau lòng !
 
  - Sao em khóc nữa rồi ? - JM thấy tay ươn ướt thì hỏi cậu.
  - Ko... em cảm động quá thôi.
  - JK mít ướt ! - Anh trêu cậu.

JK thấy thế liền đánh yêu vào ngực anh, chồm người đến rúc vào lòng JM. Giá như giây phút này kéo dài mãi mãi thì tốt rồi. Tình yêu của họ sẽ ko phải chịu tổn thương nữa. Lâu rồi cả hai mới được hạnh phúc và vui cười bên nhau như vậy.

Họ càng trân trọng nó bao nhiêu, người khác lại càng muốn tiêu diệt nó bấy nhiêu. Ko biết tương lai sẽ ra sao, nhưng có một điều chắc chắn sẽ ko thay đổi, đó là trái tim luôn hướng về nhau của họ. Người ta nói cũng đúng, tình yêu chỉ đẹp nhất khi nhìn thấy trong lúc hoạn nạn, hai người vẫn còn bên nhau cho đến giây phút cuối cùng.

המשך קריאה

You'll Also Like

52.9K 3.1K 46
thay đổi mô tả cho fic này mụt chút nhé - nói chung là fic này là con fic đầu tiên mình viết lun á, cho nên văn phong nó sẽ kiểu kì kì á :v - thêm nữ...
209K 16.1K 58
"Xin lỗi nha, tao chỉ có thể dịu dàng với một mình em thôi chứ người khác thì đéo nhé." ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴄʜᴀ̆́ᴄ ᴄʜᴀ̆́ɴ sᴇ̃ ɴɢᴏ̣ᴛ! ʜᴏᴀ̣̆ᴄ ᴋʜᴏ̂ɴɢ.. ᴛᴜɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ...
114K 11.1K 168
Một lời khẳng định như thể em chính là hung thủ của vụ án. Nạn nhân là tôi, còn kẻ phạm tội "Là em" Từng bước tìm ra chân tướng thực sự. Từng nét vẽ...
145K 11.4K 64
"Min Yoongi" "Gì?" "Em yêu anh :>" "..."