Chương 336: Thôn Âm Sơn (6)

Bắt đầu từ đầu
                                    

Máu của gã không vẽ bùa được!

Khổng Húc Dương nhanh chóng nhìn Dương Chí, nhưng nét mặt gã lại nhanh chóng trầm xuống.

Dương Chí bị gã dắt đi khai trai rồi, máu người này cũng không dùng được!

Giọng hát trong quan tài tựa nam tựa nữ, quan tài rung lắc ngày càng kịch liệt, mắt thấy thứ đồ trong đó sắp sửa thoát khỏi trói buộc chạy ra ngoài.

Khổng Húc Dương gấp tới độ gân xanh nổi hết lên, gã quay đầu quát hỏi Bạch Liễu với Mục Tứ Thành: "Hai cậu có từng chơi gái chưa?"

Trên nét mặt hoảng sợ của Mục Tứ Thành xuất hiện vài dấu chấm hỏi: "Hả???!"

Khổng Húc Dương giận quát: "Hả cmm! Cậu từng chơi chưa? Bây giờ trong hai cậu có người còn là xử nam thì có thể cứu mạng bốn người chúng ta đó!"

Mục Tứ Thành cũng tức giận: "Sao tôi biết được! Tôi không nhớ gì hết mà!"

Khổng Húc Dương: "..."

Dương Chí: "..."

Đệt, quên mất hai tên ngốc này bị nuốt ký ức rồi.

Mục Tứ Thành thấy Khổng Húc Dương sốt ruột tới mức mặt đỏ tía tai thì cũng sờ cằm cố gắng nhớ lại: "Tôi thấy chắc tôi không phải đâu nhỉ? Dù sao tôi cũng đẹp trai thế này mà..."

Khổng Húc Dương: "..."

Dương Chí: "..."

Cho dù Mục Tứ Thành nói thật hay giả thì đều khiến Dương Chí và Khổng Húc Dương như bị nhồi máu cơ tim.

Bọn họ bạt mạng trong trò chơi mới thoát được kiếp trai tân! Thằng súc sinh này nhờ mặt là thoát được rồi!

Không biết Bạch Liễu nhặt ở đâu mảnh sứ rạch một đường chỗ cổ tay, máu lập tức trào ra, cậu đi lên giơ cánh tay đầy máu của mình tới trước mặt Khổng Húc Dương.

Khổng Húc Dương vừa nghi ngờ không thôi vừa vui vẻ hỏi: "...Cậu là xử nam à?"

Bạch Liễu trầm ngâm giây lát: "Chắc tôi chưa từng chơi gái đâu."

Khổng Húc Dương như bị rút cạn sức lực nhẹ nhõm thở ra một hơi, giơ tay chấm máu Bạch Liễu chuẩn bị vẽ bùa thì nghe thấy cậu chậm rãi bổ sung thêm một câu: "Nhưng tôi không chắc tôi có từng chơi trai không."

Bạch Liễu chân thành nhìn Khổng Húc Dương đang ngây mặt ra: "Chơi trai rồi thì máu của tôi còn dùng được không?"

Khổng Húc Dương hít sâu hai cái, sau đó hét đùng lên: "Không thể!!! Cậu bẩn rồi!!!"

Khổng Húc Dương tức tới mức vành mắt đỏ bừng, cảm tưởng như Bạch Liễu nói thêm hai câu nữa là gã có thể khóc luôn tại chỗ.

Mẹ nó! Toàn người gì thế này!

Đời này Khổng Húc Dương chưa bao giờ hận bản thân không còn là trai tân đến thế, nếu không gã cần gì bị Bạch Liễu khắc chế ở chỗ này.

Nhưng hết cách, việc đã rồi, Bạch Liễu không chắc bẩn, nhưng gã đã bẩn tới mức không thể bẩn thêm được nữa, máu của gã chắc chắn không dùng được.

2️⃣ [ĐM/EDIT] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn (Từ c200-c398)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