chap 11

130 23 1
                                    

Tsugumi thở dài trước cánh cửa văn phòng tư vấn học sinh.

Gọi cậu như vậy có vẻ hơi vô lý,  nhưng nghĩ lại thì cho dù là vậy đi nữa Tsugumi vẫn rất bận tâm đến nó. Có khi nào người ta phát hiện cậu làm gì đó sai chăng. Chán nản trước chuyện chuẩn bị xảy ra với mình là vậy, nhưng nếu mà cậu trốn đi thì có khi cậu sẽ bị đình chỉ học ngay lập tức.

[Xin thứ lỗi…] (Tsugumi)

Tsugumi nói vậy và miễn cưỡng mở cánh cửa ra.

[Ồ, em tới rồi đấy à. Giờ ngồi vào chiếc ghế kia đi.] (Kisara)

[Vâng.] (Tsugumi)

Thầy Kisara chỉ tay vào cái ghế. Cậu chẳng có gì để phàn nàn cả nên chỉ biết lặng lẽ làm theo.

[Dù thầy không muốn để ý mấy điều vụn vặt lắm nhưng mà em lấy cái thứ trong túi áo mình ra được không.] (Kisara)

[…Thứ gì cơ?] (Tsugumi)

Những lời đó làm cậu sững người ra. Cậu có gì kì lạ trong túi áo mình sao ? Rõ ràng là Tsugumi chẳng biết nó là gì cả.
Có lẽ khó chịu trước sự lơ đãng của cậu, Kisara mạnh giọng hối thúc cậu [Lấy nó ra.]

Khó hiểu trước lời của thầy ấy, Tsugumi mò mẫm túi áo mình. Sau đó cậu chạm phải cái gì đó nhám nhám, ngay lúc đấy cậu đã nhớ đó là thứ gì .

Đó chính là bùa may mắn mà Suzune-sensei đã đưa cho cậu.

Nghĩ lại thì cậu đã quên mất cậu bỏ nó ở đây. Nghĩ lại lần nữa thì có khi cậu được cứu kịp lúc một phần là nhờ cái này đã phù hộ cho.

Trong khi nghĩ thế thì Tsugumi đặt tấm bùa lên bàn. Đó là quà mà giáo viên đưa cho nên sẽ chẳng có vấn đề gì đâu. Đấy là cậu nghĩ vậy.

Nhưng cái ý nghĩ đó lập tức bị dập tắt bởi cái thứ ở trên bàn.

–Ah, có lẽ toang rồi đây.

[Đây là… –Em đã làm cái quái gì vậy?] (Kisara)

Kisara kinh ngạc và nhìn chằm chằm vào tấm bùa ở trên bàn. Đúng là nó thật nhưng mà nhìn thôi ai cũng lập tức nhận ra nó dính đầy máu . Phần chỉ thêu màu vàng và những đường sọc màu trắng bị đổi sang màu đỏ đen một cách tàn nhẫn, dù vậy thì khá khó để nhận ra vì cái bùa nó vốn là màu đen rồi.

Có khả năng là nó đã ở bên Tsugumi khi mà cậu gần như bị giết chết. Cậu đã mất cảnh giác vì đồng phục của cậu đã được khôi phục trở lại nên cậu chưa hề nghĩ rằng thứ này không có được như thế.

Nhìn kiểu gì đi nữa thì cái này cứ như nói rằng cậu đã phạm tội vậy,đúng chứ? Từ máu dính trên tấm bùa trông cứ như có ai đó đã chết rồi ấy.

Đó là máu của Tsugumi, nhưng không rõ là thầy Kisara có tin đây chỉ là tình cơ không. Chỉ có duy nhất một cách duy nhất để giải thích về chuyện này thôi.

[Em nghĩ là mình có lẽ đã làm đổ nước ngọt lên đấy. À, đây là món quà em nhận từ Suzune-sensei nên cho em gửi lời xin lỗi đến cô ấy vì đã làm bẩn nó nhé.] (Tsugumi)

Tsugumi cố làm trông hối lỗi nhất có thể. Bởi vì cho dù có ép cậu đến mấy cậu cũng chẳng thể nói gì việc này được. Mặc dù đó là máu của Tsugumi nhưng giờ cậu chả biết giải thích làm thế nào cậu chẳng có vết thương nào cả. Cậu chỉ còn lựa chọn duy nhất là bịa chuyện mà thôi..

Hagakure Sakura Does Not Lament(dịch)Where stories live. Discover now