Chương 19

109 14 0
                                    

Sau bữa cơm bình yên đêm ấy, Hinata ở lại phòng bếp phụ mẹ dọn dẹp và rửa bát, để Natsu và Atsumu rời đi trước.

_Mẹ à, về quyết định của con-

Có vẻ như là một chuyện gì đó mà hai mẹ con từng cùng nhau bàn bạc. Người mẹ bình thản đáp lời cậu:

_Nếu như con đã chắc chắn về quyết định của mình, vậy thì mẹ cũng không có bất kỳ lý do nào để phản đối con cả. Hãy thực hiện những điều con muốn, làm những việc khiến bản thân con cảm thấy hạnh phúc.

Gia đình Hinata bấy lâu nay đều dạy bảo con của họ cách đối nhân xử thế với một sự nghiêm khắc nhất định, không hề quên đi những lời động viên, cổ vũ tinh thần và trao cho con tình yêu thương. Hinata nhận thức được tất thảy mọi điều, nhưng cậu vẫn sống khép mình trong khuôn khổ chặt hẹp do bản thân tự tạo ra, đến mức ngột ngạt, khó thở.

Sự quay về của Atsumu và những lời nói từ mẹ tiếp thêm cho cậu sự dũng cảm, lần nữa bước chân khỏi vùng an toàn. Quyết định của Hinata sớm sẽ tạo thành một bước ngoặt lớn trong cuộc đời cậu.

Buổi chiều tà ngày hôm sau, theo thời gian đã hẹn, Atsumu đến nhà đón Hinata, tay trong tay di chuyển đến khu vực lễ hội tại Sendai. Ánh hoàng hôn dịu nhẹ chạm vào mái tóc và phủ lên bờ vai hai chàng trai.

Như những người bình thường tham gia lễ hội, cặp đôi viết điều ước, lời nguyện cầu của bản thân vào mảnh giấy, lần lượt thay nhau buộc chúng lên những cành tre tươi. Hinata chỉ tay đến cành tre cao ngoài tầm với của mình, cậu nói với anh:

_Atsumu-san, anh giúp em treo mảnh giấy lên cành tre đó đi.

Atsumu làm theo lời cậu. Anh treo xong, quay sang bày tỏ thắc mắc:

_Sao em lại muốn buộc mảnh giấy lên tận cành cao đó vậy?

Hinata ngắm nhìn mảnh giấy điều ước mà cậu đã ghi chằng chịt chữ. Cậu đáp lời:

_Em nghĩ rằng, nếu em treo mảnh giấy càng cao, thần linh có lẽ sẽ nhanh chóng nhận được lời cầu nguyện của em.

Atsumu lại tò mò hỏi cậu:

_Em đã viết gì trong mảnh giấy thế?

Tưởng chừng Hinata sẽ từ chối tiết lộ như cái cách anh từng bảo, nếu nói ra điều ước của mình, sợ rằng thần linh sẽ lạc mất nó. Nhưng không, Hinata thản nhiên trả lời:

_Em đã viết nhiều điều cho gia đình, cầu cuộc sống bình an, kín cả mảnh giấy. Những con chữ to rõ ràng nhất em viết chính là mong được mãi ở bên cạnh anh. Không biết thần linh có thể chấp nhận mảnh giấy của em không nữa. Ngay cả em cũng cảm thấy bản thân quá tham lam rồi.

Atsumu không đáp lại cậu. Anh đứng cạnh bên cậu, cùng ngắm nhìn những mảnh giấy điều ước đầy sắc màu đung đưa theo làn gió ngày hạ, hy vọng cho mọi mong ước của Hinata rồi sẽ có ngày nhận được lời hồi đáp tốt đẹp.

Cặp đôi ngồi nghỉ chân tại một chiếc ghế dài, chờ đợi đêm Zuihoden Tanabata. Hinata siết chặt chai nước trong tay. Sau đêm lễ hội hôm nay, Hinata sẽ phải nói với Atsumu những lời mà ngay cả bản thân cậu lẫn đối phương chắc hẳn đều không muốn nghe.

|AtsuHina| Hẹn gặp lại em vào những ngày đầu hạWhere stories live. Discover now