[Hoàn][BH][Nhất Thụ Đa Công]...

By myyulsosexy

54.1K 3.9K 176

Tác Giả: Đào Hoa Chước Chước Editor:Yulsosexy Thể Loại: cổ đại, NP, nhất thụ đa công, chủ thụ, ngược tâm... More

Chương 1: Tiểu Đồng Vụ Cốc
Chương 2: Tù khốn mật đạo
Chương 3: Phồn thành
Chương 4: Hổ long bí bảo
Chương 5: Hành tung quỷ bà
Chương 6: Gặp người không quen
Chương 7: Lĩnh Nghiêng Cầu Y
Chương 8: Thấy chết không cứu
Chương 9: Lấy máu luyện thuốc
Chương 10: Bách hoa lượn lờ
Chương 11: Kinh thấy nữ thi
Chương 12: Xe bò tương trợ
Chương 13: Bạch hổ vòng đầu
Chương 14: Bích Huyền đệ tử
Chương 15: Lê Khương Tầm Phủ
Chương 17: Gặp lại cố nhân
Chương 18: Võ lâm minh chủ
Chương 19: Hình cầu đại giới
Chương 20: Được cứu chạy trốn
Chương 21: Thành toàn phần nào
Chương 22: Phi lễ chớ nhìn
Chương 23: Nước suối nghê thường
Chương 24: Đồng hội nháo quỷ
Chương 25: Cương thi Hứa Hà
Chương 26: Khách tới thăm ngoài ý muốn
Chương 27: Mộ Tình Quỷ Bà
Chương 28: Mười năm tâm tư
Chương 29: Diều hâu truyền thư
Chương 30: Rung động khó hiểu
Chương 31: Tiên nữ hồ ly
Chương 32: Đồng hành lên đường
Chương 33: Đủ kiểu đùa giỡn
Chương 34: Chính tà thương lượng
Chương 35: Tự tư
Chương 36: Phong sương hoa độc
Chương 37: Hoang thành mật báo
Chương 38: Quỷ linh làm bạn
Chương 39: Tha thứ khó tòng mệnh
Chương 40: Nguyên thần xuất khiếu
Chương 41: Phá quan nhi xuất
Chương 42: Khó phân thiệt giả
Chương 43: Vừa chính vừa tà
Chương 44: Mỗi người một ngả
Chương 45: Cao bay xa chạy
Chương 46: Giữa đi và ở
Chương 47: Tâm sự ngu muội
Chương 48: Phát rồ
Chương 49: Mua dây buộc mình
Chương 50: Không thể làm chủ
Chương 51: Rượu ngon giai yến
Chương 52: Chưa hết trách nhiệm
Chương 53: Hy sinh vì ai
Chương 54: Lặng lẽ
Chương 55: Khăng khăng làm theo ý mình
Chương 56: Tiếc nuối cả đời
Chương 57: Lưu Ly Tiên Cảnh
Chương 58: Chưa từng quen biết
Chương 59: Dở điên dở dại
Chương 60: Lấy cái chết trốn tránh
Chương 61: Sao là phản bội
Chương 62: Nói được làm được.
Chương 63: Không thể quay lại
Chương 64: Rơi vào cạm bẫy
Chương 65: Cầu nguyện ban sơ
Chương 66: Thế gian khó có được.
Chương 67: Cam nguyện uống thuốc độc
Chương 68: Hoa Kỳ ngắn ngủi
Chương 69: Trắng Đêm chưa ngủ
Chương 70: Trọng thần bên người
Chương 71: Một thời nửa khắc
Chương 72: Một tiếng khẽ gọi
Chương 73: Mang tội giết người
Chương 74: Tưới mật đường
Chương 75: Toàn quân bị diệt
Chương 76: Tẩu Hỏa Nhập Ma
Chương 77: Nữ cải nam trang
Chương 78: Càng luỵ càng sâu
Chương 79: Đau đến không muốn sống
Chương 80: Không thiếu nợ nhau
Chương 81: Hứa cho cô nương
Chương 82: Tuyệt không nhượng bộ
Chương 83: Lại không liên quan
Chương 84: Giao phó cho ai
Chương 85: Cam nguyện mạo hiểm
Chương 86: Lòng người mềm yếu
Chương 87: Mỹ nhân xà bò cạp
Chương 88: Sinh tử trong nháy mắt
Chương 89: Giai nhân làm bạn
Chương 90: Bảo hộ giáo chủ
Chương 91: Sẽ không hối tiếc
Chương 92: Trợ Trụ Vi Ngược
Chương 93: Vạn vật yên tĩnh
Chương 94: Ký túc hồn phách
Chương 95: Một Bút Xóa Bỏ
Chương 96: Tê tâm phế liệt
Chương 97: Đông đi xuân tới
Chương 98: Toàn Thân Trần Trụi
Chương 99: Không nhà để về
Chương 100: Vẫn Còn Sợ Hãi
Chương 101: Nói là thoải mái
Chương 102: Mất đi độc chiếm
Chương 103: Không dám không nghe theo
Chương 104: Phong Bế Hồi Lâu
Chương 105: Đêm xuân khổ đoản
Chương 106: Thực tình cùng yêu

