Chương 22

120 14 5
                                    

Một loại tình cảm đặc biệt giữa con người với con người, dù thuộc bất kỳ giới tính nào chăng nữa đều thường bắt đầu từ một khoảnh khắc giản đơn nhất. Có thể chỉ là một cái chạm mắt, đôi lời tâm sự, vài lần lắng nghe tâm tư hay những nụ cười ngây ngô, cử chỉ, hành động dễ thương được lưu giữ vào đáy mắt, khẽ chạm nhẹ vào trái tim nơi lòng ngực. Nếu đem những điều ấy kể cho người khác, người nghe sẽ chẳng thể hiểu rõ tại sao một người lại có thể đem lòng say mê một người từ những điều nhỏ bé như thế.

Tình cảm đặc biệt giữa hai chàng trai cũng không ngoại lệ, họ cũng chỉ là những con người bình thường, mang trong mình những cung bậc cảm xúc bình thường. Buồn thì nói buồn, vui thì nói vui, nhớ thì nói nhớ, yêu thì nói yêu. Ngay cả bản thân hai chàng trai ấy cũng khó lòng mà xác định chính xác được, họ đã say mê đối phương từ lúc nào rồi.

Trước một căn hộ nhỏ tại thành phố  Rio de Janeiro, Brazil

Hinata ôm chầm lấy Atsumu, lắng nghe giọng anh, cậu lại càng siết chặt vòng tay mình.

_Đây là thực tại sao? Không phải mơ đâu nhỉ?

Atsumu hiểu nỗi lòng Hinata. Anh mân mê mái tóc cam xoăn của cậu.

_Chà, em nghĩ thế nào thì nó là thế đấy. Em cắt tóc ngắn lên rất nhiều so với trước đây nhỉ? Nhìn dễ thương giống như hồi em còn bé vậy.

Hinata lặng im dụi đầu vào lòng ngực anh một lúc. Cậu định hình lại cảm xúc rồi mời Atsumu vào nhà. Cả hai tiến vào gian phòng khách, Hinata nói chuyện với chàng trai có mái tóc đen dựng đứng đang ngồi đọc truyện ở đó:

_Pedro, tớ muốn mượn phòng khách một lát.

Pedro gật đầu, đưa hình dáng tay OK. Pedro đứng dậy quay về phòng ngủ, không quên gửi lời chào hỏi chàng trai tóc vàng lạ mặt cạnh bên Hinata.

Hinata bảo Atsumu ngồi xuống nghỉ ngơi trước, còn cậu sẽ vào bếp lấy nước cho anh. Hinata từng chia sẻ cậu có một người bạn chung trọ, lúc đầu cậu và Pedro rất ít tiếp xúc, Pedro có xu hướng phớt lờ Hinata nhưng có vẻ mối quan hệ hiện tại giữa cả hai đã hài hòa hơn.

Atsumu thắc mắc hỏi cậu:

_Tiếng Nhật của Pedro rất tốt nhỉ?

Hinata nhẹ gật đầu.

_Phải. Ngoại ngữ của cậu ấy rất tốt. Cậu ấy là người đã giúp em cải thiện tiếng Bồ Đào Nha.

Hinata để ý màn hình điện thoại Atsumu từ lúc anh đặt lên mặt bàn, thông báo tin nhắn từ line cứ không ngừng hiện lên. Cậu khuyên anh nên xem qua những tin nhắn đó, biết đâu rằng sẽ có những tin nhắn quan trọng cần đọc, nhưng Atsumu quả quyết từ chối.

_Không có gì quan trọng đâu. Anh nói thật-

Tiếng chuông điện thoại của Atsumu vang lên cùng thời điểm anh vừa định dứt lời. Atsumu cảm thấy lạnh sống lưng. Lần này thật sự khó trốn rồi.

Hinata lần nữa nhắc anh mau nghe điện thoại khi tiếng chuông cứ mãi vang lên không ngừng nghỉ. Atsumu lưỡng lự một hồi mới dám chấp nhận cuộc gọi.

|AtsuHina| Hẹn gặp lại em vào những ngày đầu hạWhere stories live. Discover now