Ep 36: Đinh Sở Anh Knock out

Bắt đầu từ đầu
                                    

- Tối rồi, mình đưa cậu về nhé

- Không, lát nữa mình sẽ về, cậu về trước đi 

 Thế Huân mỉm cười nhìn Đinh Sở Anh làm tim hắn ta đập hụt mất một nhịp. Hắn cương quyết muốn đưa cậu về nhà:

- Cậu ngồi đây một mình như thế sẽ nguy hiểm lắm

- Mình có võ mà

 Tuy biết Ngô Thế Huân ở trong CLB Karatedo nhưng Đinh Sở Anh lại mặt dày ngồi lại cùng cậu. Thế Huân đảo mắt nhìn xung quanh mong nhìn thấy được bóng dáng của Lộc Hàm tìm mình. Nhưng tìm hoài tìm hoài vẫn không thấy anh đâu.

 Ngô Thế Huân cúi đầu, đôi mắt đỏ hoe, Lộc Hàm giận thật rồi. Đêm nay sẽ bỏ cậu ngủ ngoài đường mất. Ba mẹ thì đi du lịch không có nhà, Nghệ Hưng đã tới ở cùng Diệc Phàm, chẳng lẽ bây giờ tới làm phiền hai người họ hạnh phúc.

Dường như nhìn ra được suy nghĩ của Thế Huân, Đinh Sở Anh hỏi:

- Cậu và Lộc Hàm cãi nhau à???

- ... Ừm

- Sao cậu không về nhà ba mẹ???

- Hai người họ đang hâm nóng tình cảm ở Paris rồi

- Vậy tối nay cậu ngủ đâu???

 Thế Huân thở dài thườn thượt, cậu trả lời:

- Có lẽ là ... công viên

- Hay cậu đến nhà mình ngủ một đêm đi

 Đinh Sở Anh đột nhiên đưa ra ý kiến vô cùng có lợi cho bản thân. Ở chung với hắn ta rồi hắn ta làm gì Thế Huân, ai mà biết được.

- Thế có làm phiền gia đình cậu không???

- Không sao, mình không sống cùng ba mẹ nên cậu không cần ngại, dù sao thì tối nay cậu cũng không có chỗ ngủ qua tạm nhà mình một đêm thôi.

- ... Thôi cũng được, làm phiền cậu rồi

 Thế Huân nở một nụ cười méo mó. Lộc Hàm bỏ cậu thật rồi.

_______________________________________________________

Còn về phần Lộc Hàm, anh vô cùng lo lắng cho cậu. Lúc sáng lỡ miệng đuổi cậu đi, cũng bởi cái tôi quá lớn nên không thèm đi tìm cậu. Bây giờ cũng đã hơn 11h, không biết cậu đã đi đâu, anh biết cậu không mang tiền cũng chẳng mang điện thoại. 

 Ngô phụ và Ngô mẫu đang ở Paris, anh có gọi cho Diệc Phàm nhưng Diệc Phàm bảo cậu không đến tìm họ. Lòng anh bây giờ vô cùng rối ren, anh cấp tốc chạy đi tìm cậu.

 Ma xui quỷ khiến thế nào mà anh lại chạy đến công viên giải trí, nhìn dáo dác xung quanh tìm kiếm cậu. Vô tình va phải phó hội trưởng nam thần kinh - Đặng Viết Ân

- Ủa, Lộc Hàm, cậu đi đâu giờ này vậy???

- Thế Huân, cậu có thấy Thế Huân đâu không???

 Lộc Hàm tới tấp hỏi.

- Thế Huân à, mình thấy cậu ấy đi cùng với Đinh Sở Anh về phía nhà của Sở Anh mà

 Đặng Viết Ân bình tĩnh trả lời mà không hề biết lòng Lộc Hàm đang nóng như lửa đốt.