Chương 16: Huyết Tẩy Âu Dương

354 31 0
By myyulsosexy


" Chờ một chút ! Các ngươi làm cái gì! Tại sao muốn bắt ta ?!"

Trong sơn dã, tiếng la hét kinh hoảng của Tích Phúc Hồng được phóng lớn trong dãy núi hoang vu. Nàng thấy nam tử bên người nhao nhao tiến lên, bị dọa liền lùi lại mấy bước, vừa vặn đồng dạng lọt vào mai phục, không chổ có thể trốn. Chỉ thấy nữ tử hạ lệnh tên kia trở mình lên ngựa, cũng không quay đầu mà rời đi, thoáng chốc bụng Tích Phúc Hồng bị tấn công, tư chi bị đâm tê dại chui lên trán, hai mắt nhắm lại hôn mê bất tỉnh

Nàng ở giữa ý thức mông lung bị người đỡ lên chở đi, trước khi nhắm mắt nàng trông thấy Lê Khương Sơn đã cách nàng rất xa. Lúc nàng tỉnh dậy, là bị một thùng nước lạnh tạt tỉnh, toàn thân tê dại thấu xương, nàng cắn chặt răng ngắm nhìn bốn phía, chỉ thấy nơi này ẩm ướt lại dơ dáy bẩn thỉu, trước mắt là lan can sắt, chân đạp lên phiến đá lạnh buốt, hai tay cũng bị trói lại bằng xích sắt

Nàng không biết mình làm gì sai, lại bị người ta đối đãi như thế

" Tiểu thư, ả tỉnh " một tiểu đồng trước mắt cầm trong tay thùng gỗ vừa giội, cung kính nói

Tích Phúc Hồng giương mắt nhìn, chính là ở trên núi nhìn thấy, cũng là nữ nhân hạ lệnh bắt mình trở về

" Ừm " Nàng không thay đổi sự băng lãnh nhất quán, liếc cũng không liếc trực tiếp đứng lên trước nói " Mộ Tình quỷ bà ở đâu ?"

Nghe đến tên bà bà, Tích Phúc Hồng đột nhiên trợn to hai mắt. Hẳn đây là cừu gia của bà bà ?

" Nói, Quỷ bà ở đâu ?" nữ nhân giọng trầm thấp vô cùng có từ tính, chỉ là ngữ khí băng lãnh càng khiến người sợ hãi

"....ngươi là....cừu nhân của bà bà ?" Tích Phúc Hồng nhắm lại nước rơi trên mắt, khàn khàn hỏi

Nữ nhân không trả lời, ngón tay quơ lên, bộc đồng lập tức lui ra ngoài, về sau trong tay bưng một hộp gỗ hình chữ nhật đi vào địa lao, hắn đem đồ vật cung kính dâng lên, nữ nhân ngay cả quay đầu cũng không làm mà trực tiếp mở hộp ra, lấy một trường tiên đầu đỏ bọc da màu đỏ, nàng thuận tay vung lên mấy lần, phát ra tiếng ba ba âm giòn

