Chương 352: Thôn Âm Sơn (22)

Start from the beginning
                                    

Những cái bóng lớn bé không đồng đều, có người phụ nữ búi tóc dắt tay bé gái tết tóc hai bên, có cụ già còng lưng chống gậy, có người đàn ông trung niên mặc áo khoác ngắn. Họ không nói lời nào mà đứng yên, nhìn chằm chặp Bạch Liễu đang chậm rãi tiến vào.

Mục Tứ Thành thấy mà tê cả đầu, hắn lại gần Bạch Liễu hỏi nhỏ: "Mấy cái bóng này là gì vậy? Không phải anh nói dưới âm phủ chỉ có người sống mới có bóng hả?"

"Người sống có bóng, nhưng dưới đây thì không chỉ người sống mới có bóng." Bạch Liễu nhìn thẳng đi về hướng mộ chính.

"Bóng là hiện tượng khi ba hồn bảy vía của vật tụ lại và bị ánh sáng chiếu lên. Bản chất nó giống như khi chúng ta soi gương, vì vậy nên trong dân gian và Đạo giáo đều có cách nói quỷ không có bóng, không có hình ảnh phản chiếu trong gương bởi ba hồn bảy vía của chúng không đầy đủ."

"Có hình nhưng không có bóng là hồn, có bóng mà không có hình là vía."

Bạch Liễu nhìn lướt qua những cái bóng trên vách tường: "Mấy cái bóng này hẳn là phần vía của những người dân thôn Âm Sơn đã chết nhưng bị nhốt ở nơi này không siêu thoát được."

Mục Tứ Thành nhìn mấy cái bóng xung quanh, rùng mình nói: "Vậy ra mấy cái bóng này do vía hóa thành, thế thì so với mấy thứ từ hồn hóa thành như quỷ chết trên cầu hay cương thi thì an toàn hơn nhỉ?"

Bạch Liễu không nhìn chúng nữa: "《 Tà thuật Mao Sơn 》có ghi "Hồn thiện nhưng vía ác, hồn có khôn thì vía ngu muội. Hồn còn thì người sống, hồn đi thì người mất."

"Xác và bóng trên đời đều do vía ảnh hưởng, nhưng chỉ có Đạo sĩ mới có thể khống chế được vía (1)"

Mục Tứ Thành nuốt nước bọt: "Ý anh là gì?..." Bạch Liễu giải thích ngắn gọn: "Ý tôi là hồn là phần thiện, vía là phần ác, hồn còn biết đúng sai, vía thì không."

"Nếu có hồn thì con quỷ này còn có thể xem là tồn tại có nhân tính, nhưng khi hồn hoàn toàn biến mất thì sẽ chẳng còn lại gì. Lệ quỷ hung ác nhất trên đời đều do vía hóa thành, chỉ có cao nhân sở hữu đạo pháp thâm hậu mới có thể chế ngự được vía."

Mục Tứ Thành nhịn không được mà chửi nhỏ: "Không phải chứ?! Mấy thứ như quỷ chết trên cầu hay cương thi gì gì bên ngoài còn được xem như có tình người á?!"

Bạch Liễu bình tĩnh trả lời: "So sánh với vía thì ừm, đúng rồi."

Ánh đèn trong đường mộ càng lúc càng đậm, Mục Tứ Thành phát hiện không biết từ lúc nào mà những cái bóng đã chậm rãi di chuyển về phía trước. Những đôi mắt phản chiếu ánh đèn đỏ nhìn chằm chằm vào Bạch Liễu, bước đi nhẹ bẫng.

Những khe miệng nứt ra to nhỏ chụm lại nói khẽ. Âm thanh của chúng rất mơ hồ, nghe như tiếng nói từ nhà hàng xóm vọng lại cách một mặt tường.

Mục Tứ Thành không nghe rõ được chúng đang nói cái gì, nhưng chắc chắn không phải điều gì hay ho bởi ánh nhìn về phía họ của mấy cái bóng này tràn đầy ác ý khó bỏ qua.

Lúc Mục Tứ Thành nhìn chúng mà lạnh cả người, hắn bỗng nhíu mày phát hiện "Mấy cái bóng này hình như càng lúc càng lùn?"

2️⃣ [ĐM/EDIT] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn (Từ c200-c398)Where stories live. Discover now