🍍Chương 40🍍

13.1K 1K 104
                                    

Editor: Cá (mixmimii)
______________________

Rất nhanh đã đến mùng sáu tháng Giêng, sáng hôm đó, Nguyên Tự bảo tài xế của Nguyên gia tới đón cô.

Lúc Tạ Manh đi ra cửa, Lâm Liên kéo tay cô lại dặn dò: "Manh Manh à. Tuy chúng ta cứu ông nội Nguyên một mạng, nhưng ông ấy cũng hết sức giúp đỡ để chữa bệnh cho Giai Giai và Hãn Dịch, chúng ta cũng không ai nợ ai. Tiền nhiều tiền ít đều không quan trọng, ở nhà còn có ba mẹ."

Tạ Manh biết, bà sợ cô đến làm ầm ĩ ở Nguyên gia. Nhưng Tạ Manh cảm thấy mẹ mình nghĩ nhiều quá rồi, cô bây giờ chỉ mong nhanh nhanh chóng chóng ly hôn, đường ai nấy đi càng sớm càng tốt, có tiền rủng rỉnh trong túi là vui rồi. Vậy nên cô gật đầu đồng ý với bà rồi lên xe.

Khung cảnh bên ngoài cửa sổ lùi về phía sau, những khu phố cổ kính, những bức tường loang lổ, cây cối trơ trọi. Trong lòng Tạ Manh bỗng cảm thấy thê lương, hôm nay đến nghe di chúc, có một vài chuyện trong hôm nay sẽ nhận được đáp án.

Ô tô đi vào biệt thự, Tạ Manh nhìn căn nhà quen thuộc trước mắt bỗng thấy có chút thảng thốt.

Khu nhà chính Nguyên gia rất lớn, lớn đến mức lần đầu tiên Tạ Manh đến đây đã bị sốc không khép miệng lại được. Lưng tựa núi, mặt đối hồ. Nguyên gia còn cho xây một con đường đá đi bộ dẫn vào hồ, gió từ mặt hồ thổi lên giúp xóa tan đi cái nóng nực ngày hè.

Đương nhiên, mùa đông mà bị nó thổi thì cứ xác định bị đông thành đá đi là vừa.

Giữa hồ có xây một đình bát giác, vào mùa hè, Tạ Manh vào đình ngủ vẫn phải mang theo một chiếc chăn mỏng đắp mới chịu được.

Hai năm ngắn ngủi trôi qua, Nguyên gia chỗ nào cũng có bóng dáng của cô, cô có thể nhớ ra được mình từng làm gì ở mỗi ngóc ngách trong nhà.

Nhưng chắc hôm nay là lần cuối đến đây rồi, Tạ Manh cảm thấy có chút nhớ nhung.

Xe dừng trước cửa biệt thự, Tạ Manh thấy ngoài cửa có không ít siêu xe.

"Đó là xe nhà bác cả." Chú tài xế quay đầu nói nhỏ với Tạ Manh.

Tạ Manh gật đầu, cô cũng không phải chưa gặp Nguyên Trạch Hạo bao giờ, chỉ là không thân thiết lắm.

Sau khi Nguyên Trạch Hạo chuyển ra khỏi nhà cùng vợ con, bác ấy cũng ít về nhà.

Bây giờ cả nhà đều trở về cũng vì hôm nay công bố di chúc ông nội.

Tạ Manh xuống xe, tài xế liền lái xe đi, cô một mình đi vào nhà.

Trong phòng có thêm hai người giúp việc, Tạ Manh đi vào, dì Vương thấy thế, tươi cười ra đón cô: "Thiếu phu nhân đã về rồi."

Tạ Manh gật đầu, lúc đi khỏi đây đã nháo đến mức ấy nhưng hiện tại mọi người ở đây đều đối xử với cô như không có gì xảy ra.

Giống như Tạ Manh chỉ ra ngoài ăn một bát mì rồi trở về.

Nguyên lão phu nhân nghe thấy tiếng dì Vương, càng thêm vui sướng: "Về rồi à? Lại đây ngồi cạnh bà!"

『HOÀN』Ly Hôn Công Lược Chỉ Nam - da Thanh OaWhere stories live. Discover now