Chương 24: 6 giờ 6 phút

3K 255 30
                                    

Nếu tìm cho độc thân một lý do

......

Trung tâm Cấp cứu Bắc Thành có hai vị bác sĩ cấp cứu có thể khiến người ta sáng mắt ra nhìn.

Một người, thật ra không được tính là thành viên chính thức của Trung tâm Cấp cứu.
Xét cho cùng, Giản Mộc Tư thật ra thuộc Khoa Phẫu thuật Tim của Bệnh viện Số 1 Bắc Thành.
Cô chính xác là "vật hi sinh" trong thời kỳ sóng gió khi trưởng khoa cũ và mới của Bệnh viện Số 1 thay nhau lên nắm quyền, bị chuyển đến thực tập tại Trung tâm Cấp cứu.

Người còn lại là Minh Lạp, người có biên chế chính thức, vừa được thăng chức phó chủ nhiệm Trung tâm Cấp cứu vào năm ngoái.

Ngoài thực lực chuyên môn xuất sắc khiến người ta ngưỡng mộ, hai cô bác sĩ còn gây ấn tượng hơn nữa nhờ điều kiện ngoại cảnh xuất chúng.

Vì dù gì, so với thực lực nghề nghiệp được nhận biết rõ sau khi tìm hiểu, ngoại hình mới là thứ quyết định chỉ bằng ánh nhìn đầu tiên.

Giản Mộc Tư và Minh Lạp thực sự rất giống nhau.

Ví dụ, họ đều tốt nghiệp trường trung học số 1 Bắc Thành.

Ví dụ, họ đều là học sinh giỏi.
Một người du học ở Anh, theo học tay nghề phẫu thuật tim tại Anh.
Một người tốt nghiệp chuyên ngành Y khoa nổi tiếng trên cả nước thuộc Đại học Thuỷ Mộc, sau khi tốt nghiệp chính quy được đề nghị học lên thạc sỹ trong trường.

Lại ví dụ, cả hai đều không phải loại người thích xã giao, thậm chí còn không thích giao thiệp với đồng nghiệp.

Lại ví dụ khác, trên thực tế, họ không phải những người dễ gần gũi.
Một người nhìn có vẻ rất lạnh lùng, những ai ngồi cạnh chỉ qua một cái liếc mắt đã có thể cảm thấy sự từ chối thân cận từ cách xa ngàn vạn dặm.
Một người tuy trông có vẻ rất thân thiện, nhưng thực ra sau khi tiếp xúc mới biết, hình như người này đối xử với ai cũng vậy. Ấm áp, tử tế, nhưng không thân thiết.

Lại ví dụ như, hai người họ đều độc thân.

Giản Mộc Tư, 32 tuổi, độc thân.
Minh Lạp, 38 tuổi, cũng độc thân.

Điểm giống nhau cuối cùng là, trùng hợp thay, cả hai đều sống đơn độc có nhà mà không về, đều sống trong ký túc xá do Trung tâm Cấp cứu cung cấp.

Đó là tòa nhà ký túc xá cũ của Bệnh viện Số 1. Bệnh viện Số 1 dần mở rộng diện tích và xây dựng một tòa nhà ký túc xá mới, vì thế, tòa nhà ký túc xá 30 năm tuổi đời được chuyển tặng cho Trung tâm Cấp cứu cách vách.

Tòa nhà ký túc đủ rộng rãi thoải mái, nhưng số lượng người ở không quá nhiều.

Không ít nhân viên trong Trung tâm Cấp cứu định cư tại Bắc Thành.
Những người có gia đình đương nhiên sẽ không chọn sống tại ký túc xá của đơn vị.

Vì vậy, đơn vị của hai vị bác sĩ đã hào phóng cấp cho họ hai gian phòng rất lớn.

Minh Lạp cũng có hàng xóm.

Kể từ lần trước khi Giản Mộc Tư bị cảm nặng, hai hàng xóm láng giềng đã bắt đầu qua lại thăm hỏi nhau.

Phần nhiều là Minh Lạp chủ động gõ cửa phòng Giản Mộc Tư, nói chuyện công việc, tán ngẫu vài lời.

[BHTT] Em Không Cần Lại Cô Đơn - Nhất Tâm Hướng Tiền Đích Tương QuảWhere stories live. Discover now