Chap 3

890 23 0
                                    

  _Mình thật là...vô dụng.

Giọng nói nhỏ dần...

Sân trường vắng vẻ, lác đác chỉ còn vài bóng người, tuy nhiên, cách đây 20 phút, nơi này vẫn còn là một cái "rừng".

Xử Nữ hai tay vịn vào tấm bảng thông báo được đặt tại trang viên của trường. Trên bảng có rất nhiều loại tin tức/thông báo khác nhau, đáng chú ý nhất lại là bảng tin với tiêu đề: Danh Sách Hội Học Sinh Lần Thứ 39, Aaron Knight, được in đậm với màu chữ đỏ.

Cô lẩm bẩm một câu khó hiểu, đầu hơi cuối xuống, đôi mắt chứa nỗi thất vọng...một chút?...không hẳn. Có thể nói, ngay lúc này, cô chỉ còn biết dùng hai từ "vô dụng" để gọi bản thân. Xử Nữ thật ra không phải là người vô dụng, ai cũng biết cô là người con gái thông minh, xinh đẹp và tài năng. Cô được ông trời ưu đãi cho một người cha tỷ phú và một người mẹ chính trực, thành viên của tổ chức hàng đầu thế giới. Cũng có thể nói, cô là người may mắn nhất quả đất...chỉ có một điều...lòng tự tôn - thứ duy nhất làm cho cô không bao giờ hài lòng với bản thân và luôn tự nhủ mình còn rất, rất nhiều khuyết điểm cần được khắc phục.

Rồi đôi mắt Xử Nữ khẽ nhắm lại và đoạn film kí ức...cứ thế mà ùa về...

--------------------------------------------------FLASHBACK-----------------------------------------------

"Mời tất cả thí sinh tập trung tại hội trường để nghe thông báo kết quả cuộc thi tuyển chọn hội trưởng hội học sinh lần thứ 39"

Tiếng loa phát thanh lập đi lập lại cùng một nội dung nghe đến chán tai. Mọi người khi nhận được thông báo liền vội vã tiến đến nơi hội trường và Xử Nữ cũng nhanh chóng hòa mình cùng đám đông. Cảm xúc trong cô hiện giờ có một chút thấp thỏm, một chút lo lắng, một chút hồi hộp và một chút khó tả. Nhịp tim đập mạnh hơn, giây phút cô chờ đợi cuối cùng cũng đến. Bản tính cô, từ trước tới nay không cho phép mình thua kém bất cứ ai hay bị kẻ khác coi thường. Cuộc thi tuyển lần này lại giúp cô thể hiện bản lĩnh và tài năng của mình. Ngoài ra, đây còn là một thử thách lớn, vì "kẻ đó"–người mà Xử Nữ cho rằng là một tên "khó xơi", một đối thủ lớn nhất–cũng đang có mặt nơi đây.

Chưa đầy năm phút, cả hội trường đã được vây kín bởi người và người.

"Rít..." - Tiếng chói tai từ chiếc micro vừa được bật chợt vang lên.

_Tất cả mọi người xin hãy giữ im lặng! - Thầy hiệu trưởng lên tiếng điều chỉnh đám đông đang nhốn nháo ở bên dưới sân khấu.

Trước khi công bố kết quả, "người ta" lúc nào mà chẳng lập đi lập cái điệp khúc "hỏi thăm và chia sẻ chuyện đời tư của mình" với khán giả hay còn là những học sinh dự thi? Thầy hiệu trưởng mở đầu bằng câu chuyện từ tối hôm qua thầy đã chuẩn bị như thế nào cho cuộc thi và cảm giác bây giờ là ra sao khi được đại diện toàn trường để thông báo kết quả. Rồi lại đến một câu truyện hài nhằm trấn an các thí sinh...và mãi gần 15 phút, ông ấy mới quay lại vấn đề chính.

_Bây giờ tôi xin được thông báo kết quả cuộc thi tuyển hội học sinh lần thứ 39. Trên tay tôi là danh sách những bạn trẻ tài năng đã trúng tuyển! - Thầy cầm micro nói thật dõng dạc.

