[longfic][Binchan] Tất Cả Chỉ...

By xumycool

27.4K 1.6K 798

Lần đầu tiên làm nên là chắc sai sót nhìu lắm lun,mình thích cặp này nên viết cho thỏa mãn đam mê thôi... fic... More

chap 1: Định mệnh trớ trêu
Chap 2: Nhóc con! em chết chắc rồi!!!
Chap 3: Cảm nắng
Chap 4: Nụ hôn đầu
Chap 5: Có phải tôi yêu em không?
Chap 6: Sao không gỏ cửa hả???
Chap 7: Nỗi đau
Chap 8: Chịu đựng
Thông báo!!!
Chap 9: Anh Đúng Là Đồ Biến Thái Mà!!!
Chap 10: Cảm Ơn Cậu
Chap 11: Bản Hợp Đồng
Chap 12: Cái quái gì xảy ra thế???
Chap 13: Chỉ vì tôi là người đến sau?
GÓC TỰ KỈ
Chap 14: Say
Chap 15: Phủ Nhận Hay Ngộ Nhận?
Chap 16: Đau
Chap 17: Ác Quỷ Với Đôi Cánh Thiên Thần...
Chap 18: Bỏ cuộc
Chap 20: Jung Chanwoo là của Kim Hanbin
Chap 21: Team Cồ Nồ Lập Mưu
Chap 22: Không có tên ^_^
Chap 23: Muốn thử không???
Chap 24: Tủi nhục
Chap 25: TỦI NHỤC (2)
Chap 26: Nỗi đau quá khứ
Chap 27
Chap 28: KẾT THÚC
Chap 29: Cảm ơn em...Chanwoo!!!
Chap 30: Trừng phạt ( có H)
Chap 31: TẠM BIỆT ZICO!!!
Chap 32: ĐỪNG BỎ RƠI EM
Chap 33: YANG JI SOO
Chap 34: NGƯỜI YÊU CŨ
Chap 35: CHANWOO À! CỨU ANH VỚI
Chap 36: BỎ CUỘC HAY TIẾP TỤC
Chap 37: YUNHYEONG! ĐỪNG BỎ ANH
Chap 38: KHOẢNG CÁCH???
Chap 39: NIỀM TIN BỊ ĐÁNH MẤT
Chap 40: Chấm dứt
Chap 41: TRÁI ĐẤT TRÒN
Chap 42: CHỨNG CỨ
Chap 43: TÔI KHÔNG PHẢI CON HÊU ^_^???
Chap 44: CHANWOO À! TÔI SAI RỒI
Chap 45:HỢP TÁC VỚI TÔI ĐI
Chap 46: MƯU KẾ THÂM ĐỘC
Chap 47: HIỂU LẦM
Chap 48: LÀ NGƯỜI ANH GHÉT NHẤT
Chap 49: KHÔNG SAO ĐÂU...ANH ĐÂY!
Chap 50: BỐ ƠI! CHO CON THEO VỚI NHÉ!!!
Chap 51:CÙNG VỀ NHÀ NÀO!!!
Chap 52(END): DỪNG LẠI MỘT CHÚT THÔI!!!
VỀ BÊN NHAU (1)
VỀ BÊN NHAU (2)
THÔNG BÁO!!!THÔNG BÁO!!!

Chap 19: Anh xin lỗi

536 31 19
By xumycool

Chúc m.n đọc fic vui vẻ :)))))

Ting...ting...

_ Ra ngay ra ngay....ai vậy?.

Bà Jung khi nghe tiếng chuông liền chạy ra mở cửa. Bà bất ngờ khi đứng trước mặt bà là một người con trai quen thuộc nhưng có phần hơi ốm đi khá nhiều.

_ Mẹ à! Chanwoo nhớ mẹ lắm.

Nó vừa thấy bà không cầm được nước mắt mà nhào đến ôm bà thút thít như con nít. Bà cười hiền ôm nó vào lòng mà vỗ về.

