Chương 106

163 14 4
                                    

Rất rõ ràng Lý Thịnh Nghiên nhận được chỉ thị của Tịch gia mới tới, giống như biết Hạ Niệm Sanh sẽ không chủ động đi bệnh viện, đêm đó Tịch Thận Chi đã bảo Lý Thịnh Nghiên tới tận nhà phục vụ, được rồi, lấy tiền tài của người, giúp người tiêu tai, Lý Thịnh Nghiên tính theo mức lương hàng năm, đương nhiên là người nhà họ Tịch có gì dặn dò, đều sẽ làm theo, chỉ là tới cửa phục vụ còn bị ăn canh bế môn quan thảm như vậy trong đời cô thật đúng là lần đầu tiên.

Cô có chút lúng túng đứng ở ngoài cửa, cửa phòng trống trộm lạnh buốt, cô xoay người, trong lòng ám chỉ đây là công việc, công việc, lập tức vạn phần khinh bỉ chính mình lại gõ gõ cửa.

Trong cửa Mộc Chỉ thật sự cảm thấy hơi bất lịch sự, người ta có ý tốt đến, trước không nói mời vào cửa, còn ngăn người ta ở ngoài cửa cũng không thích hợp, Mộc Chỉ liền muốn đi mở cửa, Hạ Niệm Sanh tính tình bướng bỉnh, đứng ở sau cửa, chắn ở trước mặt Mộc Chỉ.

"Niệm Sanh, tốt xấu gì người ta cũng tới, để cho cô ấy xem một chút đi." Mộc Chỉ khuyên nhủ.

Hạ Niệm Sanh quay đầu sang một bên, không còn cách nào khác Mộc Chỉ đành phải để Hạ Niệm Văn đi khuyên, khuyên nửa giờ, Hạ Niệm Sanh mới từ cánh cửa kia dời đến sô pha, cô nhìn đồng hồ, đã nửa giờ rồi, bác sĩ bị chặn còn đang ở ngoài cửa ngây ngốc chờ mới là lạ.

Mộc Chỉ mở cửa ra, chỉ thấy Lý Thịnh Nghiên có chút xấu hổ đứng ở ngoài cửa.

"Thực sự ngại quá, cô, tâm tình của cô ấy, tâm tình không tốt lắm, để cô đợi lâu, mau vào đi, bên ngoài rất lạnh."

"Không sao, sắp mùa xuân rồi." Lý Thịnh Nghiên xoa xoa tay, theo vào cửa, mấy năm này người bệnh không nghe lời cô ngược lại là ít thấy, vừa vào cửa đã muốn dùng ánh mắt giết chết cô, thật đúng là kỳ lạ.

"Mời uống nước, nơi này có hoa quả." Mộc Chỉ chiêu đãi.

"Cám ơn, tôi đến khám bệnh, không phải khách mời." Xem ra thái độ của Hạ Niệm Sanh quả thật chọc đến cô.

Cô ngược lại rất chuyên nghiệp, bảo Hạ Niệm Sanh phối hợp há mồm phát ra tiếng, Lý Thịnh Nghiên nhìn hồi lâu, Hạ Niệm Văn ở một bên khẩn trương nhìn chằm chằm, "Cô ấy như thế này bao lâu rồi?"

"Hơn một tháng rồi, sau lần sốt kia cô ấy không chịu lên tiếng nữa."

"Trước kia đã gặp bác sĩ, đúng không?"

"Ừ"

"Không có vấn đề gì lớn, là bệnh nhân tự mình không chịu mở miệng nói chuyện mà thôi."

"Tôi không phải bệnh nhân, cảm ơn." Hạ Niệm Sanh viết.

"Chị ấy chỉ là trước kia tâm tình không tốt." Hạ Niệm Văn nói với Lý Thịnh Nghiên.

"Bây giờ tâm tình của tôi cũng không tốt." Hạ Niệm Sanh giơ điện thoại cho hai người kia nhìn, cô giống như đã có chút thói quen dùng điện thoại nói chuyện.

"Hạ tiểu thư, tôi vừa đứng ở bên ngoài nửa tiếng, tôi cũng không khá hơn, nhưng đây là công việc của tôi, hơn nữa tôi cũng tin tưởng mọi người đều có trách nhiệm với thân thể mình, tôi nghĩ cô là một người phụ nữ sáng suốt, hẳn là cũng sẽ không ngoại lệ." Lý Thịnh Nghiên chuyên nghiệp nói, nói xong liền rời đi.

[BHTT - Edit Hoàn] Ái Tình Quy Hoa Cục - Yêu TamHikayelerin yaşadığı yer. Şimdi keşfedin