" Quỷ bà ở đâu ?" Nữ nhân hỏi lại

" Ngươi cùng bà bà....A !" Tích Phúc Hồng đột nhiên kêu đau một tiếng

Nhất thời nhuyễn tiên dài chừng năm thước quất ngang hông nàng, đau đến cơ hồ muốn ngất đi. Nữ nhân thu tay lại, trên mặt vẫn như cũ lạnh như băng sương. Không quan tâm Tích Phúc Hồng đau đớn kêu rên, ngược lại một tiểu đồng bên cạnh nàng bị dọa chảy mồ hôi ướt sũng cả người, cũng không ngẩng đầu, đứng ở bên ngoài lao, toàn thân run rẩy

" Một câu nói nhảm đổi một roi, nói, quỷ bà trốn ở đâu ?" ngữ khí của nàng thong dong lại tràn ngập bá khí

Tích Phúc Hồng cắn môi dưới, kiên cường không để cho mình rơi nước mắt. Nàng rõ ràng không phải tù phạm, vốn không cần hướng nàng cầu xin tha thứ, lại nói thật nàng cũng không biết bà bà ở đâu, nếu như biết, nàng cần gì bôn ba giang hồ hiểm ác ? Mắt thấy trường tiên trong tay nữ tử, ánh mắt sắc bén từ đầu đến cuối nhìn chòng chọc mình, để từ đáy lòng run rẩy lãnh khốc, để Tích Phúc Hồng nhận rõ cái gì gọi là vô tình

"Ta thật.... Ngô a !!" lại chịu một roi

" Thúy linh lung là gì của ngươi ?" nữ nhân đổi câu hỏi, nàng loay hoay trường tiên cũng không muốn bỏ qua Tích Phúc Hồng.

Lắc lư hai tay tê dại mấy lần, mồ hôi lạnh to như hạt đậu lướt qua gương mặt Tích Phúc Hồng. Nàng cố gắng suy nghĩ câu hỏi của nữ nhân, Thúy linh lung là ai ? Nàng ý thức bắt đầu mông lung, kỳ thật nước đá dội lên đầu nàng, toàn thân liền bắt đầu tê dại đau, trước kia chỉ có chân, tiếp theo là tay, vài roi ban thưởng về sau, vậy mà toàn bộ thân thể không tự giác run rẩy lên

Lần nay Tích Phúc Hồng rõ ràng trầm mặc, nàng biết nói lại nhận thêm vài roi, rõ ràng không nên mở miệng

Đáng tiếc nữ nhân không có thiện lương như nàng nghĩ, chờ một nén hương, nữ nhân bỗng nhiên bất động nhan sắc cầm trường tiên , bạch ! Bạch ! Bạch! Ngay cả ba roi đều đánh lên vị trí bắp đùi của Tích Phúc Hồng, sát na da thịt bong tróc đau đớn, đánh lên trán, Tích Phúc Hồng còn chưa gấp mở miệng, liền ngất đi

Lúc này địa lao khôi phục yên tĩnh bình thường, tiểu đồng thấy thế bị dọa xanh cả mặt, không dám lên tiếng đứng sau lưng nữ nhân. Trước mắt nó, cái eo thẳng tắp kia, là chủ tử không có chút nào cảm giác nữ nhân yếu đuối, chính là đại đương gia của Lạc gia trang, Lạc Khuynh Thành, cũng là sư muội đồng môn với đương kim minh chủ võ lâm.

" Lấy nước tạt vào người ả " Lạc Khuynh Thành nhàn nhạt mở miệng, tiểu đồng lập tức lấy nước giội tỉnh Tích Phúc Hồng.

Nàng bây giờ đã không thể dùng chữ chật vật để hình dung, y phục ướt đẫm nước, mặt mũi tiều tụy tái nhợt, eo sưng đỏ bị tổn thương cùng huyết nhục to như cái bánh bao ở trên đùi, đủ loại này để người không khỏi thổn thức, còn tưởng rằng bé con này phạm tội gì lớn, vậy mà bị cực hình như thế. Nếu như thật có tội, đó chính là nàng không nên sống mười năm vừa qua, sớm chết đói ở trước miếu hoang

" Nghe đây " Lạc Khuynh Thành thấy nàng ý thức mơ hồ, tiến lên dùng chuôi roi nâng cằm nàng lên, nhìn thẳng nói " Bao che ác nhân không có kết cục tốt, ngươi lại không nói chổ Quỷ bà trốn, như vậy ngươi cũng là đồng bọn, ta định sẽ không bỏ qua bất kỳ người nào "