- Nhà của Đinh Sở Anh ở đâu

- Thì là ở ***

 Lộc Hàm chạy một mạch đến địa chỉ mà Đặng Viết Ân nói. Thế Huân có chuyện gì chắc anh sống không nổi mất. Anh bấm chuông cửa liên tục nhưng không ai mở hết, vì quá nóng lòng anh đạp văng cánh cửa tức tốc chạy vào nhà.

 Bước vào nhà anh nghe thấy tiếng la thất thanh từ trên lầu, nghĩ là của Thế Huân anh vội vã chạy lên, mở cửa căn phòng gần cầu thang nhất. Anh bàng hoàng nhìn khung cảnh trước mặt, anh hoàn toàn sụp đổ ......................... Đinh Sở Anh nằm lê lếch trên sàn, tay ôm hạ bộ, gương mặt nhăn nhó. Còn Thế Huân thì đứng chống hông nhìn thành quả mình tạo ra

 *** Flashback ***

 Đinh Sở Anh dẫn Thế Huân lên phòng của mình. Nhân lúc cậu không để ý, hắn ôm chầm cậu từ phía sau hít hà mùi thơm (mồ hôi) trên cơ thể cậu. Thế Huân giật mình thì nghe thấy tiếng thì thầm bên tai:

- Thế Huân, anh yêu em ... cho anh nhé!!!

 Chân mày cậu giật giật. Gì đây??? Tỏ tình hay là cưỡng bức??? Thế Huân đây đã là người mang trên người cái mác vợ Lộc Tổng rồi đấy.

- Cho cho cái con khỉ đấy

 Tức giận cậu xoay người lại, đấm một phát thật mạnh vào bụng hắn ta, giơ chân đá mạnh vào hạ bộ hắn rồi sau đó tung một cú đá cao vào mặt. Chỉ ba chiêu Đinh Sở Anh đã lếch dưới dàn cùng lúc đó Lộc Hàm mở cửa bước vào.

*** End Flashback ***

 Nhìn thấy Lộc Hàm, Thế Huân làm mặt lạnh bỏ đi. Anh cũng đuổi theo cậu. Ra khỏi nhà Đinh Sở Anh, Thế Huân đi trước, Lộc Hàm chạy theo sau. Anh nắm lấy tay cậu, cậu cũng đứng lại, cảm giác cơ thể trước mặt đang run run lên Lộc Hàm di chuyển lên phía trước ôm lấy khuôn mặt cậu.

- Huân nhi, sao lại khóc rồi??? Anh xin lỗi

 Thế Huân vỡ òa, cậu đấm thùm thụp vào ngực Lộc Hàm, ấm ức nói:

- Xin lỗi là xong sao ... hức ... sao anh không tìm em ... hức ... có biết em xém nữa phải ngủ ngoài đường, xém nữa bị người ta ức hiếp không ... hức ... anh không thương em nữa sao, định không quan tâm đến em nữa sao ... hức ... lại còn đuổi em đi nữa ... đồ xấu xa, đồ đáng ghét ... 

 Lộc Hàm nghe Thế Huân nói mà đau lòng. Anh nắm lấy tay cậu đặt lên ngực trái của mình:

- Sao lại không thương em được ... trái tim của anh đã bị em chiếm giữa rồi mà, anh xin lỗi, anh xin lỗi vì đã nặng lời với em, đừng khóc nữa, anh đau lòng

 Cậu ôm lấy cổ anh tiếp tục nức nở không thôi. Một lúc sau vì quá mệt nên thiếp đi trong vòng tay Lộc Hàm. Anh bế cậu lên đi về nhà.

- Anh yêu em Huân nhi

- Em cũng yêu anh

 Không biết là cậu nói mơ hay thật nhưng trong lòng anh vẫn dâng lên một cổ ấm áp.

_____________________End ep__________________________

 Xin lỗi vì đã để mọi người chờ

Ta có viết một fic mới mang tên "Hoán đổi thân xác" nhân vật chính là couple ChanHun

Mong mọi người ủng hộ

#Quỳnh_Anh


[HanHun] Hạnh Phúc Của Anh Mang Tên Ngô Thế HuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