Mảnh giấy được mở ra, "bí mật sẽ dc bật mí" và rồi những cái tên vinh hạnh ghi trong đó sẽ quyết định người ra đi và kẻ ở lại.

_E hèm...- Thầy hắn giọng - Sau đây là danh sách kết quả, thí sinh nào được gọi tên xin hãy bước lên và xếp thành một hàng ngang trên sân khấu! Tôi sẽ đọc nhanh, vì vậy, hãy chú ý lắng nghe!

Lời nói của thầy khiến cả hội trường im phăng phắt, giờ chỉ còn là những hơi thở hồi hộp và nhịp tim căng thẳng trong mỗi người có mặt nơi đây. Từng cái tên được xướng lên thật to rõ...người thứ nhất...thứ hai...thứ ba...Vẫn chưa tới phiên Xử Nữ, danh sách rồi sẽ đến hồi kết, nhưng sao tên cô vẫn chưa được gọi dù chỉ một lần?

Thình thịch...

Sự căng thẳng trong cô dâng trào, cảm giác lo sợ, siết chặt tay, cô đánh cược với bản thân, cho rằng mình sẽ là "người cuối cùng" được ưu ái một tấm vé đặc biệt trong cái danh sách ấy.

_Và người cuối cùng...- Câu nói làm cho nhịp tim cô chợt dừng lại -...Xử Nữ!

"Mình có nghe lầm hay không?"

Cái tên cuối cùng vừa được xướng lên, Xử Nữ như chết trơ tại chỗ, tim cô đập ngày một rõ hơn. Rồi cô nhấc một chân lên, cả người run rẫy, đứng không vững. Một bước...hai bước...ba bước...cô bước lên sân khấu đầy tự hào và với một chút kiêu ngạo.

Chờ mãi mới tới cái giây phút này, thông thường, người đứng đầu và đứng cuối lúc nào cũng là "kẻ chịu thiệt".

Tuy mong muốn của cô đã thành hiện thực, nhưng, vẫn chưa phải là "người ở lại" cuối cùng. Trên tay hiệu trưởng vẫn còn một mảnh giấy khác!

Thầy mở ra, nhìn thoáng qua, rồi nở một nụ cười hài lòng và khẽ gật đầu.

_Hội trưởng hội học sinh lần thứ 39, tôi xin được chúc mừng cho...- Lúc thầy ngưng lại cũng là lúc Xử Nhi không còn cảm thấy nhịp tim mình đang đập.

Ông ấy nhìn lướt qua các thí sinh, tất cả đều chung một tâm trạng. Sau đó, thầy đảo một vòng và dừng lại trước mặt Xử Nữ. Trong khi đó, cô lại nhắm chặt đôi mắt để cảm nhận nhịp tim của mình.

Thịch...thình thịch...

_Chúc mừng em, Ma Kết - Thầy hiệu trưởng chìa tay ra để bắt tay chàng trai đứng bên cạnh cô, Ma Kết.

Nhiều tiếng reo hò từ bên dưới hội trường vang lên ngay sau khi thầy hiệu trưởng vừa dứt lời. Xử Nữ thì mở to đôi mắt, chết lặng...còn những người bên cạnh cũng tỏ vẻ tiếc nuối và thất vọng không kém gì cô, dù vậy họ vẫn không tiếc gì một cái vỗ tay chúc mừng cho vị hội trưởng tương lai.

Ma Kết–Cái tên đã dập tắt mọi hy vọng của cô và gợi lại nhiều kỉ niệm không hay.

"Ma Kết?...Tại sao chỉ có thể là anh ta?" - Cô tự hỏi một câu mà bấy lâu nay bản thân mình còn chưa tìm thấy câu trả lời.

-----------------------------------------------END------------------------------------------------

Xử Nữ–một cô gái khi thất bại thì sẽ không bỏ cuộc mà tự hỏi bản thân:
"Có phải là mình cố gắng như như vậy vẫn chưa đủ?"
"Mình vẫn còn thiếu điểm gì?"