".... Ta....Thật.....không biết....." mỗi chữ mỗi câu đều nói rất khổ cực, mỗi câu mỗi chữ đều là sự thật

Lạc Khuynh Thành lui một bước, bỗng nhiên cười, nhưng nụ cười lại tràn ngập kinh bỉ cùng chán ghét

" Mộ Tình quỷ bà là gia hỏa mang tiếng xaasu, ngươi ở cùng ả mười năm, còn không rõ ?"

Lời này Tích Phúc Hồng nghe xong có chút sửng sốt. Tiếng xấu rõ ràng? Bà bà lúc nào có tiếng xấu rõ ràng ? Nàng cùng bà bà ở trong cốc mười năm, bà bà với nàng quan hệ vô cùng tốt, không chỉ cho nàng ở, cho nàng ăn, dù không có hình dáng từ mẫu như trong sách, nhưng cũng nuôi nàng trưởng thành, lại thế nào là ác nhân ?

"...ngươi, ngươi nói bậy..." Tích Phúc Hồng trừng hai mắt nhìn nữ nhân, chỉ cảm thấy nàng nói hưu nói vượn

Lạc Khuynh Thành lại nheo mắt cười, lãnh khốc nói " Ngươi thật sự quá ngu xuẩn, bị nàng che dấu nhiều năm còn xem là thân nhân mà đối đãi, đã như vậy, ta liền đem tất cả việc ác của mụ ta nói cho ngươi nghe "

" Ta không nghe...bà bà không làm chuyện xấu...nhất định là ngươi nói mò !" so với bị đánh, nàng càng không muốn nữ nhân trước mắt vu oan bà bà, trong lòng nàng, ba bà chính là người nhà! Là thân nhân duy nhất lại là người tin cậy! người bên ngoài cốc muốn nói gì cũng được, chỉ cần nàng tin bà bà là người tốt ! Đó chính là người tốt !

" Mười năm trước, Âu Dương gia thảm án diệt môn, chỉ vì quỷ bà không chiếm được nam nhân mụ ta yêu, đem toàn phủ trên dưới bảy mươi bốn nhân mạng mà đền tội, mụ ta giết sạch người của Âu Dương gia, còn trộm bảo vật gia truyền của Âu Dương gia, cũng chính là đuôi vòng Hắc Long "

" Mụ ta nhất định là nghe được từ Âu Dương gia về bí bảo, ham bảo tàng mới cướp đi chìa khóa, đáng tiếc chìa khóa kia cần một mảnh nữa mới có tác dụng, bởi vậy mụ ta mới ẩn nấp ở trong sơn cốc tránh né giang hồ chính đạo truy sát, không ngờ năm ngoái Bách Lý Gia thả tin tức, quỷ bà nhất định là đi tìm mảnh chìa khóa còn lại "

Trong địa lao ngoại trừ Lạc Khuynh Thành, còn có tiểu đồng cùng Tích Phúc Hồng nghe đến trợn mắt hốc mồm. Nàng vạn vạn không nghĩ sau lưng bà bà có nhiều chuyện như vậy, cũng chưa từng nghĩ bà bà sẽ giết người, bây giờ nữ nhân trước mắt nói từng chữ rõ ràng, nói đến có trật tự, ngực không khỏi buồn bực đau

" Ngươi, ngươi nói bậy...bà bà mới không có...mới...:

" Chính đạo môn phát đều muốn lục soát quỷ bà, nếu như ta nói dối, vậy bọn hắn đều là đồ đần ?" Lạc Khuynh Thành hừ lạnh vài tiếng, đều xem thường nữ tử ngu xuẩn trước mắt, mặc dù nàng bị quỷ bà đưa vào trong cốc ẩn cư, lại không thay đổi nàng bao che việc ác của quỷ bà !

Lại nói đuôi vòng Hắc Long...

