chap 48

106 16 8
                                    

Tsugumi tháo cặp kính râm của mình ra, bỏ vào túi áo cậu, và kéo cái mũ trùm đầu xuống quá đầu cậu.

Thực ra thì đeo kính râm để che mặt cậu thuận tiện hơn nhiều, nhưng thế thì cậu không nhìn được rõ cho lắm. Nếu lần này thất bại thì cả đám sẽ chết chắc.

Sau đó, Tsugumi ngồi xuống tháo tất và giày ra. Khi cậu biến hình để sử dụng [Tàng hình], cơ thể cậu chắc chắn sẽ nhỏ hơn. Quần áo thì đương nhiên không rồi, nhưng nếu cậu chạy và vấp ngã vì đôi giày không hợp với mình thì toang là cái chắc.

…Về phần tác dụng phụ thì cậu sẽ phải cố mà chịu thôi. Tác dụng phụ của Tsugumi – buồn nôn và khó chịu tột độ ở khắp người – cực kì khủng khiếp. Nhưng thế không có nghĩa là cậu sẽ chết. Nếu chỉ như thế thôi thì cậu sẽ chịu được.

Mibu cởi đồ cô ấy ra để giải nhiệt, và Suzushiro rút móng tay cô ấy ra để vượt qua cơn buồn ngủ. Nếu cậu kêu ca chỉ vì buồn nôn một tí, thì cậu sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ mất.

–Cuối cùng thì, mình chẳng khác gì họ.

Nghĩ vậy, Tsugumi mỉm cười một cách chua chát.

Đó có thể là vì ai đó quan trọng– thần linh, hay vì bản thân. Vì người quan trọng đó, cậu sẽ không do dự mà lao vào chốn hiểm nguy. Tsugumi hiểu cái tinh thần cao quý này . Vấn đề duy nhất là cậu có gánh vác nổi hay không thôi.

Tsugumi đứng lên và cầm thanh kiếm lên bằng tay trái. Sau đó cậu hít một hơi thật sâu để ổn định tinh thần và nhìn chằm chằm vào phía sau đầu con Oni.

“Quỷ Diệt, hà–Mình làm gì phải Momotaro.”

Khi Tsugumi nói giỡn như vậy, cậu khẽ mỉm cười và bắt đầu chạy. Lát sau, hình ảnh của Tsugumi mờ dần và ngay lập tức biến mất. Cậu đã kích hoạt kĩ năng của mình.

“–Ku, kuh.”

Sự khó chịu ngay lập tức kéo đến sau khi cậu biến hình, như những con giòi đang ngọ nguậy dưới da cậu vậy. Chịu đựng nó một cách tuyệt vọng, Tsugumi chạy theo con đường bằng lửa nhưng không có nhiệt. Vẫn còn cách con Oni vài trăm mét nữa. Thế mà cậu có cảm giác như vô tận vậy.

–Cả cơ thể cậu, những dây thần kinh mong manh của cậu, đang rối tùng phèo cả lên. Nếu không phải vì tình hình hiện tại, cậu đã nôn hết tất cả mọi thứ trong bụng cậu ra rồi lăn lộn trên mặt đất một cách đáng xấu hổ.

Lý do duy nhất cậu có thể chịu đựng sự tra tấn này là bởi vì Chidori đang chờ đợi ở phía trước. Chỉ có nỗi sợ mất đi cô ấy mới khiến cậu quyết tâm đến vậy.

Lôi hết toàn bộ sức lực bằng ý chí của mình, cậu tiếp tục chạy, không hề bận tâm đến bàn chân cậu bị những viên sỏi cứa vào. Chỉ là những vết máu mờ nhạt, đọng lại thành một chỗ và đánh dấu đường đi của cậu.

–Còn 5 mét nữa.

Vài bước chân nữa thôi và cậu sẽ chạm tới đầu con Oni. Ngọn lửa của cái chết vẫn chưa biến mất. Tsugumi kiềm chế mình lại và đợi thời điểm thích hợp.

Khoảng khắc con Oni vung cánh tay trái còn lại về phía Chidori, cậu lướt về phía bên phảo con Oni. Cùng lúc đó, cả kĩ năng và sự biến hình đều bị giải trừ, nhưng một khi cậu cậu tới được vị trí này, con Oni không thể kịp phản ứng với Tsugumi được nữa.

Hagakure Sakura Does Not Lament(dịch)Where stories live. Discover now