Chương 13: Tôi cũng từng chịu hết oan ức

14.5K 1.1K 460
                                    

Chương 13: Tôi cũng từng chịu hết oan ức

Edit + Beta: Vịt

Đi tới bên ngoài, trời đã tối đen. Tiến vào cuối mùa thu, thời tiết chợt lạnh xuống. Mấy tiếng trước vẫn là trời âm u, bây giờ đã lả tả bay xuống ít tuyết.

Dư Bảo Nguyên trong ngực giống như mèo hoang một chút cũng không an phận, Cố Phong dứt khoát vác cậu lên.

"Đừng lộn xộn, tôi dẫn cậu về nhà." Cố Phong lạnh lẽo mà gầm nhẹ một tiếng.

Dư Bảo Nguyên say đến rối tinh rối mù, tựa đầu vào trên vai Cố Phong, phun mùi rượu, "Ông đây, ông đây không có nhà . . . . . ."

Tim Cố Phong bỗng nhiên giống như là lỡ một nhịp.

Hồi lâu, ngữ khí hắn nhu hòa chút, "Sẽ có."

Dư Bảo Nguyên ở giữa cổ hắn cọ cọ, giống như làm nũng, "Tôi muốn nghe anh kể truyện . . . . . ."

Cố Phong cõng cậu, ở trên con đường này từ từ đi. Xe dừng ở một chỗ khá xa, hắn phải cõng Dư Bảo Nguyên đi một lúc lâu, "Không kể."

"Kể! Tôi muốn nghe, anh kể cho tôi!"

Cố Phong chịu đựng người này, lông mày nhíu lại, "Con mẹ nó sao cậu phiền như vậy! Cậu muốn nghe truyện gì?"

"Tôi muốn nghe anh kể truyện《Kim Bình Mai》."

Cố Phong suýt nữa ôm Dư Bảo Nguyên ném xuống đất.

Đây là giỡn hắn hả?

Hắn bình phục tâm tình, ngữ khí vẫn như cũ lạnh lùng tới đáng sợ, "Câm miệng, lập tức trở về."

Dư Bảo Nguyên mơ mơ màng màng mà cạy khuôn mặt anh tuấn của Cố Phong qua, "Anh dựa vào cái gì kêu tôi câm miệng? Anh là ai?"

Được nhá, hiện tại ngay cả hắn cũng không nhận ra.

Con ma men đáng chết, thật đáng ghét.

Cố Phong lạnh lùng, không có trả lời Dư Bảo Nguyên.

Dư Bảo Nguyên nhưng giống như phân cao thấp với Cố Phong, cố gắng mở to mắt nhìn chằm chằm Cố Phong, sau đó cười như tên trộm, "Êu, mày kiếm mắt tinh này lớn lên rất dễ nhìn nhé, tới chỗ tôi làm kỹ nữ đi? Tôi bảo . . . . . . bảo đảm để anh trở thành gái bán xuân bán chạy nhất trên đường!"

Sắc mặt Cố Phong chợt đen giống như than đá.

Dư Bảo Nguyên vẫn không biết sống chết, "Ái dà, tôi kỳ thực biết anh là ai. Anh chính là đại . . . . . . đại ngốc, tra nam chết tiệt, móng heo thối, con rùa già kia, Cố Phong!"

Cố Phong nắm nắm đấm, tận lực khắc chế kích động mình hành hung cậu một trận.

"Mọi người giơ gậy phát sáng lên, hô với tôi - Cố Phong là vương bát!" Dư Bảo Nguyên đã say đến bắt đầu ngôn ngữ điên loạn, "Cố Phong là vương bát! Cố Phong là vương bát! Người bạn bên trái, âm thanh các bạn ở đâu? Khán giả bên phải, nói cho tôi biết Cố Phong có phải vương bát hay không?"

Cố Phong tức đến ngứa răng, trong lòng tính toán hôm nào tính sổ với vật này.

Cuối cùng tới chỗ đỗ xe, hắn đặt Dư Bảo Nguyên xuống, mặt lạnh, mở cửa xe muốn nhét cậu vào ghế sau.

[Đam mỹ] (Chương 1 ~ 199) Ta sinh con cho tổng tài - Quất Miêu Ca CaWhere stories live. Discover now