" Thế nhưng ngươi đem vòng đưa cho Thúy linh lung, Thi Thuý Yên ?" Lạc Khuynh Thành quan sát nàng, cố ý thả chậm ngữ khí nói

Chỉ thấy Tích Phúc Hồng vừa nãy còn đắm chìm trong chấn kinh, bỗng nhiên hoàn hồn, nàng lo lắng nhìn Lạc Khuynh Thành, há miệng ấp úng nửa ngày. Thúy linh lung chính là Thúy tỷ tỷ sao ? Thế nào biết ? Nàng không phải là thiên kim của Thi phủ sao ? Còn có cha là bạn vong niên của bà bà, còn ở Lê Khương Sơn...Lê Khương Sơn....

Lạc Khuynh Thành thấy bộ dáng nàng ngu dại, cười nhạo nói " Thúy Linh Lung chính là giang hồ thông, ngươi bị ả lừa gạt cũng là điều dễ hiểu "

Nhưng Tích Phúc Hồng lại không cho rằng Lạc Khuynh Thành thành thật cảm thấy " ta có thể hiểu " thấy nàng sắc mặt lạnh lùng, chỉ cảm thấy mình một lần bị giẫm đạp. Nguyên lại xuất cốc chính là sai lầm, nàng bị lừa xoay quanh còn một lòng muốn Lê Khương Sơn thay tỷ tỷ tìm viện binh, nửa đường bị người xem là dược nhân mà ngược đãi, bây giờ còn bị nhốt ở nơi này...

Cái này tất cả đều...

Tất cả đều trách mình ngu ! Đều do nàng tin tưởng người kia nói !

Chuyện cho tới bây giờ, không cách nào quay đầu, nàng có thể làm chỉ là đối mặt với nữ nhân lạnh hơn cả băng tuyết kia

" Nói ra quỷ bà ở đâu, ta để ngươi chết một cách thống khoái " Lạc Khuynh Thành nắm trường tiên trong tay, liếc mắt nhìn Tích Phúc Hồng.

Nàng sẽ không để cho ả đi, sẽ không buông tha ả, đối với ác nhân đồng đảng, tất cả đều phải chết

Đã không sợ trường tiên đánh xuống đau nhức, bởi vì Tích Phúc Hồng tâm so với thân còn đau nhức hơn

Thế giới này của nàng quá ngắn ngủi, đều hoàn toàn trong thoáng chốc mà vỡ tan, nàng tin tưởng, tất cả đều là lời nói dối, nàng kính yêu, chính là sát nhân ma đầu. Nhìn nữ nhân bất mãn nhíu mày, sát na trường tiên vung vẩy động tác lại giống như chậm mấy phần, nàng rõ ràng trông thấy đầu roi đánh lên eo, chạm vào làn da tuôn ra máu tươi

Đau nhức, đương nhiên là đau nhức, thế nhưng loại đau nhức này hoàn toàn đã chết lặng

"....Ngươi muốn...ta nói....lời thật... Ta đều đã....nói...." Tích Phúc Hồng mấp máy môi khô nứt.

Lạc Khuynh Thành thấy nàng bướng bỉnh, ngược lại có chút mới lạ. Thẩm vấn tội nhân không phải là lần đầu tiên, người trên giang hồ đều biết, đương kim minh chủ là sư huynh cùa nàng, mà mình không có tự xưng là đệ tử phái Côn Nguyên, mà dương danh Lạc Đại Đương gia ở trên giang hồ, thủ đoạn tàn khốc, vô tình vô lệ, chính là Lạc Khuynh Thành nàng

Trước mắt một kẻ bao che quỷ bà tắm máu Âu Dương gia, Tích Phúc Hồng nàng.. Cũng không phải người tốt !

Continue Reading

You'll Also Like

88.5K 11.2K 27
This is the sequel of RRR, so new readers please read it before starting this book. Agneya, the soon to be crown prince of Rakshatra, was bounded by...
4.2K 100 22
This story was inspired by CreativeDreamJewel who made a book giving story ideas for new stories. What if an evil prince from Headmistress Cinderella...
3.3K 81 22
When Xever was still a child, he and his little sister Luna were both neglected by their parents and abandoned on the streets. He and Luna were insep...
204K 4.4K 126
Author: Master Wenzheng [公子闻筝] The older sister flees from her wedding to be with her lover, and her younger sister is forced to take her place in...