Chương 64

481 38 1
                                    

Mitsuki đi cùng Log đến hội hợp với Orochimaru, chẳng bao lâu hai người đã tới nơi mà Orochimaru đang chờ đợi.

- Mitsuki, đây mới là một nơi hoàn hảo để ngắm pháo hoa - Log hướng về Mitsuki khoe ra nơi mà anh đã tỉ mỉ lựa chọn.

- Ừm, là nơi như vậy sao - Mitsuki khẽ liếc mắt nhanh chóng quan sát mọi cảnh vật xung quanh - Mà sao không có ai hết vậy?

Log vừa mới ngồi xuống một bãi cỏ mềm mại gần đấy thì nghe Mitsuki thắc mắc, anh bèn dứt khoát lôi kéo Mitsuki ngồi xuống bên cạnh mình luôn, mà cậu bé cũng thuận theo và mong chờ đáp án từ Log.

- Trong hoàn cảnh như vậy thì không nên để người ngoài làm phiền chúng ta, ông nói có đúng không.

- Đúng vậy, anh con nói đúng đó Mitsuki.

Orochimaru không biết đã ngồi xuống bãi cỏ bên cạnh Mitsuki từ lúc nào, ông ta ngắm nhìn hai đứa con trai yêu quý của mình rồi khẽ cười một cách vui vẻ.

- Ta rất vui khi con biết chúng ta là người một nhà đó "Mitsuki".

- Dù sao đó cũng là sự thật - Log nói một cách bất đắc dĩ - Mà cũng đừng gọi tôi bằng cái tên đó nữa, mặt trăng chỉ có một thôi.

- Thôi được rồi, quên mấy chuyện không vui đi .

Orochimaru tỏ vẻ không sao cả rồi quay sang đứa con trai nhỏ hơn, Mitsuki ngồi giữa hai người và yên tĩnh lắng nghe cuộc đối thoại của họ, cậu im lặng và không đặt câu hỏi

- Thế nào rồi, con vui vẻ chứ.

Orochimaru vuốt nhẹ mái tóc của Mitsuki một cách thân mật, còn cậu bé thì thoải mái cảm nhận hành động thân thiết này.

- Sao nào, có vấn đề gì?

Thấy Mitsuki vẫn trầm ngâm suy nghĩ Orochimaru tỏ vẻ nghi hoặc, mà khi nghe cha mẹ của mình hỏi vậy cậu bé chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.

- Không có gì, chỉ là lúc nãy Boruto cũng hỏi vấn đề tương tự như vậy - Đôi mắt màu hổ phách của Mitsuki có một thoáng mơ màng.

- Là như vậy à, thế thì cậu bé đó cũng như ta, đều quan tâm đến cảm xúc của con - Thấy Mitsuki hiểu ra Orochimaru nói tiếp - Và chúng ta đều mong con vui vẻ.

Log nghe vậy bèn vươn đôi tay kéo khuôn mặt Mitsuki quay về phía mình, anh nhìn vào đôi mắt cũng có màu hổ phách tương tự mình.

- Em có vui không, Mitsuki?

Mitsuki nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Log, khuôn mặt có phần giống cậu và cũng là phiên bản trưởng thành của cậu. Mái đầu hơi nghiêng như muốn thoát khỏi đôi bàn tay của Log nhưng thất bại, Log vẫn giữ chặt cậu, Mitsuki thấy vậy liền không động đậy nữa, cậu biết anh trai của mình quan tâm đến mình như thế nào.

- Em vui lắm, khi có nii san - Cậu nhoẻn miệng cười tươi, đôi mắt lấp lánh nhìn Log.

- Thế là được - Log hài lòng nói, anh cố nén nụ cười hài lòng trên môi mình nhưng xem ra không được, vì thế anh đành quay mặt ra chỗ khác không cho Mitsuki thấy.

[Borumitsu] Beauty.Where stories live. Discover now