_ Ở bên đó có tốt hay thoải mái không con?. - Bà Jung cầm một tách trà nóng từ dưới bếp đem lên cho nó. Nó nằm dài trên ghế sofa tận hưởng mùi hương gia đình mà lâu rồi nó không cảm nhận được. Thấy tách trà nó ngồi bật dậy đón lấy. Nó cực yêu tách trà mà mẹ pha cho nó. Trà có mùi hương rất dịu lại thơm làm nó cứ muốn uống mãi.

_ Dạ vẫn tốt ạ...m.n rất thương con,họ xem con như em trai của họ. - Nó nhấp một ngụm trà rồi tl.

Bà nhìn nó,thấy họ yêu thương nó như thế bà rất vui. Bà ước gì Chanwoo cứ tươi cười như thế,cứ vô tư không bận tâm những chuyện buồn,cứ hạnh phúc mãi là bà đã mãn nguyện rồi.

_ À con đi như thế m.n có biết không?.

_ Dạ không. Họ đi làm rồi.

Nó vừa nói vừa chui vào lòng mẹ nó mà nằm im.

_ Mẹ...con hứa sẽ trả nợ hết cho mẹ sau khi hết hạn bản hợp đồng...con với mẹ sẽ sống những ngày hạnh phúc,không sợ người khác quấy rầy nữa.

Bà đau đớn nhìn nó, từ khi nào đứa con trai đáng yêu,ngốc nghếch của bà có thể nghĩ như thế chứ?. Bà bật cười vuốt ve mái tóc hơi ửng vàng mềm mại của người con trai nhỏ bé trong lòng mình. Chanwoo kể cho bà rất nhiều chuyện từ khi mình dọn đến đó,đương nhiên chỉ kể những lúc vui thôi,nó không muốn bà lại lo lắng. Đó là khoảng thời gian vui vẻ nhất đối với nó bởi nó không cần phải buồn phiền những chuyện xảy ra mấy ngày nay. Nó chỉ cần nhìn mẹ khỏe mạnh,vui vẻ là nó cũng vui lây rồi. Nó sẽ không để ai cướp đi nụ cười đó của bà,không để ai có thể làm hại hay tổn thương đến người nó yêu thương đáng kính nhất. 

_ Chừng nào con về lại bên đó?. - Bà chợt hỏi làm nó giật mình.

Nó sợ khi về lại thấy hắn,thấy con người vô cảm đến đáng sợ,nó không muốn lại bị hành hạ như cái đem khủng khiếp đó. Nó ôm chặt mẹ lắc đầu bảo sẽ ở đây với bà vài ngày rồi mới về, bà không biết có chuyện gì với nó nhưng bà cũng không tra hỏi, bà muốn tôn trọng Chanwoo. 

----------------------------------^0^-------------------------------------------

Tại sân bay....

_ Con mẹ nó... không biết nó có chơi mình không...bảo 5h chiều đợi nó ở sân bay mà giờ ông mày phải đợi ở đây 1 tiếng đồng hồ rồi méo thấy nó đâu.

Zico bực mình chửi thề, hôm nay thằng bạn nối khố của hắn từ Mỹ về. Hắn không biết tại sao tên đó lại có hứng về đây... nó chỉ bảo ở bên đó chán quá đòi qua hàn thư giãn một thời gian.Mà con mẹ nó về thì mắc gì hành ông mày đứng đây đợi cả tiếng đồng hồ. Hắn trong lòng rất khó chịu bởi vẫn còn bực vì ng khác cướp mất 'đồ chơi'của hắn. Hắn không dễ dàng gì mà bỏ qua như vậy. Lần này thằng kia về hắn phải dụ dỗ nó giúp hắn lấy lại 'đồ chơi' mới được,mấy bữa nay hắn như thằng thiếu sức sống,mà chỉ 'đồ chơi' của hắn mới giải tỏa dc nổi bực dọc này. ( biết 'đồ chơi' của Zico là ai rồi ha :))) ).

