Chương 21

1.9K 195 5
                                    

Hôm sau, tin tức Tĩnh Vương bị ám sát đã được truyền vào trong cung từ sớm.

Hoàng Đế lười biếng nằm trên long sàng không muốn dậy, đá đá A Hồ, mơ mơ màng màng oán hận hắn "Ngươi phiền chết đi được, lát nữa đi lâm triều giúp ta đi..."

Thái giám vội vàng từ bên ngoài đi vào, cúi đầu đứng cách màn lụa năm sáu bước chân, nghiêm túc nói "Khởi bẩm Bệ Hạ, Tĩnh Vương Điện Hạ đêm qua bị ám sát, thụ thương không nhẹ!"

Tiêu Diễm đang nằm ườn nghe vậy ngồi bật dậy, vén mạnh bức rèm, lộ ra nửa thân trên "Ngươi nói cái gì?"

"Bệ Hạ, Tĩnh Vương Điện Hạ đêm qua bị ám sát." Thái giám lặp lại lần nữa, sắc mặt cũng không tốt lắm. Chuyện này không phải chuyện đùa, nhất định sẽ tạo ra một trận chấn động trong triều.

Mới sáng ra đã nhận được tin lớn như vậy, còn buồn ngủ gì nữa cơ chứ!

Tiêu Diễm vốn đã phiền chuyện triều chính, giờ lại bất ngờ xảy ra chuyện như này, y quả thực đau hết cả đầu "Ngươi lui xuống trước đi."

Thái giám vừa đi, A Hồ đã hiện thân, an ủi Tiêu Diễm "Đừng nôn nóng!"

Tiêu Diễm đi chân trần trong phòng "Sao lúc này lại lòi ra một con thiêu thân thế cơ chứ? Ta có ra ngoài nói không phải ta làm, e là cũng không có mấy người chịu tin ta."

Tuy rằng Tiêu Diễm chưa từng nghĩ đến việc giết chết thúc thúc ruột của mình, nhưng ngay lập tức, y lại cảm thấy chẳng bằng lúc này Tiêu Tuy chết luôn đi, thì có phải thu dọn tàn cục dễ hơn không? Bên võ tướng không có người tâm phúc, y có thể thuận lí thành chương thu hồi binh quyền, hợp nhất hai phe trong triều.

Nhưng Tiêu Tuy cố tình lại bị thương... Tin này chắc chắn đã lan khắp triều, lâm triều không biết sẽ ra làm sao nữa... Đám quan viên kia vốn đã khó trị, bây giờ... Ngay cả nghĩ Tiêu Diễm cũng không dám nghĩ nữa.

A Hồ đi đến kéo tay Tiêu Diễm về giường, nhỏ giọng nói "Ngươi trước tiên đừng nôn nóng, lát nữa ngươi bãi bỏ buổi lâm triều, đến thẳng Tĩnh Vương phủ thăm hắn đi."

Thích khách là do hồ li phái đi, đêm qua không trở về, cho nên hắn cũng đã biết chuyện không thành. Hắn thậm chí còn nghi ngờ Tiêu Tuy có thật sự bị thương hay không? Hắn muốn đến nhìn tận mắt mới có thể yên tâm được!

Trong vòng một buổi sáng, tin tức quả nhiên đã truyền khắp trong triều và nhân gian, dư luận xôn xao, những võ tướng như Trần Khởi Minh lại càng giận tím cả mặt, chỉ hận lúc này không lôi ra được bằng chứng gì rõ ràng để đối chất với Hoàng Đế. Bên dưới lại càng hỗn loạn hơn. Nếu không phải Tĩnh Vương phủ biểu thị lúc này không tiếp khách, e là cả đám đã kéo đến rồi.

Lại nghe Hoàng Đế nói muốn đến Tĩnh Vương phủ, bọn họ không nhịn được mà mắng hai câu "Mèo khóc chuột!"

Đối lập với bên ngoài gió nổi mây bay, trong Tĩnh Vương phủ phải nói là vô cùng yên ả.

Đông Tảo cẩn thận đậu trên thành chậu, nín thở chúi đầu vào trong nước, sau đó ngẩng lên lắc lắc rũ nước. Cuối cùng, nó quay sang nhìn Tiêu Tuy, nói "A Tuy, xin ngươi lau mặt giúp cho ta!"

[ĐM] Tiểu Phì Thu☆Chủ Luôn Muốn Ăn TaWhere stories live. Discover now