Chương 211: Nhà máy Hoa Hồng (54)

4.1K 682 69
                                    

Artist: 雾alo(授权看顶


Chương 211: Nhà máy Hoa Hồng (54)

Tìm thấy cậu rồi, Tạ Tháp

Edit: Ngân - Beta: Huyên

"Anh tiếp thu chuyện phải chơi league với chúng tôi rất nhanh đấy." Bạch Liễu trầm ngâm nhìn Đường Nhị Đả: "Ở dòng thời gian khác tôi từng chào mời anh chưa?"

Sống lưng đang ngồi xổm lật đầu lâu quái vật đã chết của Đường Nhị Đả cứng lại, tựa như nhớ đến chuyện gì cực kỳ không vui, ánh mắt hắn thoắt cái trở nên ác liệt.

"Ừm." Hắn cười giễu thở ra một hơi: "Nhưng gã không dùng phương thức ôn hòa như cậu."

Ôn hòa?

Bạch Liễu không hề cảm thấy cách mình gạ gẫm Đường Nhị Đả có tí ôn hòa nào luôn.

Cậu bắt chết nhược điểm của Đường Nhị Đả, gần như triệt để đánh vỡ cả phòng ngự tâm lý và vật lý của Đường Nhị Đả, ngay lúc lý trí Đường Nhị Đả yếu ớt nhất, lại mở miệng dẫn dắt lặp lại quan điểm và cái nhìn của chính mình.

Bạch Liễu còn lợi dụng đặc tính dễ dàng đồng tình của tay nhân viên công chức chính nghĩa này, để Đường Nhị Đả nhìn thấy nỗi đau tương tự mà bản thân cậu từng trải quá, từ đó để phương diện tâm lý của vị đội trưởng còn rất lương thiện này sinh ra cảm giác ỷ lại và tình cảm đối với quần thể.

Người đều là sản phẩm của quần thể và hoàn cảnh sống, luôn sống trong cô độc sẽ khiến người ta phát điên, bản năng hướng đến quần thể có thể hiểu rõ và dung nạp chính mình là một loại ý thức xã hội của người bình thường.

Mà Đường Nhị Đả là người đã từng bị quần thể ban đầu của mình là Cục Quản Lý Dị Đoan hoài nghi bài xích, thậm chí khi là một đội trưởng cô độc thì hắn thật sự đã không còn nhà để về rồi.

Đường Nhị Đả cũng không thể tiếp cận những người bình thường giống hắn để thiết lập quan hệ xã giao ổn định trong quần thể được, bởi vì đạo đức của hắn không cho phép hắn mang vận rủi mang tên "trò chơi" truyền cho những người vô tội khác.

Mà nếu chọn thiết lập quan hệ với những người bên trong trò chơi, ví dụ như các công hội lớn của trò chơi, bọn họ cũng chỉ đơn thuần là lợi dụng và nịnh nọt hắn, không thể cộng tình với một kẻ vốn dĩ đã mang bản sắc lý tưởng nhất định, bởi vậy Đường Nhị Đả chỉ có thể tiếp nhận việc bị đám người này thuê, mà không phải hợp thành một quần thể cố định, hay sinh ra quan hệ tình cảm nào khác.

Lâu dần, trong thời gian dài không còn trông thấy biên giới màu đen mênh mông kia, Đường Nhị Đả cũng bị ép thành một kẻ độc lai độc vãng.

Nhưng hắn cũng là một người cần mối quan hệ với quần thể.

Dưới tình huống này, khi Đường Nhị Đả tiếp cận họ thì sẽ không sinh ra cảm giác tội lỗi, cũng không cần phải phụ trách gì, thậm chí bởi vì trong quá trình đối địch với Gánh Xiếc Lang Thang mà có một độ hiểu biết nhất định với họ, trong suy xét ác liệt của Bạch Liễu khi không liên quan đến bất cứ thứ gì với tình cảm cá nhân của Đường Nhị Đả -----

2️⃣ [ĐM/EDIT] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn (Từ c200-c398)Where stories live. Discover now