Đứng một lúc thì thấy một thanh niên cao ráo,mặt hơi ngô ngố một chút nhưng vẫn toát ra vẻ đẹp trai men lỳ. Cậu ta có làn da ngâm đen,đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen,áo thun trắng quần jean đen cùng với đôi giày thể thao cũng đen trắng. Cậu ta chạy đến Zico,mặt mừng rỡ khoác vai hắn.

_ What's up baby,nhớ anh không cưng?.

_ Anh con mẹ mày... kêu 5h của m đó hả?. - hắn bực bội quát.
_ oh sr tại máy bay có chút vấn đề mà may là tao không sao nếu không là không biết có gặp mày không nữa hic hic...

Cậu ta cố tình khóc lóc ôm Zico lắc quầy quậy. Nhìn hai ngươi như cặp đôi lâu ngày không gặp nhau cứ ôm ấp giữa thanh thiên bạch nhật làm m.n xung quanh tò mò. Hắn đã bực càng bực hơn với thằng bạn tăng động của mình. Hai thằng làm sao mà là bồ của nhau trong khi hai thằng đều là công chứ! Và hắn cũng không hứng thú với cái thằng đen xì cơ bụng sáu múi mà yếu xìu như nó.

_ Mày dẹp cái trò đó đi... má gớm chết.

_ ok ok vậy dẫn tao về nhà mày đi. Tao từ nãy giờ mệt muốn chết đây này.

Thằng bạn thân của Zico vừa tới nhà là lăn đùng ra ghế sofa,ta bắt lấy cái remote bật tivi xem. Chân mày hắn giật giật, không biết đây phải là nhà hắn không hay là nhà của cái thằng mất dạy này nữa. Thật ra thì trước đến giờ chỉ có mình nó là có thể thoải mái chơi với hắn mà không sợ sệt gì cả. Zico từ nhỏ không có bạn bởi do hắn quá ngông cuồng côn đồ nên chẳng ai dám lại gần hắn,duy chỉ có cậu ta là sẵn sàng làm bạn với hắn. Hai thằng nhiều lúc hay chửi nhau có khi còn đánh nhau nhưng mỗi lần như thế cậu ta luôn là người nói chuyện lại với hắn. Vì thế hắn chỉ tin tưởng mỗi mình cậu ta.

_ Mino... mày đừng có về nhà tao rồi như ông hoàng nằm phơi mông ở đó không làm gì! cẩn thận tao tống cổ ra ngoài khách sạn ở đấy.

Hắn xách va li bỏ vào phòng kế bên,quăng  đi với cách không bao giờ là nhẹ nhàng. 

_ Eh... trời ơi coi chừng hư đồ của tao bây giờ. Mày không thể nào nhẹ tay được à?. - Mino khổ sở ôm cái va li tội nghiệp bị tên kia vứt đi không thương tiếc.

Mino liếc xéo hắn, nhưng hắn chẳng quan tâm mà đi ra phòng khách ngồi coi tivi. Mino thầm chửi rủa cái thằng bạn đáng ghét của cậu. Mấy năm rồi không gặp hắn,tính tình vẫn bạo chúa như thế?. Đúng là chỉ có cậu mới chơi với hắn được. Sắp xếp đồ đạc xong,Mino cũng đi đến chỗ hắn ngồi.

_ Mày lâu không gặp vẫn như thế?.

_ Mày cũng vậy thôi! không phải mình tao. - Hắn đáp trả.

_%@#@*&*&*%#&**Y*. -Mino ức chế chửi tiếng của hành tinh mẹ nào đó mà không thể nghe được.

Tay Zico nhấn nút tivi chuyển kênh. Hắn chợt dừng lại ở kênh nước ngoài nào đó. Hình ảnh nhóm nhạc iKON xuất hiện. Hắn nheo mắt chú ý tới một người trong số đó. Rồi bất chợt nở nụ cười cửa miệng.

_ Mino. Mày biết nhóm này không?.

_ iKON đấy hả? biết chứ nhóm này nổi tiếng thấy mồ? mày để ý em nào trong đó sao?. 