...

Bỗng,tiếng chuông điện thoại vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ rối răm của Xử Nữ.

_Alo, Xử Nhi! - Một giọng nói ngọt ngào phát ra từ đầu dây bên kia - Cậu thi ra sao rồi? Kết quả thế nào?

_Bình Nhi? Ừm...- Cô ngập ngừng - Tớ...lại thua...

_Thua...- Thiên Bình ngẫm nghĩ rồi đáp - Ma Kết phải không?

Xử Nữ nghe đến cái tên thôi là giận sôi gan.

_Còn ai vào đây nữa!! - Xử Nữ nói như mếu - Lần thứ...- Cô xòe tay ra đếm -...13 rồi!!

_Ơ...thì...- Thiên Bình lúng túng nói - ...13, nhưng mà, với tớ Xử Nhi là nhất!! Tin tớ nha, đừng buồn nữa!

_... - Xử Nữ vẫn im im, vẻ mặt ủ rũ.

_Xử Nhi của tớ là GIỎI NHẤT!! - Thiên Bình thì lại cố tìm cách trấn an cô.

_Tớ nghe nói...

"RENGGGG..."

Điện thoại của Thiên Bình đổ chuông, cắt ngang câu hỏi của cô.

_A, đợi tớ một chút, là Song Ngư! - Bình Nhi nói và nhấn nút "HOLD" rồi tiếp cuộc gọi thứ hai - Alo, Song Ngư hảh?

_Thiên Bình, nghe nói cậu sắp chuyển nhà phải không? - Một giọng trầm trầm, ấm ấm phát ra từ bên kia đầu dây với cách nói chuyện vô cùng lịch sự - Cậu chuyển tới chỗ nào vậy?

_Đúng vậy! Tớ sắp chuyển tới khu...

"RENGGGGGGG...."

Màn hình điện thoại lần này lại hiển thị cuộc gọi từ "Papa". Vậy là, cô đành phải "ON HOLD" cuộc nói chuyện với Song Ngư và trả lời ông ấy.

_Oái! - Đầu thì quay như chong chóng - Alô, papa?

_Bình Nhi!!!!! - Tiếng người cha bên kia đầy phấn khởi khi được nói chuyện với đứa con gái cưng lâu ngày không gặp của mình.

_Alo, Thiên Bình, cậu gọi ai là papa? - Song Ngư ngơ ngác hỏi.

_SONG NGƯ? - Cô liền la lớn - Không phải tớ đã cho "HOLD" cuộc gọi của cậu rồi sao?

_Bình Nhi, con nói chuyện với ai thế? - Tới lượt Papa hỏi - Ba nghe hình như là giọng con trai?

_Không, không phải, ba nghe nhầm rồi! Song Ngư là bạn gái của con!! - Bình Nhi đỏ mặt và luống cuống giải thích.

_...- Anh chàng bên kia đầu dây vừa nghe hai từ "bạn gái" thì chết lặng.

_Thiên Bình...Tớ nghĩ cậu nên tự giải quyết chuyện này đi nhé! Tớ có việc bận, nói với cậu sau! - Xử Nữ chờ nãy giờ thì mất kiên nhẫn bởi cái tính do dự, không biết nói chuyện với ai trước của Thiên Bình.

_Hả?! Xử Nữ cũng nghe?? - Thiên Bình bắt đầu cảm thấy "rối loạn" tâm lý vì cái thứ "màn hình cảm ứng" đến nỗi "nhạy cảm", đụng nhẹ một cái là thay đổi đủ thứ chức năng.

_Con gái, cậu ta là ai thế? - Còn Papa thì lại làm tình hình thêm rối tung.

Xử Nữ đã cúp máy, Song Ngư thì vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, Papa lại cố tra hỏi...

"Cái đầu của tôi!!"

Giây phút ta gặp nhau ( 12 chòm sao )Where stories live. Discover now