_ Tao có món nợ với hắn.

_ Ai thế?.

Mino khó hiểu nhìn hắn rồi nhìn trên tivi. Đoạn quay đến Hanbin hắn bấm nút dừng lại. Zico lại cười, nụ cười như lời cảnh báo rằng hắn sắp sửa lại làm điều gì đó rất khủng khiếp đối với người trên màn hình. Mino chỉ thở dài,cậu không có hứng thú mấy việc hắn làm. Nhưng mấy ngày qua hắn đang buồn vì thất tình nên là cũng có chút tò mò về việc hắn định làm là gì.

_ Mày định làm gì người này? nó là idol đó.

_ idol đếch phải việc của tao. Hắn không phải mục tiêu chính của tao, mục tiêu của tao là người khác cơ....Mino mày đồng ý làm chuyện này với tao chứ?. - Zico quay sang Mino cười đểu.

_ Cũng được dù sao tao cũng chẳng có việc gì làm.

----------------------------------^0^------------------------------------

Sau khi làm việc đến muốn kiệt sức, Hanbin và mọi người cuối cùng cũng được nghỉ ngơi và chuẩn bị trở về Seoul. Nằm trên giường mà lòng Hanbin nóng như lửa đốn, thật ra thì hắn nhớ mèo con kinh khủng, muốn chạy ngay về mà ôm chầm lấy nó hôn đến chán thì thôi. 

_ Hanbin. Làm gì mà như người mất hồn thế?. Jinhwan vừa từ nhà tắm đi ra, trên người chỉ có chiếc khăn bông lớn quấn ngang eo trở xuống.

_ Không có gì đâu.

Jinhwan không tò mò nữa,anh mặc bộ đồ ngủ với cái quần bò sữa rồi leo lên giường nằm kế bên cái con heo răng thỏ ngủ không biết trời trăng gì. Biết là Jinhwan, Jiwon quay sang ôm cục bông mới vừa tắm thoang thoảng mùi sữa tắm hoa hồng làm hắn cứ vô thức cọ cọ cái mũi vào sau gáy con người nằm trong lòng mình để cảm nhận hương thơm nhẹ nhàng của người yêu. Jinhwan khó chịu định quay lại đẩy cái tên thỏ này ra nhưng thấy hắn ngủ ngon lành nên không nỡ đánh thức,cứ thế nằm ngủ luôn. Junhoe với Donghuyk cũng chả khác gì... mệt mỏi ôm nhau mà ngủ trong khi hai con người độc thân liếc muốn cháy con mắt vì chứng kiến cảnh tình như bình của 4 cái tên vô tội kia. Hanbin không ngủ được, cứ nằm trằn trọc mãi, hết lăn qua rồi lăn lại. Làm sao để hắn bỏ hình ảnh của mèo con ra khỏi đầu hắn đây?. dù biết sắp được gặp mèo con rồi nhưng hắn vẫn không tài nào ngủ được. Không biết mèo con ăn có đủ bữa không? có ngủ đủ giấc hay không ngủ được giống như hắn. Vô số câu hỏi cứ chạy trong đầu Hanbin, thế làm sao hắn ngủ cho được. Hắn bực bội cầm điện thoại định gọi cho nó nhưng hắn lại dừng lại. Hắn không biết mèo con có chịu nghe máy không, hắn đã làm tổn thương đến lòng tự trọng của mèo con, ghen tuông vô cớ rồi hành động không suy nghĩ. Mèo con chắc chắn sẽ hận hắn lắm! hắn khó chịu,vô thức bỏ dt qua một bên nhìn lên trần nhà.

_ Xin lỗi em....Chanwoo.

2 ngày sau...

Ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào làm Chanwoo khó chịu kéo chăn cao qua đầu rồi yên giấc ngủ tiếp. Đang say trong cơn mơ...bỗng nó cảm nhận có ai đó ôm nó vào lòng, cảm nhận được hơi ấm lại lâu rồi không được ai đó ôm nó nhớ nhung vô thức rút sâu vào mà ngủ. Chưa dừng lại,nó lại cảm nhận môi mình có gì đó mềm mềm mát mát đang quấn lấy. Cánh tay người đó bắt đầu ôm nó chặt hơn, từ từ thưởng thức cái môi xinh xinh của nó. Nó lại bị lôi cuốn theo từng cái hôn,cái chạm của người kế bên. Miệng khẽ rên nhẹ, cảm nhận chiếc lưỡi chờn vờn trước đầu lưỡi của nó. 

_ Ưm...ưm...

Mới sáng sớm nó đã mơ cái gì thế không biết. Cố tỉnh dậy để thoát ra cái giấc mơ chết tiệt này. Nhưng khi định hình được là nó không có mơ,mà là sự thật. Khuôn mặt của ai đó đang phóng to hết cỡ trước mắt nó. Chanwoo giật mình, đẩy tên biến thái nào đó đang trên giường mình. Khó chịu vì hắn không chịu buông còn cúi đầu xuống hôn lên cái cổ trắng ngần của nó.

_ Yahhhhh... có thả ra không tên biến thái nào phá giấc ngủ của bà hả????.

Nó quát lên tức tối đạp người đó xuống giường. Vì bị bất ngờ tên đó không phòng ngự cứ thế lăn xuống giường chỉ kịp rên lên vì đau.

_ Ui.... em thiệt là mạnh tay quá đấy!.

Ơ...sao giọng này lại quen quá! cảnh tượng này cũng quen nữa... Nó cúi xuống nhìn người phía dưới mới hốt hoảng thì ra là hắn....KIM HANBIN... Thấy hắn nó không biết làm gì hơn ngoài nhìn hắn. Mấy ngày nay không có hắn nó thật sự rất nhớ,nhớ đến muốn điên luôn...nhưng nó lại có cảm giác đau...không biết nó nên vui hay nên buồn đây. Nó sợ lại bị hắn làm những chuyện kinh khủng đó nữa. Nó rụt người lại ôm lấy chính mình run lên từng đợt. Hắn nhìn nó xót xa,đây là hậu quả cho việc hắn đã gây ra sao. Nhẹ nhàng bước tới, nó giật mình khóc rống lên,tay quơ loạn xạ nói những từ vô nghĩa.

_ Đừng....tôi biết sai rồi...làm ơn... đừng đánh tôi...hức...hức...

_ Chanwoo à?

Hắn ôm nó vào lòng,đầu vùi vào mái tóc của mèo con trấn an. Nó run rẫy yếu ớt, nỗi ám ảnh đêm đó lại làm nó hoảng sợ.

_ Đừng...làm ơn...

_ Không sao không sao... anh sẽ không làm gì em cả... lúc đó do anh quá ích kỉ, anh sợ em bỏ anh mà đi nên anh đã không tự chủ được hành động của mình. Khi anh thấy Yunhyeong hôn em, anh lúc đó khó chịu vô cùng. Anh không biết phải làm sao cả, anh chỉ làm theo cảm tính mà thôi. Anh xin lỗi...Chanwoo à...

Nó vẫn im lặng, nấc lên từng đợt trong lòng hắn.

_ Chanwoo....Anh yêu em...tha lỗi cho anh nhé!...

---------------------------------=_=-------------------------------------------

...Má Mino đã lên sóng 😘😘😘...

Ai hóng hai đứa Nồ Cồ định làm gì không? Và mấy chap sau thú vị lắm đó nha ^0^


Continue Reading

You'll Also Like

88.3K 10.5K 83
Truyện lắm hint vler dịch cho zui:))) 13 chương đầu do ngại dịch lại nên mình tham khảo bản dịch mạng của TheSun Fansub... Bản dịch đăng trên wttp v...
121K 5.6K 136
Liệu các bạn có từng thắc mắc rằng đất nước Việt Nam với hơn 4000 năm lịch sử, đâu đó lưu truyền những câu chuyện về các sinh vật dị thường hay yêu m...